Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 479: Đây là.. chuyện gì xảy ra vậy?

Chương 479: Đây là.. chuyện gì xảy ra vậy?Chương 479: Đây là.. chuyện gì xảy ra vậy?
Chương 479: Đây là.. chuyện gì xảy ra vậy?
Ngôi đền Thần Sông mới xây này chỉ là một đền miếu nhỏ bên bờ sông.
Không có tường bao, không có sân, chỉ là một căn nhà nhỏ đơn lẻ, bên trong thờ tượng của Thần Sông.
Giờ đây, vì chuyện Thần Sông hiển linh lan truyên, nhiều người trong thành kéo đến xem.
Bên ngoài ngôi đền không lớn, người xem chen chúc vòng trong vòng ngoài.
Mọi người lần lượt vào trong, chiêm ngưỡng tượng thần sống động đẹp đẽ.
Ai ra ngoài cũng trầm trồ khen ngợi.
Thế nên càng làm cho người bên ngoài tò mò, càng muốn vào xem hơn.
Ngay lúc đó, đoạn sông Ngọc Thủy gần đó bỗng bắn nước tung tóe.
Giây tiếp theo, một bóng người nổi lên từ dưới nước, được dòng chảy đẩy vào bờ.
Cảnh tượng kỳ diệu và lạ lùng này lập tức thu hút sự chú ý của đám đông bên ngoài đên Thần Sông.
"Ôi! Đợi đã! Mọi người nhìn kìa! Có người nổi lên từ sông!"
"Không phải là xác chết chứ? Người này không động đậy..."
Khi nam nhân bất tỉnh bị dòng nước đẩy lên bờ, đám đông lập tức xúm lại.
Khi thấy người này còn thở, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
"May quá, không phải xác chết, là người sống."
"Nhưng đó là ai? Sao lại từ dưới nước nổi lên?"
Mọi người tò mò.
Giữa đám đông, đột nhiên vang lên tiếng khóc vui mừng của một nữ nhân.
"Phu quân! Là phu quân nhà tal"
Nữ nhân loạng choạng đẩy đám đông, quỳ bên cạnh nam nhân bất tỉnh, vội vàng kiểm tra thấy chồng mình không chất, liền vui mừng cúi lạy trước đền Thần Sông, liên tục dập đầu.
"Cảm ơn Thần Sông đại nhân đã thương xót! Cảm ơn Thần Sông đại nhân!"
“Ta nguyện ngày ngày dâng hương cho ngài!"
Tiếng khóc vui mừng của nữ nhân khiến đám đông xung quanh nhìn nhau ngạc nhiên.
Nhưng chẳng mấy chốc, có người nhận ra Kỷ Bá Trường đang bất tỉnh.
"Đó là Kỷ Bá Trường ở làng Điền Loan, người bị mất tích sau trận bão! Người này không chết sao?”
Nữ nhân vui mừng chia sẻ với những người xung quanh rằng sáng nay nàng đã cầu nguyện trong đền, và buổi chiều chồng nàng đã trôi theo dòng nước trở về, đây đúng là Thân Sông hiển linh!
Ngay lập tức, đám đông giải tán, ai cũng đổ xô đi mua hương.
"Thần Sông đại nhân thật sự đã hiển linh! Ta cũng phải cầu nguyện Thần Sông đại nhân phù hộ mình!"
"Ta cũng muốn cầu xin Thần Sông đại nhân bảo vệ!"
Giảo Nguyệt Giao đã rời khỏi khu vực thành Bạch Châu, đang ẩn nấp dưới đáy sông, chuẩn bị phục kích con Thủy Hầu Tử phía trước.
Bỗng nhiên, một luồng năng lượng thần bí và nóng bỏng tràn vào cơ thể nàng.
Năng lượng gọi là hương hỏa này không ngừng đổ về, cuồng nhiệt hòa nhập vào cơ thể nàng.
Và bên tai nàng, đột nhiên vang lên rất nhiều tiếng nói hỗn loạn của những người phàm.
"Cầu xin Thần Sông đại nhân phù hộ con thi đỗ cao trung..."
"Cầu xin Thần Sông đại nhân khiến mẹ chồng nhà ta chết lẹ cho đỡ chật nhà..."
"Cầu xin Thần Sông đại nhân..."
Lượng lớn hương hỏa nguyện lực bất ngờ tràn vào, cùng với những tiếng nói ồn ào và chói tai của người phàm, khiến Giảo Nguyệt Giao bị choáng váng.
Nàng sững sờ trong nước, kinh ngạc và bối rối, quên mất con Thủy Hầu Tử gần đó.
"Đây là... chuyện gì xảy ra vậy?”
Lượng lớn hương hỏa nguyện lực tràn vào cơ thể nàng, mang theo khí tức nóng bỏng vô cùng.
Những ham muốn và khát khao đều biến thành năng lượng nóng bỏng hừng hực tràn vào.
Giảo Nguyệt Giao ẩn mình dưới đáy sông, sững sờ.
Nàng cảm nhận được lượng hương hỏa nguyện lực trong cơ thể ngày càng tăng, nghe những tiếng cầu nguyện đầy kích động, những âm thanh hỗn loạn dù ở rất xa vẫn làm nàng bối rối.
"... Những người phàm này lại làm gì thế?"
Đột nhiên nghe nhiều âm thanh như vậy khiến đầu nàng như muốn nổ tung.
Ý thức của nàng di chuyển tới ngôi đền Thần Sông nhỏ bé đó, đứng trên bàn thờ nhìn xuống đám người quỳ lạy.
Lúc này trong đền miếu, khói xanh dày đặc lan tỏa, những nén hương cháy rực được cắm trước bàn thờ.
Dưới bàn thờ, rất nhiều người đang quỳ lạy và cầu nguyện.
Mọi người đều thì thâm, không ai nói lớn tiếng.
Nhưng nhiều tiếng thì thâm như vậy vẫn khiến nàng cảm thấy phiền nhiễu.
Không chỉ bên trong đền, bên ngoài đền cũng có rất nhiều người cầm hương, chờ đợi.
Những người này dường như cũng muốn vào cầu nguyện, nhìn cái đám đông này mà hoa cả mắt.
"Những người phàm này thật sự phát điên rồi?"
Nàng vội vàng trở lại cơ thể mình, tránh xa ngôi đền đông đúc đó.
Nhớ lại cảnh tượng vừa thấy, nàng cảm thấy mơ hồ.
Rõ ràng mình không làm gì cả, nhưng những người phàm này lại điên cuồng quỳ lạy cầu xin mình giúp đỡ.
Thật là quá kỳ quái.
Và những lời cầu nguyện của họ cũng thật nhàm chán và lạ lùng.
Cầu xin mẹ chồng đột tử, phù hộ thi đỗ cao trung, cầu sinh ra con trai... nàng làm sao có khả năng biến mấy chuyện đó thành hiện thực. Giảo Nguyệt Giao di chuyển trong nước, lắc đầu ngao ngán.
Theo nàng, những việc người phàm làm thật khó hiểu.
Có lẽ quay lại phá hủy cái đền miếu đó đi, để khỏi phải nghe đám người này lải nhải bên tai mỗi ngày. Ý nghĩ này lóe lên trong đầu nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận