Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 653: Nhiệm vụ cuối cùng

Chương 653: Nhiệm vụ cuối cùngChương 653: Nhiệm vụ cuối cùng
[Nhiệm vụ cuối cùng: Độc thân mạo hiểm đã mở ra]
[Hoàn thành nhiệm vụ lần này, sẽ nhận được phần thưởng cuối cùng của "Cỏ Dại Chết Chóc"]
[Xin hãy đến Tổ Miếu thôn Hắc Vân, tìm Cốc bà bà giúp đỡ]
[Nhắc nhở: Trong nguy cơ tuyệt vọng cũng chứa một chút hy vọng sống, hãy nắm chặt cơ hội lần này!]
Lý Mộc Dương hơi giật mình trước thông báo hệ thông hiện lên trong tâm mắt.
Đây lại là cốt truyện chính?
Tiểu Dã Thảo bị bắt là cốt truyện?
Mẹ nói
Chẳng trách cùng lúc xuất hiện đến ba tên hung đổ thần bí, vậy kế tiếp Lý Mộc Dương cần tự mình đi cứu Tiểu Dã Thảo, hoàn thành toàn bộ quá trình trò chơi?
Lý Mộc Dương lập tức nhìn về phía Cốc bà bà trên bậc thềm, nói: "Bà bà, xin ngài giúp tal Ta muốn đi cứu Tiểu Dã Thảo!"
Bây giờ Lý Mộc Dương là một kẻ yếu, không có chút thực lực nào.
Nếu muốn giải cứu Tiểu Dã Thảo, hiển nhiên phải dựa vào sức mạnh của Tà Mạch nhất tộc.
Mà Cốc bà bà chính là đại lão duy nhất của Tà Mạch nhất tộc.
Hệ thống đưa ra hướng dẫn cũng chỉ vào Cốc bà bà.
Tuy nhiên, sau khi Cốc bà bà nghe những gì Lý Mộc Dương nói lại hơi cau mày.
Bà liếc nhìn Lý Mộc Dương, nói: "Giúp ngươi? Ta giúp ngươi thể nào?"
"Tiểu tử ngươi chỉ là thân xác người phàm, tuy lão bà tử ta có thần thông, còn có thể cho ngươi mượn dùng hay sao?"
Cốc bà bà ghét bỏ xua taynói: _ “Ngươi mau cút đi, quay về tìm chô nào đó mà khóc một hổi."
"Ba thứ đó không đến hại ngươi, đã coi như ngươi nhặt về được một mạng, cái khác cũng không cần nghĩ tới."
Cốc bà bà mở miệng từ chối, nhưng Lý Mộc Dương cũng không bỏ cuộc, lập tức ngăn cản Cốc bà bà đang muôn rời đi.
"Bà bà không phải ngài đã nói sao? Lúc trước ngài nói ta có thiên phú rất tốt, muốn truyền lại một thân bản lĩnh cho ta... "
Lý Mộc Dương vừa dứt lời, Cốc bà bà liền trừng mắt nhìn hắn một cái: "Ta nói là, nều ngươi là nữ nhi! Ngươi là nữ nhỉ ta mới dạy ngươi, nhưng ai bảo ngươi là nam nhi?"
"Bản lĩnh của Tà Mạch nhất tộc. chúng ta, truyển nữ không truyền naml"
Cốc bà bà vô cùng ghét bỏ.
Tuy nhiên bà vừa dứt lời, trên ngực Lý Mộc Dương chợt lóe lên một luống sáng trằng nhàn nhạt.
Mơ hồ trong đó, ánh sáng trắng tạo thành một mũi tên, chỉ về phía bắc.
Cốc bà bà hơi giật mình, bị ánh sáng trăng này hấp dân.
Lý Mộc Dương cởi cổ áo, lấy ra phù hộ thân đeo trên cổ, chính là vật này phát ra ánh sáng.
Lý Mộc Dương giải thích nói: “Đây là trước kia Tiểu Dã Thảo luyện chế cho ta, ở chỗ nàng cũng có một cái. Một khi chúng ta cách nhau hơn ngàn dặm, phù hộ thân sẽ sinh ra cảm ứng và chỉ về hướng của nhau.”
Lúc trước khi du lịch thế gian, Tiểu Dã Thảo lo lẵng Lý Mộc Dương sẽ đi xa nàng khi ra ngoài một mình, nên nàng đã luyện ra tầm phù hộ thân này để kêt nôi lần nhau, phòng ngừa lạc nhau.
Cốc bà bà nheo mắt lại khi nhìn thấy tâm phù hộ thân này.
"Tiểu Dã Thảo lại còn luyện thứ này? Có thể dùng cái này để tìm ra vị trí của nàng?"
Cốc bà bà ngồi trước Tổ Miếu hơi suy tư.
Đột nhiên bà làm ra quyết định gì đó, nói với Lý Mộc Dương: "Tiểu Ngư Nhi, bà bà nơi này quả thực có biện pháp có thể giúp ngươi. " "Không chắc chắn có thể cứu ra Tiểu Dã Thảo của ngươi, nhưng Ít nhất có. thể mang lại sức mạnh ngươi cẩn, để ngươi thử đi cứu người. "
“Chỉ là sức mạnh này phải trả giá rất lớn, một khi sử dụng, tiểu tử ngươi phải hiển tế chính mình, hoàn toàn tan thành tro bụi.”
"Ngươi có sẵn lòng hay..."
"Ta sẵn lòng!" Lý Mộc Dương quả quyết nói: "Bà bà mau giúp tal"
Chẳng phải chỉ là chết một lần thôi sao?
Dù sao Giang Tiểu Ngư chết, có ảnh hưởng gì tới Lý Mộc Dương ta?
Lý Mộc Dương chỉ muốn nhanh chóng lây được sức mạnh, sau đó chạy đi cứu người.
Không ngờ sức mạnh của Tà Mạch nhất tộc vậy mà thật sự có cửa sau.
Có thể làm cho một người phàm như Giang Tiểu Ngư có được sức mạnh đề chiến đấu với Tiên Nhân?
Lý Mộc Dương nói: "Bà bà, chúng ta lập tức bắt đầu đi!"
Đối với cái chết, Lý Mộc Dương lộ ra cực kỳ hưng phẩn.
Dường như đang nóng lòng muốn đi chết.
Vẻ mặt thấy chết không sờn của hắn khiên Cốc bà bà nhìn hắn thật sâu. một lúc, cuối cùng lắc đấu tiếc nuối.
"Thật đáng tiếc, thật đáng tiếc..."
Bây giờ Cốc bà bà đang tiếc nuối vì Lý Mộc Dương không phải là nữ nhi, nếu không bà đã truyền lại bản lĩnh của mình cho Lý Mộc Dương.
Bà nói rổi quay người đi về phía cánh cửa đã đóng chặt của Tổ Miếu.
"Vào đi, ta dẫn ngươi đi gặp các tổ tiên."
Khi màn đêm buông xuống trong Giềng Cổ Oán, trên mặt đất có những Tà Thần kinh khủng lang thang.
Lần nữa đặt chân vào nơi ở của Tà Thần này, Lý Mộc Dương có chút sợ hãi.
Đây là lần đầu tiên hắn cùng với Cốc bà bà bước vào giềng Cổ Oán nơi Tà Thần sinh sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận