Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 872: Có phải ngươi là truyền nhân...

Chương 872: Có phải ngươi là truyền nhân...Chương 872: Có phải ngươi là truyền nhân...
",.„ Đều nói Lý sư đệ dịu dàng tuấn mỹ, phong độ nhanh nhẹn, giống như tiên nhân thời cổ. "
"Tối nay gặp mặt, quả thật danh bất hư truyền."
"Lý sư đệ, có rảnh nhất định phải đến Đạp Tuyết Phong tìm ta nha."
"Bình thường sư tỷ rất rảnh rỗi, rất buổn chán đó."
Ngọc Khỉ Văn nháy mắt quyến rũ với Lý Mộc Dương, sau đó cười hì hì hóa thành một luổng ánh sáng bay đi, biên mât vào màn đêm.
Nữ nhân này, từ đầu đến chân đều toát ra sức quyền rũ mạnh mẽ.
Rất phù hợp với ấn tượng vốn có của Lý Mộc Dương về yêu nữ ma đạo.
Mặc đồ ít, tính cách phóng khoáng, nóng bỏng, từng cử chỉ đều quyển rũ lòng người. Nhưng sau khi tiễn ma nữ đi, Lý Mộc Dương lại không có chút lưu luyền nào.
Thậm chí không hề hổi tưởng lại cảnh tượng hoành tráng vừa rổi.
Hắn chỉ ngạc nhiên quay đầu nhìn về phía bóng đêm không xa.
",., Nguyệt Thiền?"
Một chiếc đèn lồng lơ lửng trong không khí, chiếu sáng mặt đât xung quanh vài mét.
Loại đèn lồng này có ở khắp nơi trong Luyện Ma Tông, khi màn đêm buông xuống, nó sẽ bay lên, đi theo các đệ tử Luyện Ma Tông đi ngang qua, dân đường cho các đệ tử nội môn.
Mà lúc này, chiếc đèn lồng đang lơ lửng bên cạnh Lý Nguyệt Thiền chính là một trong sô đó. Ánh sáng lờ mờ chiếu lên người thiếu nữ, khiển nàng trông có vẻ tủi thân, mất mát, giông như một con chó nhỏ bị lạc đường tội nghiệp.
Đây là lần đầu tiên Lý Mộc Dương thầy dáng vẻ bất lực như thể của muội muội.
Bình thường tiểu nha đầu này rất nghịch ngợm và hoạt bát.
Lý Mộc Dương rất tò mò: "Xảy ra chuyện gì?"
Trong bóng tối, chiếc đèn lổng nhanh chóng đến gần, đại diện cho việc Lý Nguyệt Thiển cũng đang tiền lại gần. Thiếu nữ lao thẳng tới, không nói không rằng nhào vào ngực huynh trưởng, ôm chặt lấy Lý Mộc Dương. "Gai Giọng thiếu nữ run rẩy, mang theo tiếng khóc nức nở nói: "Ta bị người bắt nạt!"
Các tỳ nữ bên cạnh ngạc nhiên nhìn, Lý Mộc Dương cũng sửng sồt khi bị muội muội nhào tới ôm chặt, xung quanh bóng đêm tĩnh mịch...
Cảnh tượng này kỳ lạ mà lại rất phù hợp.
Hoàn toàn giống như một thiếu nữ bị ức hiếp, chạy đền kể khổ với huynh trưởng có quyền thể.
Không hề lộ ra điều gì bất thường. Hai bóng đen đã theo dõi từ lâu trong bóng tối liếc mắt nhìn nhau.
Sau đó, hai bóng đen này quay người rời đi, biên mât vào màn đêm.
Tại nơi ở của Lý Mộc Dương, các thị nữ mang đến cam lộ ngọt ngào rồi lặng lẽ lui ra.
Thiếu nữ vừa nhấp một ngụm cam lộ đầy linh khí trong cốc, vừa kể lại chuyện xảy ra cho huynh trưởng nghe.
Sau khi nghe muội muội kể xong, ánh mắt Lý Mộc Dương lóe lên một chút kinh ngạc.
"... Vi Tử Trân của Đạp Tuyết Phong _ dân người đến nhà trúc của ngươi để lục soát? Truy sát truyền nhân Thi Giải Tiên?"
Vào lúc này, Lý Mộc Dương bỗng nhiên hiểu ra.
Chẳng trách Ngọc Khi Văn của Đạp. Tuyết Phong lại bât ngờ tìm đền hắn vào đêm hôm khuya khoát, còn bất kể thể nào cũng phải gặp hán, khiên hắn phải dừng cày trò chơi để tiếp đón.
Thì ra là đến giám sát hắn, sợ hắn đi gây rối?
Trong khi Ngọc Khỉ Văn đến canh chừng hắn, những người khác của Đạp Tuyết Phong lại đi đến chô ở của Nguyệt Thiền để điều tra?
Vẻ mặt Lý Mộc Dương thay đổi, nhìn muội muội có vẻ ngoan ngoãn trước mặt, nhưng thực chât lại rât gian xảo...
Lý Mộc Dương không lộ vẻ gì, lặng lẽ phóng ra vài lá cờ trận, bô trí một trận pháp phong bề trong phòng. Sau đó nhìn muội muội, vẻ mặt kỳ lạ. ",.., Nguyệt Thiền, ngươi nói thật cho ta nghe."
Lý Mộc Dương trầm ngâm một lúc, sau đó cần thận chọn từ ngữ rổi lên tiếng: "Có phải ngươi là truyền nhân của Thi Giải Tiên không?"
"Phụt." Lý Mộc Dương vừa dứt lời, cam lộ trong miệng thiêu nữ đã phun ra. Thiếu nữ trợn mắt nhìn huynh trưởng trước mặt, vẻ mặt đầy kinh ngạc. "Ca, ngươi đang nói gì vậy?"
Vẻ mặt Nguyệt Thiển ngơ ngác: "Vì sao ta lại là truyền nhân Thi Giải Tiên? Nhìn ta giống một ma đầu hung ác săn giết ma tu khắp nơi, hút cạn từng nạn nhân thành xác khô sao?"
“Trong mắt ngươi, rốt cuộc ta là hình tượng như thể nào chứ!”
Lý Nguyệt Thiền bực bội phản đối.
Lý Mộc Dương bất đắc dĩ lắc đầu: "Ta chỉ tò mò, sao người của Đạp Tuyết Phong lại đột nhiên chạy đến chô ngươi đề lục soát. " “Bọn hắn hành động chặt chẽ như vậy, thậm chí còn cử người đến ngăn ta lại, dường như đã xác định ngươi là nghỉ phạm..."
Lý Mộc Dương nói xong, lại lắc đầu rồi nói tiếp: “Nếu chỉ là hiểu lầm thì tốt." “Ngày mai ta nhờ tiểu Trình sư huynh sắp xếp lại cho ngươi một chỗ ở mới, chô đó đã không an toàn."
“Rất có thể truyền nhân của Thi Giải Tiên đã lớn vởn quanh khu vực đó, cho nên ngươi mới bị để mắt tới, trong thời gian này đừng đến gần đó nữa."
Lý Mộc Dương không hỏi thêm, sau khi nói chuyện với muội muội một lúc, trấn an nàng rồi đứng dậy để các thị nữ sắp xếp chỗ ở cho nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận