Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 415: Có vẻ như ta thực sự biến thành cương thi

Chương 415: Có vẻ như ta thực sự biến thành cương thiChương 415: Có vẻ như ta thực sự biến thành cương thi
Chương 415: Có vẻ như ta thực sự biến thành cương thi
Hắn rất khó có thể tin tiểu nữ nhân quyến rũ dịu dàng trong huyễn cảnh lại có thể là tiên tử lãnh đạm vẫn thờ ơ khi đối mặt với sự sống và cái chết trước đây.
Vị Sở tiên tử này, kịch bản nội tâm quá phong phú!
Lý Mộc Dương ngồi trong gian phòng trang nhã của quán rượu, dùng sức xoa mặt, bình tĩnh lại một lúc mới ổn định tâm lý xong, hít một hơi thật sâu.
"Không có việc gì không có việc gì, đó không phải là ta, không phải là ta, dù có xấu hổ buồn nôn đến đâu cũng không liên quan gì đến ta, không liên quan gì đến ta..."
Lý Mộc Dương chuẩn bị tinh thần, lại lần nữa chơi lại trò chơi, đối mặt với tâm ma của Sở Thanh Tuyết.
Bóng ma thi triển Kinh Hồng Kiếm Quyết, điều khiển phi kiếm đánh về phía Lý Mộc Dương.
Khi hai bên chiến đấu, vị trí thời không của tâm ma và Lý Mộc Dương một lần nữa biến thành thế giới nội tâm của Lưu Ly tiên tử.
Trước nhà tranh, nữ nhân giọng nói dịu dàng, ôm nhau với phu quân của nàng.
Nàng nhẹ nhàng áp mặt vào ngực phu quân, nói những lời tâm tình ngọt ngào sến sẩm.
Khuôn mặt Lý Mộc Dương căng thẳng, cố gắng phớt lờ những lời tâm tình thấy gớm kia, không ngừng ngăn cản sự tấn công của tâm ma.
Hắn vốn cho rằng mình đã làm xây dựng tâm lý rất tốt, nhưng những lời yêu thương ngọt ngào do Lưu Ly tiên tử Sở Thanh Tuyết bên cạnh nói ra, lại cứ như ma âm không ngừng chui vào lỗ tai hắn.
Rõ ràng hắn biết đây chỉ là ảo cảnh, căn bản không chân thực.
Nhưng những thanh âm kia liên tục truyền đến, Lý Mộc Dương lại có cảm giác như mình đang đắm chìm trong cảnh tượng đó, không hiểu sao lại có cảm giác nhập tâm mãnh liệt.
Giống như lúc này hắn thật sự đang ôm tiên tử trong lòng, thậm chí hắn còn cảm nhận được nhiệt độ và cảm xúc của Lưu Ly tiên tử Sở Thanh Tuyết trong ngực, trong mũi còn ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng...
Kiếm Linh ở một bên nhận thấy Lý Mộc Dương bất thường, lập tức lên tiếng nhắc nhở hắn.
"Giữ vững tâm trí! Không nhìn những nhiễu loạn kia! Đó không phải là ngươi thực tế! Mọi thứ ngươi cảm nhận được chỉ là hư ảo!"
Nhưng nàng nói điều đó thật nhẹ nhàng.
Mà Lý Mộc Dương ở trong ảo cảnh được Sở Thanh Tuyết ôm lấy một cách ngọt ngào, trong khoảnh khắc nàng vùi mặt vào vai và cổ Lý Mộc Dương, Lý Mộc Dương rõ ràng cảm nhận được hơi thở ấm áp của nữ nhân nhẹ nhàng phả vào xương quai xanh của hắn.
Cảm giác tê dại lan dọc theo xương quai xanh lan tràn khắp toàn thân.
Kiếm thế của Lý Mộc Dương lại lần nữa trở nên hỗn loạn.
[Ngươi đã tử vong, trò chơi thất bại]
".." Nhắc nhở trò chơi thất bại hiện lên lần nữa, trong gian phòng trang nhã của quán rượu, Lý Mộc Dương mở hai mắt ra. "Ta, chết tiệt..."
Lý Mộc Dương ngồi thẳng dậy, vô thức sờ lên xương quai xanh của mình.
Tuy nói ra điều này có chút xấu hổ, nhưng... Cũng có chút dư vị!
Mặc dù hắn không còn là chim non mà ngay cả tay của con gái cũng chưa bao giờ sờ qua như trước kia, thậm chí hắn còn từng càn rỡ khi ở cạnh Yến Tiểu Như, tùy ý nắn bóp xoa tròn.
Nhưng Yến trưởng lão vẫn luôn bị động cứng ngắc ngồi ở chỗ đó, mặc cho Lý Mộc Dương Động tay, mà không có bất kỳ sự đáp lại nào.
Mà trong thế giới ảo cảnh, lại giống như bản thân đắm chìm trong đó mà ôm nhau với Lưu Ly tiên tử Sở Thanh Tuyết lạnh lùng, cái loại cảm giác đó...
“Tâm ma này thật đáng sợi"
Lý Mộc Dương lòng còn sợ hãi đưa ra đánh giá như vậy về tâm ma của Sở Thanh Tuyết.
Hắn không ngờ rằng tất cả sự tiếp xúc, đụng chạm và cảm giác cơ thể giữa Sở Thanh Tuyết và phu quân trong ảo cảnh đều sẽ chiếu lên người hắn một cách chân thực.
Chẳng trách cảm giác nhập tâm lại mạnh mẽ như vậy.
Mau chốt là hai người dính nhau vuốt ve an ủi, nói lời ngọt ngào một chút thì cũng thôi đi, lại còn có tiếp xúc thân thể.
Những cảm giác tiếp xúc cơ thể đó được truyền tới một cách hoàn mỹ, ai có thể nhắm mắt làm ngơ?
Loại chiến đấu này, quả thực giống như Lý Mộc Dương một bên dính nhau với Sở Thanh Tuyết vuốt ve an ủi, một bên chiến đấu với tâm ma. ... Chơi kiểu gì vậy?
Lý Mộc Dương cuối cùng cũng cảm nhận được áp lực.
Đây vẫn chỉ là vừa bắt đầu, Sở Thanh Tuyết mới có chút tiếp xúc da thịt thân mật với hắn, hắn đã rối loạn trong lòng.
Nếu tiếp theo đó càng mạnh bạo, xảy ra kịch bản tiêu chuẩn lớn hơn, chẳng phải là hắn sẽ... Hít... Không được! Không thể suy nghĩ quá nhiều!
Lý Mộc Dương bỗng nhiên ngẩng đầu lên, sợ máu mũi của mình chảy ra.
Cảnh tượng đó chỉ tưởng tượng thôi đã cảm thấy kích thích, chứ đừng nói đến việc tự mình trải nghiệm.
Trong gian phòng của quán rượu, Lý Mộc Dương ngửa đầu lên trời nhìn trân nhà, thì thào nói nhỏ.
"Có vẻ như ta thực sự biến thành cương thi."
Hắn cảm giác được rõ ràng, một bộ phận nào đó trên cơ thể mình đã trở nên cứng ngắc.
"Đây chắc chắn là cửa ải cấp độ khó nhất trong số tất cả các trò chơi ta đã chơi cho đến nay!"
Lý Mộc Dương đưa ra nhận xét như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận