Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 183: Phong toả tu vi

Chương 183: Phong toả tu viChương 183: Phong toả tu vi
Chuong 183: Phong toa tu vi
Hắn lục lọi trong đống bánh ngọt và quần áo đẹp, cuối cùng cũng tìm thấy linh vật tu luyện và linh dược chữa thương.
Hắn đổ hết linh dược trong nhẫn can khôn ra, đặt từng thứ một ở bên cạnh nữ nhân đang hôn mê .
Lý Mộc Dương bắt đầu nghiên cứu công dụng của những linh dược này.
"Đây là... Ách... Đoạn Tục Cao? Nối xương?"
"Luyện Hồn Tán... Đây là dùng để giết người nhỉ?"
"Phệ Tâm... Cổ? Ừm... Thứ này chắc chắn không thể dùng để chữa thương phải không?"
Hơi thở của nữ nhân áo tím bất tỉnh càng ngày càng yếu ớt, trong khi Lý Mộc Dương đau đầu liên tục tìm kiếm giữa một đống linh dược.
Cuối cùng đã tìm thấy linh dược chữa thương mà hắn nhận biết.
"Đại Hoàn Đan! Cái này có thể chữa thương!"
Lý Mộc Dương lập tức đổ ra một viên Đại Hoàn Đan, dùng ngón tay nhét vào trong miệng nữ tử áo tím.
Linh dược của Yến Tiểu Như đều là thứ tốt nhất, một nhân vật nhỏ như Lý Mộc Dương hầu như chưa từng nghe nói tới, cũng không có sách hướng dẫn.
Nếu như không phải lần trước nghĩa muội Lý Nguyệt Thiền của hắn bị thương nặng sắp chết, hắn nghiên cứu qua một phen, e là ngay cả Đại Hoàn Đan hắn cũng không nhận ra được.
Sau khi cẩn thận nhét Đại Hoàn Đan vào miệng Yến Tiểu Như, Lý Mộc Dương khẩn trương bước sang một bên quan sát.
Vị Yến trưởng lão này... Hẳn là sẽ không chết chứ?
Với thực lực như vậy, chết cũng thật đáng tiếc.
Yến trưởng lão, người bị thương nặng và cận kề cái chết, sau khi ăn viên Đại Hoàn Đan kia đã nhanh chóng tỉnh lại.
Linh dược mà vị trưởng lão ma đạo này mang theo đều không phải là phàm phẩm và có dược hiệu mạnh mẽ.
Chỉ một viên Đại Hoàn Đan đã đánh thức nàng từ trạng thái thương nặng liền tỉnh lại.
Sau khi tỉnh dậy, nàng nhíu mày nhìn Lý Mộc Dương bên cạnh một chút, nhưng cũng không nói gì.
Yến trưởng lão lấy ra một bình ngọc trắng từ trong nhẫn càn khôn ném cho Lý Mộc Dương, sau đó nhắm mắt lại điều hòa khí tức dưỡng thương.
Hiển nhiên bình ngọc trắng này là ban thưởng cho Lý Mộc Dương.
Lý Mộc Dương cầm lay bình ngọc trắng, phát hiện bên trong chứa đầy linh dịch màu xanh nhạt, tỏa ra mùi thơm thấm vào ruột gan.
Đây là... Ngọc Tủy Linh Dịch?
Lý Mộc Dương kinh ngạc mở to mắt.
Ngọc Tủy Linh Dịch là thứ tốt, tuy chỉ có một bình, nhưng một bình cũng đã là thượng hạng. Yến trưởng lão thực sự rất hào phóng.
Lý Mộc Dương cầm Ngọc Tủy Linh Dịch đi sang một bên, nhưng hắn không lập tức sử dụng bình linh dịch, mà bắt đầu đi dạo trong bí cảnh.
Nơi chôn cất Ngọc tiên tử này giống hệt như trong trò chơi.
Nhưng trong trò chơi có đầu Nhân Hình Sư dẫn đường cho Lý Mộc Dương, trong thực tế lại không có cái đầu kia.
Lý Mộc Dương dạo quanh bí cảnh một vòng, phát hiện mình không thể rời đi.
Mà Yến trưởng lão hiển nhiên cũng không cách nào rời đi, hai người tạm thời bị mắc kẹt trong bí cảnh này.
Tin tốt duy nhất là Kinh Hồng Tiên Kiếm cắm trước mộ Ngọc tiên tử không tiếp tục tấn công ma tu, hai người Lý Mộc Dương tạm thời không gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Nhưng nghĩ đến lời căn dặn của Yến trưởng lão, Lý Mộc Dương vẫn cẩn thận giữ khoảng cách với mộ của Ngọc tiên tử.
Cầm theo ngọc tủy linh dịch đi vào rừng trúc, Lý Mộc Dương tìm một chỗ vắng vẻ, bắt đầu uống linh dịch, chuẩn bị luyện hóa linh khí trong cơ thể.
Hiện tại hắn đang đói bụng cồn cào, uống linh dịch không chỉ có thể tăng cường linh khí tu luyện, còn có thể no bụng đỡ đói, một công đôi việc.
Nhưng sau khi Lý Mộc Dương ngồi xuống uống một ngụm ngọc tủy linh dịch, cảm giác được linh dịch chuyển hóa thành linh khí dồi dào tiến vào trong cơ thể, đôi mắt Lý Mộc Dương đột nhiên trừng to.
'.. Không thể tu luyện?"
Nói cách khác, không thể điều động linh lực trong cơ thể!
Lúc này, Lý Mộc Dương cảm giác được một cỗ lực lượng vô hình ngăn cản hắn khống chế linh lực trong cơ thể.
Hắn không thể điều động linh lực trong khí hải đan điền, cũng không thể tu luyện.
Tuy linh lực trong cơ thể hắn không biến mất, nhưng hắn đã hoàn toàn trở thành người phàm, không còn sức mạnh của người tu luyện nữa.
"Bí cảnh này có thể phong tỏa tu vi sao?"
Lúc này, Lý Mộc Dương đã hiểu vì sao lúc Giang Tiểu Ngư lấy kiếm trong trò chơi không xảy ra chiến đấu, hóa ra là bí cảnh nơi chôn cất Ngọc tiên tử sẽ phong tỏa tu vi.
Lúc đó đang vội hoàn thành cốt truyện trong trò chơi, nên không để ý đến điều này.
Bây giờ tự mình tiến vào bí cảnh, mới phát hiện ra chân tướng của bí cảnh.
Lý Mộc Dương lập tức nhắm mắt lại.
"Hệ thống!"
Hình ảnh núi biển quen thuộc hiện ra trước mắt.
Giao diện của hệ thống trò chơi vẫn tồn tại như cũ, trong danh sách trò chơi ở góc trên bên trái 'Cỏ Dại Chết Chóc' và 'Truyên Thuyết Tiên Kiếm vẫn có thể vào được.
Nhìn thấy chức năng của hệ thống không bị phong tỏa, lúc này Lý Mộc Dương mới thở phào nhẹ nhõm. Chỉ can hệ thống không bị chặn là tốt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận