Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 812: Tổ địa trên Biển Sương Mù

Chương 812: Tổ địa trên Biển Sương MùChương 812: Tổ địa trên Biển Sương Mù
Có thể khiến Yến Tiểu Như luôn luôn lạnh nhạt lại cáắng thăng bât an như vậy.
Lý Mộc Dương bỗng nhiên hơi hối hận khi luyện hoá di thể Mặc tiên tử. Nhưng sau khi nhìn thấy sự lo lắng trong mắt Lý Mộc Dương, Yến Tiểu Như lại mỉm cười, ngược lại an ủi hắn. "Ngươi không cần quá lo lắng, cái gọi là tiên đoán, mặc dù đáng sợ, nhưng không nhất định sẽ trở thành thật. " "Trong quá khứ, Thiên Cơ Các cũng có vô sô lần tiên đoán thât bại, sô lần tiên đoán thật sự thành hiện thực cũng không đền một phần mười. " "Về phần nội dung tiên đoán, bây giờ ta còn chưa thể nói cho ngươi, chủ yếu là ta cũng không nhớ rõ lãm, đợi ta tra điển tịch trở về sẽ nói chỉ tiết cho ngươi. "
“Bây giờ nói cho ngươi biết, ngoại trừ khiến ngươi lo lắng, không có bất kỳ ý nghĩa gì."
Yến Tiểu Như vừa nói vừa giơ tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Lý Mộc Dương.
Nhìn thấy ánh mắt sầu lo của tiểu nam nhân trước mặt, Yến Tiểu Như mỉm cười nói: "Tóm lại, ngươi yên tâm chờ ta quay lại là được. "
"Ta nhất định sẽ quay lại kịp thời trước khi các ngươi trở về tông môn." Vẻ mặt Yến Tiểu Như nghiêm túc. Sau khi giao phó xong mọi việc, nàng vội vàng mở trận pháp trong phòng khách, đi ra ngoài cửa gọi Tổ Tổ.
"Dì Tố, tiếp theo ngươi và Mộc Dương bảo vệ những người khác trở về tông môn, ta muồốn quay về một chuyển... "
Yến Tiểu Như không nói nàng muốn trở về đâu.
Nhưng nàng chỉ nói ra lời này, vẻ mặt Tổ Tổ lập tức trở nên nghiêm túc. "Muốn trở về sao..."
Dì Tố nói xong, gật đầu một cái nói: "Tiểu thư yên tâm, ta sẽ chăm sóc cô gia thật tôt. "
Ngay trước mặt Lý Mộc Dương, Tố Tố lại xưng hô như vậy.
Đây là lần đầu tiên.
Lý Mộc Dương theo bản năng mở to. hai mắt, Yến Tiểu Như cũng sửng sốt một chút.
Không khí trước cửa phòng trọ thoáng chổc chìm vào im lặng. Nhưng sau đó, Yến Tiểu Như tựa như không nghe thầy, trực tiếp rời đi. "Ta đi đây. Chuyện nơi này giao cho các ngươi."
Nói xong, Yến Tiểu Như vội vàng rời đi.
Lý Mộc Dương và Tố Tố đứng ngoài cửa nhìn nàng rời đi.
Nhưng dưới ánh mặt trời, Yến Tiểu Như vừa đi ra ngoài không bao lâu lại vòng trở về.
Nhìn tiểu nam nhân đứng ở cửa nhìn nàng rời đi, Yến Tiểu Như mỉm cười, đột nhiên nói.
“...Những chuyện trước đây ta nói với ngươi, cho ngươi đi tìm nữ nhân khác để lưu lại huyết mạch gì đó."
"Nếu có cơ hội, tuyệt đối đừng bỏ lỡ." "Ta thực sự không bận tâm."
Nói xong, Yến Tiểu Như quay người rời đi. Lần này tiếng bước chân vội vã, nhanh chóng biển mất ở góc đường, biển mất khỏi tầm mắt của Lý Mộc Dương.
Chỉ còn lại Lý Mộc Dương sửng sốt, và Tổ Tổ với vẻ mặt kỳ quái...
Đứng trên nóc quán trọ, Lý Mộc Dương nhìn bóng lưng Yến Tiểu Như vội vã rời khỏi vùng hoang dã bên ngoài thành, thở dài.
"Thần thần bí bí..."
Nói xong hắn nhìn Tố Tố bên cạnh. "Dì Tố, Yến trưởng lão nàng muốn trở về nơi nào?"
Tổ địa lâu đời nhất của Thiên Cơ Các có lẽ là ở trên mặt trăng.
Nhưng lúc này, Yến Tiểu Như rõ ràng không có năng lực vượt qua vũ trụ chân không, đi lên mặt trăng. Hơn nữa sau hắc ám hạo kiếp, tộc nhân của Thiên Cơ Các hắn là phải trốn trên trái đât.
Vậy rốt cuộc hiện tại tổ địa của Thiên Cơ Các ở đâu?
Trước kia Lý Mộc Dương không tiện hỏi, bây giờ dì Tổ đã gọi hắn là cô gia, hắn là sẽ nói cho hắn biết nhỉ?
Trước sự tò mò của Lý Mộc Dương, Tố Tô hơi im lặng.
Sau đó nàng giơ tay chỉ về phương xa nói: “Trên Biển Sương Mù..."
Giọng điệu của Tố Tố có vẻ nhẹ nhàng.
Nhưng Lý Mộc Dương lại choáng váng.
"Trên Biển Sương Mù?" Tổ địa của Thiên Cơ Các nằm trên Biển Sương Mù?
Cái quái gì thế?
Yến Tiểu Như cũng có khả năng vượt qua Biển Sương Mù mà không bị mât phương hướng?
Điều này nằm ngoài dự đoán của Lý Mộc Dương.
Mà lúc này Tố Tố khẽ giọng nói: "Cô gia muốn tập hợp các đệ tử rời khỏi thành này sao?"
Yến Tiểu Như vội vàng rời đi, chỉ dặn dò vài câu.
Nhưng Tố Tố đã đi theo tiểu thư nhiều năm, hiểu rất rõ suy nghĩ của. nàng, chỉ vài lời nói đơn giản của Yên Tiểu Như, Tổ Tô đã hiểu nàng muốn làm chuyện gì.
Đối mặt với câu hỏi của Tố Tố, Lý Mộc Dương im lặng một lúc rổi gật đầu. "Tập hợp mọi người trở lại, chúng ta xuất phát lên đường."
Kế hoạch trước đó là ở lại thành này thêm vài ngày, chậm rãi tìm kiểm tung tích động phủ của Mặc tiên tử. Nhưng hắn không ngờ tàn ảnh của Mặc tiên tử đã sớm chỉ dân cho hẳn, chỉ cần Lý Mộc Dương bắt đầu tìm kiểm, rât nhanh đã có thể tìm được vị trí của động phủ.
Đến nỗi sáng nay vừa ra ngoài, bây giờ đã mang về di thể của Mặc tiên tử.
Cảm nhận được di thể của Mặc tiên tử bất động trong nhân càn khôn, Lý Mộc Dương thở dài, vốn tưởng rằng nhặt được một đại sát khí.
Nhưng bây giờ xem ra, di thể Mặc tiên tử xuât hiện, có thể sẽ tạo ra một loại biển cổ lớn nào đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận