Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 432: Ngươi điên rồi

Chương 432: Ngươi điên rồiChương 432: Ngươi điên rồi
Chương 432: Ngươi điên rồi
Mà nghe nói Lý Mộc Dương được giáo chủ nhìn với con mắt khác và sắp kết hôn với đại tiểu thư, là thanh đao sắc bén mà Phương giáo chủ tin cậy, vậy nên Lý Mộc Dương mới có thể hành động liều lĩnh trong thành mà không sợ làm mất lòng người khác, chăm chỉ thực hiện các quy định mới của giáo chủ.
Đây là nhận thức chung của tất cả mọi người trong thành.
Ngay cả các đệ tử của Chấp Pháp Đường cũng tin rằng đây là sự thật gân đúng nhất.
Nhưng phản ứng vừa rồi của Lý Mộc Dương lại khiến Liễu Phục và Bốc Hoằng Sinh do dự.
Bọn hắn phát hiện vị kỳ chủ này, người được mọi người coi là cấp dưới đáng tin cậy của giáo chủ, lại phản ứng lạnh lùng như vậy trước tin giáo chủ trở về, không hề tỏ ra vui mừng chút nào.
"Nếu như kỳ chủ không phải là người hết lòng ủng hộ giáo chủ, vậy vì sao hắn lại cố gắng bảo vệ công lý và phổ biến giáo quy như vậy, không ngại đắc tội tất cả mọi người?" Bốc Hoằng Sinh gãi đầu hỏi.
Liễu Phục thì híp mắt suy tư, dường như đang nhớ lại những gì Lý Mộc Dương đã làm.
Một lúc sau, Liễu Phục mới nói: "Hình như kỳ chủ cũng rất ít tiếp xúc với đại tiểu thư..."
"Căn bản không giống như những gì thế giới bên ngoài lan truyền, hai người tình cảm thân mật..."
Hai đệ tử Huyết Liên Giáo tiếp xúc nhiều nhất với Lý Mộc Dương lúc này mới giật mình nhận ra, kỳ chủ của bọn hắn dường như hoàn toàn là người cô đơn trong Huyết Liên Giáo.
Cũng không có quầng sáng như trong mắt người ngoài.
Hắn không thân thiết với giáo chủ, thậm chí quan hệ với đại tiểu thư cũng không thân mật lắm.
Nghĩ lại những ngày qua, Lý Mộc Dương không ngần ngại đắc tội với những nhân vật quyên lực trong giáo, muốn đưa tất cả những kẻ vi phạm giáo luật ra trước công lý, cùng với tình trạng hỗn loạn gần đây trong thành ngày càng trở nên khốc liệt...
Bốc Hoằng Sinh đột nhiên hơi hoảng.
"Lần này giáo chủ trở về sẽ không vì xoa dịu sự phẫn nộ giáo chúng mà ném kỳ chủ ra ngoài chém chứ...'
Liễu Phục nheo mắt: "Nếu giáo chủ làm như thế, vậy hắn không xứng làm giáo chủ Huyết Liên Giáo!"
Bốc Hoằng Sinh giật nảy mình, vội vàng bịt miệng Liễu Phục lại.
"Ngươi điên rồi!" Ánh mắt Bốc Hoằng Sinh vô cùng khiếp sợ.
Vẻ mặt Liễu Phục lại thờ ơ: "Ta chỉ nói ra sự thật mà thôi..."
Trong nha môn của Chấp Pháp Đường, hai thanh niên dưới quyền của Lý Mộc Dương đều đang rối lòng vì chuyện của hắn.
Nhưng Lý Mộc Dương lại thờ ơ đi khỏi nha môn Chấp Pháp Đường, một mình đi về phía quán rượu bên ngoài phủ thành chủ.
Mặc dù lời đồn có người trong thành muốn ám sát hắn càng ngày càng nghiêm trọng, khi đi trên đường, Lý Mộc Dương thường xuyên có thể cảm nhận được mơ hồ trong bóng tối có các ánh mắt ẩn chứa sát ý.
Nhưng hắn hoàn toàn không sợ. Ở trên vùng đất bị phong bế tu vi này, Võ Thần Bá Thể của hắn đủ để hiên ngang.
Đây cũng chính là lý do vì sao những tin đồn đó đã lan truyên mấy tháng nay nhưng vẫn chỉ là tin đồn.
Lý Mộc Dương từ chối mọi lời mời dự tiệc và sự lôi kéo làm quen của tất cả mọi người, mỗi ngày ngoại trừ đến nha môn chơi trò chơi, thì là trở về trong sân nhỏ của phủ thành chủ chơi trò chơi.
Cuộc sống đơn điệu hai điểm tạo thành một đường thẳng, không cho bất kỳ kẻ nào có cơ hội ám sát mưu hại hắn.
Mà con đường sinh hoạt của hắn đơn điệu như thế đã khiến những người đó không có cơ hội để ra tay.
Không có người nào dám tấn công Lý Mộc Dương trên đường.
Không có sức mạnh đó, cũng không có đường để bình an vô sự rút lui sau khi tấn công Lý Mộc Dương trên đường.
Lý Mộc Dương nhàn nhã thảnh thơi đi tới quán rượu bên ngoài phủ thành chủ, như thường lệ gọi một ít trà rồi nằm trong phòng riêng.
Chẳng bao lâu, muội muội trời cho Lý Nguyệt Thiền bưng món ăn bước vào.
"... Ca, giáo chủ Huyết Liên Giáo đã trở lại."
Thiếu nữ ngồi quỳ bên cạnh bưng thức ăn lên, nhỏ giọng nói.
Lý Mộc Dương gật đầu, nói: "Đêm nay ta còn phải đi nghênh đón hắn ta, tất cả giáo đồ cấp ba trở lên đều phải ra ngoài thành nghênh đón."
Nói xong, Lý Mộc Dương nhìn về phía muội muội trời cho: "Bây giờ Phương Ứng Thiên đã trở lại, kế hoạch của Yến trưởng lão vẫn chưa bắt đầu sao?"
"Trước đó Phương Ứng Thiên không ở trong thành, còn mang theo rất nhiều cao thủ Huyết Liên Giáo, chính là thời cơ ra tay tốt nhất..."
Hiện tại Phương Ứng Thiên trở về sớm, điều này khiến Lý Mộc Dương cảm thấy có chút nhức đầu.
Yến Tiểu Như vẫn luôn án binh bất động, sẽ không phải trì hoãn nữa chứ?
Nhưng lại nhìn thấy muội muội trời cho lắc đầu cười hì hì nói: "Ca, ngươi vội sao? Đừng gấp gáp, Yến trưởng lão nói kế hoạch của người đang tiến triển đều đặn."
"Trước mắt vẫn đang ở giai đoạn chuẩn bị, Phương Ứng Thiên trở về sớm, không ảnh hưởng tới việc thực hiện kế hoạch của chúng ta."
"Thậm chí sự trở lại của Phương Ứng Thiên vừa hay cũng là một phần trong kế hoạch."
Bạn cần đăng nhập để bình luận