Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 470: Để có thể nói chuyện với người đó

Chương 470: Để có thể nói chuyện với người đóChương 470: Để có thể nói chuyện với người đó
Chương 470: Để có thể nói chuyện với người đó
Mở giao diện nhân vật, thấy chỉ số đói của Giảo Nguyệt Giao gần đến đỉnh, Lý Mộc Dương lắc đầu.
Nếu không đăng nhập kịp thời, con giao long này sẽ chưa thảm tới mức chết đói, nhưng với hiệu ứng xấu [Ngoại thương] liên tục trừ máu, mà không săn được thức ăn bổ sung dinh dưỡng, cơ thể Giảo Nguyệt Giao này có thể bị thương nặng mà chất.
Lý Mộc Dương theo dòng kênh bơi ra sông lớn bên ngoài, nhắm vào những con mồi lớn, giàu chất dinh dưỡng để tấn công.
Với thân dài hai mét, lại có thêm độc tố, phạm vi săn mồi của Lý Mộc Dương tăng lên đáng kể.
Hắn liên tục tấn công con mồi, tiêu diệt những sinh vật thủy sinh trong sông, tích lũy kinh nghiệm.
Dù nội dung trò chơi rất đơn điệu, nhưng cách chơi săn mồi dưới nước này lại rất mới mẻ.
Lý Mộc Dương chơi mãi, đến khi xuất hiện thông báo của hệ thống, hắn mới ngẩn người dừng lại.
['Long Due Thức Tỉnh" đã hết thời gian mở, sắp thoát khỏi trò chơi]
[Từ giờ cho đến khi bắt đầu lần chơi tiếp theo - 23:59:59]
"À? Lại thoát ra?"
Lý Mộc Dương cảm nhận mình bị buộc thoát khỏi trò chơi, liền bất đắc dĩ mở mắt trong phi thuyên.
"Trò chơi này còn có cơ chế chống nghiện? Chơi một thời gian nhất định là bị buộc thoát ra?"
Hệ thống trò chơi có thiết lập như vậy, có chút vô lý —mình đâu phải là trẻ vị thành niên, chống nghiện cái gì chứ!
Lý Mộc Dương thở dài không biết nói gì, đúng lúc này nghe thấy tiếng Lý Nguyệt Thiền vang lên ngoài cửa.
"Ca ca! Đến giờ ăn cơm rồi!"
Lại đến giờ ăn cơm của ngày hôm nay, Lý Mộc Dương đã ở trong trò chơi suốt một ngày một đêm, quên hết trời trăng mây đất.
Hắn tạm thời kệ trò chơi, đứng dậy đi ăn cơm.
Đồng thời, trong dòng sông phía bắc lục địa Thiên Nguyên, Giảo Nguyệt Giao vừa ăn xong một con rùa lớn liên run lên.
Ngay sau đó, Giảo Nguyệt Giao hoảng hốt quay đầu nhìn xung quanh.
Nàng cố gắng tìm bóng dáng của người vừa rời đi.
Nhưng cũng như khi đến, người đó rời đi không một tiếng động, không chút dấu vất.
Không tìm thấy dấu vết của đối phương, Giảo Nguyệt Giao trong dòng sông lập tức cảm thấy thất vọng.
Nàng nghĩ lần này gặp được người đó, có thể nói chuyện với người đó.
Nhưng đối phương lại không để ý đến nàng...
Tại sao vậy? Là vì nàng không biết nói tiếng người sao? Nên bị ghét bỏ?
Nghĩ đến trường tư thục bên cạnh con rạch nhỏ, Giảo Nguyệt Giao suy nghĩ một lúc, liền quay người, bơi về hướng trường tư thục.
Nàng nhất định phải học được ngôn ngữ của loài người, để có thể nói chuyện với người đó!
Trong dòng sông nhỏ đầy rêu xanh nhạt, Lý Mộc Dương mở mắt ra, một lần nữa phát hiện mình lại trốn trong vị trí quen thuộc này.
Trên mặt nước phía trên đầu, truyên đến tiếng đọc sách rành rọt của đám trẻ học trường tư thục.
Những giọng trẻ thơ trong trẻo và vui tai ấy khiến Lý Mộc Dương sững sờ một chút.
"... Lại trở về rồi sao?"
Sao lần này đăng nhập, vẫn là vị trí quen thuộc nhỉ.
Chẳng lẽ chỗ này là điểm hồi sinh sao?
Hắn rõ ràng nhớ lúc mình thoát ra, đã rời xa nơi này từ lâu.
Lý Mộc Dương lại bơi theo hướng dòng nước, ra khỏi dòng kênh nhỏ, hòa vào con kênh lớn bên ngoài, sau đó quay lại con đường cũ, tiến vào dòng sông chảy xiết ngoài thành.
Gần đây cá tôm lớn hầu như đã bị hắn ăn hết, Lý Mộc Dương vẫy thân hình dài hai mét bơi xuống hạ lưu, đi mở ra lãnh thổ săn giết mới.
Con giao long dài hai mét trong dòng sông đã là bá chủ, nhưng trong dòng sông sâu này vẫn có những sinh vật to bự không kém gì nó.
Lý Mộc Dương tấn công những con cá lớn tôm bự ấy, khả năng điều khiển nước và độc tốc mạnh mẽ giúp hắn không gặp trở ngại nào.
Hầu như mỗi lần tìm thấy mục tiêu, đều có thể săn giết thành công.
Nhưng dù vậy, Lý Mộc Dương vẫn cẩn thận.
Bởi vì hắn phát hiện ra một vấn đề, khi vào màn chơi thứ hai, trò chơi này lại không có chức năng lưu trữ.
Không thể lưu và tải lại... Đây là chuyển thành trò chơi đồng bộ với thế giới thực sao?
Lý Mộc Dương suy đoán bản chất của trò chơi, đồng thời cẩn thận chọn mục tiêu săn bắt, cố gắng không chọc vào những sinh vật quá mạnh.
Trong dòng sông này, thật sự là tàng long ngọa hổ, ngoài những con cá tôm to bự và rùa già, còn có những thứ quái dị kỳ lạ.
Có một loại quái vật toàn thân đầy lông xanh, bơi trong nước như khỉ, phát ra khí tức âm u, nhìn vào là cảm thấy xui xẻo.
Khi Lý Mộc Dương phát hiện ra quái vật này, thẻ săn giết ngay lập tức mở khóa một loại quái vật mới.
Thẻ màu xanh lam, trong hệ thống ghi tên của nó là [Thủy Hầu Tử].
Rõ ràng kích thước không lớn, nhưng khiến Lý Mộc Dương không dám bất cẩn đụng vào.
Ngoài ra còn có một sinh vật quái lạ, giống như đầu người, với mái tóc dài thượt, bơi lội trong nước. Trông giống như 'phi đầu man (Hitouban)' trong truyền thuyết.
Nhưng cái mặt người này là ngụy trang, miệng thật của nó nằm ở phía sau đầu. Cũng là thẻ màu xanh lam, trong hệ thống ghi tên của nó là [Quý Ngư].
Bạn cần đăng nhập để bình luận