Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 156: Ma kiếm

Chương 156: Ma kiếmChương 156: Ma kiếm
Chuong 156: Ma kiem
Sức mạnh của ma kiếm thật sự đáng kinh ngạc, mặc dù nó không gây sát thương cho các vật thể chết đầy đường phố và tường thành.
Nhưng mà kiếm khí có thể xuyên qua vách tường và nhà cửa.
Kiếm khí cao hàng chục mét quét qua, trên đường đi xuyên qua đường phố và nhà cửa. Tất cả sinh linh bị kiếm khí quét qua đều chết và biến thành tro bụi bay khắp bầu trời.
Cảnh tượng kinh khủng này gần giống như cảnh Cốc bà bà triệu hồi tà thân đến.
Nó khiến cho da đầu người ta tê dại.
"... Tiên Kiếm đã biến thành Ma Kiếm?”
Lý Mộc Dương đã rất sốc khi nhìn thấy cảnh tượng này từ góc nhìn của người thứ ba.
Vị bán yêu tướng quân trẻ tuổi có vẻ ngoài hiền lành cũng là một trong những nhân vật chính tùy chọn trong trò chơi. Lý Mộc Dương vốn tưởng rằng ở cuối cốt truyện, Giang Tiểu Ngư và La Phong sẽ hợp lực đánh bại toàn bộ yêu ma trong thành, lập lại trật tự sau hỗn loạn.
Kết quả là đến cuối cốt truyện, lũ ác quỷ không còn quan trọng gì nữa, mà La Phong đùng một cái lại biến thành TRÙM cuối?
Mẹ kiếp!
Tình tiết cốt truyện kích thích quá rồi đấy.
Tại Thành Nam Giang, tên khổng lồ La Phong bị ma hoá đang giết hại người dân trong thành.
Sau khi bị ma hoá, vị bán yêu tướng quân này không còn hiền lành và lịch sự như trước nữa, bây giờ trông hắn ta đáng sợ như một con ác quỷ.
Kiếm khí đen kịt dài hàng chục trượng không ngừng càn quét, dập tắt đi sự sống của tất cả sinh linh trong thành.
Từng người từng người bay lên không trung cố gắng giết chết La Phong khổng lồ.
Tuy nhiên, kiếm khí màu đen ở khắp mọi nơi, những người đó đều biến thành tro bụi ngay khi vừa phóng lên.
Giang Tiểu Ngư đứng ở trong biệt phủ của La Phong, ôm đầu Nhân Hình Sư, trợn mắt lên tra hỏi ông ta.
[Giang Tiểu Ngư: Đây chính là thỏa thuận mà ngươi và La Phong đạt được đấy hả? Các ngươi muốn giết sạch sinh linh trong thành sao?]
Nhân Hình Sư chỉ còn lại một cái đầu, cười lớn, nhìn bóng dáng to lớn của La Phong cách càng ngày càng xa mà cực kỳ vui mừng.
[Nhân Hình Sư: Thành Nam Giang là do Ngọc tiên tử hao tổn tâm huyết tạo nên, nếu lũ người phàm này đã chẳng hề biết ơn thì để Tiên Kiếm diệt trừ cũng là điều đúng đắn]
[Nhân Hình Sư: Tên tiểu tử La Phong làm chuyện này vừa hay đúng ý tal]
[Nhân Hình Sư: Nhưng không cần lo lắng, tiểu tử ngươi không phải người Thành Nam Giang, ngươi là người ngoài nên chúng ta sẽ không giết ngươi] [Nhân Hình Sư: Theo thỏa thuận, sau khi La Phong tàn sát tất cả những kẻ ngu ngốc và phản bội trong thành này, Kinh Hồng Tiên Kiếm vẫn sẽ là của ngươi, ngươi có thể cam kiếm rời đi]
Cái đầu Nhân Hình Sư an ủi Giang Tiểu Ngư.
Nhưng Giang Tiểu Ngư, người ôm đầu ông ta, ngơ ngác nhìn.
[Giang Tiểu Ngư: Thanh kiếm đó đã bị biến thành ma kiếm! Hơn nữa đó còn là thanh ma kiếm có thể giết chết hàng triệu người!]
[Giang Tiểu Ngư: Nếu La Phong giết hết tất cả sinh linh trong thành, tàn sát hàng triệu người... Ai còn cần thanh ma kiếm đó nữa?]
[Giang Tiểu Ngư: Ma kiếm sau khi giết hàng triệu người ngưng tụ thành khí huyết sát đáng sợ đến mức ngay cả tiên nhân cũng phải tránh xa mười dặm, ta nào cầm nổi?]
[Giang Tiểu Ngư: Chỉ cần ta đụng vào chuôi kiếm một chút thôi là đã biến thành kẻ ngốc rồi!]
Giang Tiểu Ngư tức giận đến mức ném cái đầu trong tay ra, đá nó đi một cách hung ác.
Sau khi đầu Nhân Hình Sư bị hắn đá văng ra xa, ông ta lăn lộn trên không rớt vào tay của một bà lão.
Cốc bà bà...
Cốc bà bà thần bí đột nhiên xuất hiện trong bóng tối.
Bà ta cầm lấy đầu Nhân Hình Sư một cách vô cảm, nói với Giang Tiểu Ngư.
[Cốc bà bà: Tên tiểu tử từ bên ngoài xông vào kia, ngươi đã gây ra họa lớn rồi!]
Vừa nhìn thấy Cốc bà bà, Giang Tiểu Ngư liền lùi lại vài bước, vẻ mặt kinh sợ giống hệt như chuột thấy mèo.
[Giang Tiểu Ngư: Cốc Cốc Cốc Cốc... ]
Giang Tiểu Ngư, người luôn phóng khoáng và vô tư, giờ đây đến nói cũng lắp ba lắp bắp.
Cốc bà bà cau mày nhìn hắn, ném đầu Nhân Hình Sư sang một bên.
[Cốc bà bà: Sao ngươi lại sợ ta đến như vậy? Ngươi đã dám cướp kiếm của Ngọc tiên tử, lại còn biết sợ ta cơ đấy?]
Cốc bà bà rõ ràng cảm thấy Giang Tiểu Ngư không bình thường.
[Giang Tiểu Ngư (lúng túng): ... Cái đó, bà bà, ngài thần thông quảng đại. Bây giờ bán yêu tướng quân La Phong đã bị ma hoá, bà có biện pháp gì có thể ngăn cản hắn ta không? Hắn ta muốn giết hết tất cả các sinh linh trong thành! ]
[Giang Tiểu Ngư: Ta thì ổn rồi, dù sao bọn họ cũng nói sẽ không giết ta. Nhưng Cốc bà bà, chẳng phải bà cũng nằm trong số những sinh linh ở Thành Nam Giang hay sao? Hắn ta chắc chắn sẽ không để bà đi
Giang Tiểu Ngư bắt đầu đổ thêm dầu vào lửa.
Cốc bà bà lạnh lùng nhìn hắn, nhìn từ trên xuống dưới.
[Cốc bà bà: Tiểu tử ngươi đúng là quái dị và xảo trá, khiến người ta cảm thấy rất khó chịu. Nhưng không hiểu sao ta lại luôn có cảm giác như đã gặp ngươi ở đâu rồi... Trước kia ngươi đã gặp ta bao giờ chưa?]
Cốc bà bà vừa nói những lời này, Lý Mộc Dương vô thức nín thở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận