Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chuong 430: Tam tinh vui ve

Chuong 430: Tam tinh vui veChuong 430: Tam tinh vui ve
Chuong 430: Tam tinh vui ve
Khi hắn bước vào bán kính một dặm của cờ Thanh Long, không gian bốn phía xung quanh đột nhiên thay đổi.
Bọ Ngựa Thúy Đao to lớn đột nhiên đi vào giữa những ngọn núi trùng điệp nhấp nhô. Trong tiên sơn tiên khí mờ mịt này, một con thanh long rống giận, gào thét về phía Bọ Ngựa Thúy Đao trên đỉnh núi.
"Yêu nghiệt phương nào! Dám xông vào Đại Trận Tứ Tượng!"
Thẩm Diệu mặc một bộ pháp y thuần trắng kích động nhảy dựng lên: "Tỷ phu! Chúng ta lên!"
Lý Mộc Dương còn chưa kịp ra tay, thiếu nữ đã bay vút lên không trung, đánh tới Thanh Long trong núi.
Tuy nhiên, Thanh Long kia gam lên giận dữ, vô số tia sét màu vàng kim đánh xuống giữa trời đất.
Lý Mộc Dương nhìn thấy nguy hiểm, vội vàng lao tới trợ giúp.
Nhưng đã không còn kịp rồi.
Tuy thiếu nữ Thẩm Diệu có thân pháp linh hoạt, không ngừng né tránh trên không trung, thỉnh thoảng lại vung ra một kiếm đẫm máu đánh trúng Thanh Long.
Nhưng khi Thanh Long gào thét và bay lên, vô số tia sét rơi xuống, rất nhanh cả Lý Mộc Dương và Thẩm Diệu đều bị sét đánh cho toàn thân bốc khói.
Những tia sét này dường như không có nhiều lực sát thương, nhưng sau mỗi lần sấm sét đánh trúng đều sẽ có thêm một thanh hiệu ứng tăng cường trên thanh máu của Bọ Ngựa Thúy Đao.
[Thiên Lôi(39%))]
Mỗi một lần bị sét đánh trúng, chỉ số của thanh hiệu ứng tăng cường này sẽ tăng lên.
Khi sấm sét trên thanh hiệu ứng tăng cường đạt tới 100%, Lý Mộc Dương và Thẩm Diệu đồng thời hét lên, bị đánh bay ra khỏi chỗ.
Bọn họ lần nữa quay trở lại Quỷ Thành sương mù âm trầm, bay ra ngoài một cách chật vật và rơi xuống cách đó vài dặm.
Mà cờ Thanh Long phía trước vẫn như cũ kiêu ngạo đứng sừng sững ở đó, không hề bị ảnh hưởng chút nào...
Sau khi bị trục xuất khỏi bí cảnh chiến đấu, thiếu nữ đầu tóc rối bù, cả người cháy đen vẻ mặt mệt mỏi nói với Lý Mộc Dương.
"Tỷ phu, ngươi không thể làm được!"
"Cái này cũng không được, thật là khiến người ta thất vọng."
Vẻ mặt thiếu nữ không vui.
Lý Mộc Dương suýt chút nữa hộc máu.
"Nếu không phải ngươi không suy nghĩ xông tới, chúng ta có thể thua nhanh như vậy sao..."
Lý Mộc Dương nhìn thanh hiệu ứng tăng cường trong tâm mắt.
[Thiên Lôi(99,8%)]
Tốt lắm, đại khái hiểu được hình thức chiến đấu. Con Thanh Long này có lực sát thương bình thường, thậm chí không thể giết chết Bọ Ngựa Thúy Đao.
Tuy nhiên, một khi sấm sét trong cơ thể vượt quá giá trị giới hạn, sẽ bị phán là thất bại, cưỡng chế thoát khỏi giai đoạn chiến đấu.
Lý Mộc Dương nhắm hai mắt lại, thở dài nói.
"Nghỉ ngơi một hồi đi, trước tiên làm sạch sấm sét trong cơ thể."
"Lần tiếp theo lại khiêu chiến, ngươi đừng vội vàng xông vào như vậy, chúng ta phối hợp một chút."
Huyết kiếm của Thẩm Diệu, mỗi lần vung ra một kiếm đều có thể đánh rụng một đoạn thanh máu nhỏ của Thanh Long, lực sát thương rất cao.
Còn Bọ Ngựa Thúy Đao của Lý Mộc Dương tuy có lực công kích cao nhưng lại cần khoảng cách rất gân để gây ra sát thương từ đòn tấn công.
Một khi bị Bọ Ngựa Thúy Đao chém trúng một đao, Thanh Long sẽ gâm lên giận dữ và bay ra xa, phóng ra nhiều sấm sét hơn.
Bọ Ngựa Thúy Đao không có cách nào để xử lý con Thanh Long trơn trượt này. Chủ yếu là thanh máu của Thanh Long quá dày, phải bào mòn từ từ. Điều này hơi rắc rối đối với bọ ngựa thích giết người chỉ bằng một đòn.
Trò chơi lần này đúng là một chế độ hiếm thấy yêu cầu hai người hợp lực với nhau mới có thể thông qua.
Hơn nữa thoạt nhìn có vẻ như phải mất một khoảng thời gian rèn luyện, thì cả hai mới có thể phối hợp ăn ý với nhau.
Lý Mộc Dương rời khỏi trò chơi, chuyển sang "Cỏ Dai Chết Chóc", tranh thủ thời gian Bọ Ngựa Thúy Đao nghỉ ngơi để ôn lại cuộc sống thường ngày với Tiểu Dã Thảo. ...
Giữa hẻm của hai ngọn núi, một dòng sông xanh biếc như ngọc uốn lượn chảy qua.
Vách đá hai bên bờ sông dựng đứng như đao gọt, rất nhiều vượn đang leo trèo và bay đi bay lại trên vách đá, phát ra tiếng hú vang kéo dài.
Thuyền nhỏ xuôi dòng chảy xuống, tiên tử mặc áo xanh ngồi ngay ngắn trên thuyền nhỏ, mỉm cười nhìn Lý Mộc Dương trước mặt.
"Đại ca ca, tâm tình của huynh không tệ?”
Lý Mộc Dương vừa tiến vào trò chơi, nghe được câu hỏi thăm của Tiểu Dã Thảo, nhướng mày.
"Ồ? Nhìn ra được?"
Tiên tử áo xanh nhẹ nhàng cười một tiếng, gật đầu: "Đại ca ca, trên mặt của huynh chưa bao giờ che giấu cái gì, nhìn ra được huynh rất vui vẻ."
Lý Mộc Dương suy nghĩ một chút, nói: "Cũng không tính là vui vẻ, nhưng đúng là tâm tình không tệ."
Tuy rằng lần đầu tiên thông qua thất bại, hơn nữa bằng mắt thường cũng có thể thấy Thẩm Diệu không có phối hợp, ước chừng sẽ phải thất bại rất nhiều lần mới có thể đánh bại Thanh Long.
Nhưng Lý Mộc Dương vẫn vui vẻ.
Ít nhất hắn nhìn thấy một phương hướng có thể giải cứu anh linh đáng thương này, hơn nữa giải cứu Thẩm Diệu còn có thể cắt đứt liên kết mạnh nhất của Huyết Liên Giáo, một công đôi việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận