Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 571: Phi thuyển Vân Liễn

Chương 571: Phi thuyển Vân LiễnChương 571: Phi thuyển Vân Liễn
Hai huynh muội đang định nói chuyện thì giọng nói của thị nữ vang lên ở ngoài phòng.
"Chủ thượng, Nguyệt Thiển tiểu thư tu luyện xong rồi sao? Dì Tô tiền bôi nói có chuyện quan trọng, muốn mời chủ thượng đi qua..."
Nghe được âm thanh của thị nữ ngoài cửa, vẻ mặt Lý Mộc Dương lập tức trở nên nghiêm túc.
"Ta sẽ tới ngay. "
Hắn và Nguyệt Thiển tu luyện một ngày một đêm, bây giờ đã trôi qua mười hai canh giờ, đám ma tu Khô Diệp lão nhân đã đuổi kịp sao?
Lý Mộc Dương và muội muội nhanh chóng rời khỏi phòng, trở lại boong thuyền.
Nhìn thấy dì Tố với vẻ mặt ngưng trọng đang đứng ở cuối phi thuyền, lặng lẽ nhìn về phía sau. Ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuống mặt đãt.
Mà phía sau chiếc phi thuyền đang lao nhanh, trong từng đám mây _ trăng dưới ánh trắng, mơ hồ có thể nhìn thây tám tia sáng như gần như xa đang đuổi theo phi thuyền của họ. Thấy ánh mắt Lý Mộc Dương nhìn theo độn quang đang đuổi theo trong tầng mây, dì Tổ với vẻ mặt ngưng trọng nhẹ nhàng thở dài nói.
"Đuổi kịp..."
Nhìn độn quang đuổi theo phía sau, dì Tổ thấp giọng nói: “Nửa canh giờ trước đã đuổi kịp."
Tình huống xấu nhất cuối cùng đã trở thành sự thật.
Ma tu Thanh Dương Hội với Khô Diệp lão nhân cầm đầu, đã thực sự đuổi kịp phi thuyền.
Ánh trăng lạnh chiếu xuống phi thuyền.
Dì Tố đứng ở cuối phi thuyền, vẻ mặt nghiêm trọng.
Mặc dù mọi người đều đoán được ma tu Thanh Dương Hội có thể sẽ đuổi theo.
Nhưng đối phương đến nhanh như vậy, chỉ trong thời gian một ngày đã đuổi kịp phi thuyền. Hiện thực tàn khốc này vân khiên người ta tuyệt vọng.
Cũng đập tan mọi may mắn.
Lý Mộc Dương đứng ở cuối phi thuyền, nhìn tám đạo độn quang không ngừng đuổi theo trong đám mây phía sau, lại phát hiện từ đầu đến cuồi những đạo độn quang này vân luôn giữ một khoảng cách, cũng không lập tức xông lên. Lý Mộc Dương có chút khó hiểu.
"Vì sao bọn hắn không lập tức xông lên?"
Đây là địa bàn của Ma Tông. Những ma tu này đang cướp giết các đệ tử của Ma Tông trong vùng hoang dã. Hành động to gan như vậy không nên kết thúc càng nhanh càng tốt sao? Tại sao phải kéo dài thời gian? Không sợ đêm dài lắm mộng?
Lý Mộc Dương cảm thấy khó hiểu. Dưới ánh trăng, vẻ mặt dì Tố u ám, nàng nhẹ nhàng thở ra một hơi, nói: “Bọn chúng đang đợi Khô Diệp lão nhân.”
Dì Tố nhìn chằm chằm vào tám độn quang kia, hơi nheo mắt lại. "Mặc dù bọn hắn có ý đồ giả vờ ra vẻ hung hăng, nhưng ta vân nhìn ra bọn sâu bọ này miệng cọp gan thỏ."
Dì Tố nói: “Khô Diệp lão nhân không có ở trong tám độn quang này, hắn là vân đang trên đường chạy đến." “Không có Khô Diệp lão nhân, đám sâu bọ này cũng không dám tùy tiện tân công phi thuyền."
"Phi thuyền Vân Liễn của tiểu thư là pháp khí thượng phẩm, có trận pháp tân công riêng. Nêu tám người này mạnh mẽ lao vào phi thuyển, dù có xông tới cũng sẽ bị thương vong nặng nề."
"Cho nên bọn hắn đang chờ viện quân, muốn chờ Khô Diệp lão nhân và toàn bộ ma tu đến đủ mới tấn công phi thuyền."
Dì Tố nói xong thì nhìn về phía Lý Mộc Dương. "Hiện tại bọn hắn đã đuổi kịp, chúng ta chỉ có thể sử dụng biện pháp cuối cùng."
"Tiếp theo, ta sẽ đích thân điều
khiển phi thuyền, tăng tốc phi thuyển đến cực hạn."
“Nhưng trong quá trình này, ta không thể phân tâm, cần phải hết sức tập trung."
"Trận pháp phòng ngự trên phi thuyền này sẽ giao chongươivà . Nguyệt Thiển, ngươi và Nguyệt Thiển làm hộ pháp thay ta."
Dì Tố nheo mắt nói: “Nếu có thể cắt đuôi được những kẻ truy đuổi này, có lẽ còn có thể tiếp tục kéo dài thời gian."
"Nếu những kẻ truy đuổi đó có ý đồ dây dưa, huynh muội các ngươi cứ sử dụng trận pháp để đổi phó kẻ địch!" Phi thuyền Vân Liễn này là pháp khí câp bậc thượng phẩm, chỉ phí chế tạo đắt đỏ.
Trong thời khắc quan trọng có thể luyện hóa phi thuyền, phát huy tôc độ của nó đến tối đa.
Tuy nhiên điều này sẽ gây ra sự hao mòn lớn cho bản thân chiếc phi thuyền, việc sửa chữa sau đó sẽ rất tồn kém. Nhưng trong nguy cơ sinh tử, cũng không thể lo được nhiều như vậy.
Dì Tố giải thích xong thì giao boong thuyển cho huynh muội Lý Mộc Dương.
Nàng ngồi tại chỗ, khoanh chân nhằm mất lại.
Khi dì Tố thúc giục linh lực, thân thể của nàng lập tức bay lên, từng tỉa _ sáng màu tím sâm tràn ra từ cơ thể nàng và hòa vào boong thuyền bên dưới.
Phi thuyền Vân Liễn đang bay nhanh trên bầu trời đột nhiên phát ra ánh sáng màu tím rực rỡ và bắt đầu rung chuyển nhẹ như thể nó đã hổi sinh. Khoảnh khắc tiếp theo, ánh sáng tím trên bầu trời đêm biên thành một ngôi sao sáng chói, xẹt ngang qua bầu trời với tốc độ cực nhanh và bay về phía xa.
Trong thoáng chốc tám độn quang đang đuổi theo phía sau đã bị kéo dài khoảng cách.
Trong mây mù, tám tên ma tu đang truy đuổi nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức kinh ngạc và khiếp sợ.
"Cái phi thuyền nát này có thể nhanh hơn nữa?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận