Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 645: Cuộc sống yên bình

Chương 645: Cuộc sống yên bìnhChương 645: Cuộc sống yên bình
Lý Mộc Dương bị hàng xóm vây quanh khẽ mỉm cười, nói bổ sung: “Tiểu Dã Thảo.”
"À đúng đúng đúng! Tiểu Dã Thảo!"
Các thôn dân thở dài nói: “Trước kia tiểu nha đầu này cũng là hài tử số khổ, tuổi còn nhỏ đã trôi nổi đến trong thôn.”
"Sau đó hai người các ngươi đi rồi, chúng ta còn lo lẵng... Đúng rối, Tiểu Dã Thảo đâu?"
Các thôn dân trò chuyện xong về chuyện năm đó, lại tò mò về tình huổng trước mắt.
Bọn họ vây quanh Giang Tiểu Ngư hơn bổn mươi, tóc mai đã trắng, tò mò hỏi thăm: "Cô nương này là nữ nhỉ của hai người các ngươi sao? Lớn lên rât xinh đẹp... "
Các thôn dân khen ngợi Tiểu Dã Thảo bên cạnh. Lý Mộc Dương lập tức lúng túng nở nụ cười: "Ưm... Nàng chính là Tiểu Dã Thảo."
Tiểu Dã Thảo đã đắc đạo thành tiên, dáng vẻ trẻ trung còn mãi, trông vần giống như một thiểu nữ mười bảy, mười tám tuổi.
Lý Mộc Dương với dung mạo già nua, bị phụ trợ thành nhân vật phụ thân.
Lý Mộc Dương vừa nói lời này, các thôn dân lập tức kinh ngạc.
"Nàng chính là Tiểu Dã Thảo? Oal"
"Nhiều năm như vậy cũng không già đi!"
"Là tu luyện sao? Tu luyện thật tôt..."
Những người dân không thể tu luyện phát ra sự hâm mộ từ tận đáy lòng với người tu luyện.
Tà Mạch nhất tộc không thể tu luyện, ít nhãt là không thể học được những công pháp của giới tu luyện.
Vì vậy, người dân thôn Hắc Vân rất hâm mộ những người tu luyện.
Đến mức khi bọn ma tu Miếu Phong Quân vừa tới thôn Hắc Vân đã có thật nhiều thôn dân sẵn lòng gia nhập vào bọn hẳn, đi theo tu ma, tất cả cũng chỉ vì pháp thuật tu hành hư vô mờ mịt.
Mặc dù Cốc bà bà có thần thông mạnh mẽ và năm giữ bí mật của Tà Mạch nhât tộc.
Nhưng bà chưa bao giờ chỉa sẻ bí mật này cho thôn dân, thậm chí còn không có loại nhân vật như đệ tử hay đổ đệ ở bên cạnh.
Toàn bộ thôn Hắc Vân đều là người phàm, chỉ có Cốc bà bà mạnh mẽ tà dị.
Bây giờ các thôn dân biết Tiểu Dã Thảo có dung mạo không già đi, lập tức không ngừng hâm mộ, biết răng năm đó tiểu nha đầu này chắc chăn đã bước vào con đường tu luyện và có được tu vi.
Mà việc Lý Mộc Dương và Tiểu Dã Thảo vào ở đã gây nên một cơn sóng nhỏ trong thôn.
Điều này nằm ngoài dự đoán của Lý Mộc Dương.
Năm đó trong thôn Hắc Vân, Giang Tiểu Ngư chỉ là một đứa trẻ mồ côi phụ mâu mất sớm, không có cảm giác tổn tại gì.
Nhưng bây giờ Giang Tiểu Ngư trở lại thôn, các thôn dân nghe nói hắn đã trở về, rồi rít đến nhà, chạy tới nhìn tiểu tử đã rời thôn hai mươi năm là tình huổng gì. Rất nhiều đứa bé, còn có người trẻ tuổi mười bảy mười tám tuổi tụ tập vây quanh Lý Mộc Dương, tò mò hỏi thăm tình hình bên ngoài núi, liệu người tu luyện và tiên nhân trong thiên hạ có mạnh mẽ như trong truyền thuyết hay không.
Mặc dù Cốc bà bà chưa bao giờ hạn chế quyền tự do cá nhân của thôn dân, nhưng Tà Mạch nhất tộc đã sống ở thôn Hắc Vân qua nhiều thế hệ rất ít rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn để khám phá thế giới bên ngoài.
Nhiều năm như vậy, người duy nhất rời khỏi thôn Hắc Vân ra ngoài phấn đấu và sống sót trở về thôn chỉ có Lý Mộc Dương.
Người cùng lứa với Lý Mộc Dương năm đó giờ đã tóc mai hơi trắng, có con nối dõi, không ít người thậm chí còn có cháu trai cháu gái.
Các thôn dân giản dị và thuần phác đã chào đón hai người xa quê suốt hai mươi năm này theo cách riêng của họ.
Không ít thôn dân đưa tới trái cây rau quả vì sợ bọn họ vừa chuyển về tới, không có đổ ăn.
Mặc dù Tà Mạch nhất tộc sống cùng một chỗ với Tà Thần thượng cổ, nhưng ngoại trừ sức mạnh tà dị trong huyết mạch, những người dân thôn Hắc Vân thực sự cũng chỉ là những thôn dân bình thường, giản dị và chất phác.
Lý Mộc Dương và Tiểu Dã Thảo an ổn ở lại trong thôn, nhận được sự chào đón ngoài dự kiến.
Bọn họ cũng bắt đầu học cách trồng trọt. Hai người đã mở hai mẫu đất hoang bên ngoài thôn Hắc Vân và học cách trồng trọt lương thực từ thôn dân.
Năm đó Lý Mộc Dương không cần trồng trọt, bởi vì hắn đi theo bọn ma tu Miều Phong Quân để tu ma, các ma tu sẽ phát cho hắn tiến bạc và đồ dùng sinh hoạt.
Nhưng hai mươi năm trước, sau khi Lý Mộc Dương rời thôn, Cốc bà bà đã hoàn toàn trở mặt với đám ma tu ở sau núi.
Từ đó về sau, bọn ma tu cũng không thể đặt chân đền thôn Hắc Vân.
Hơn nữa, tất cả thôn dân của thôn Häc Vân đi theo bọn ma tu tu luyện đều bị Cốc bà bà đuổi ra khỏi thôn một cách tàn nhân, không được phép quay lại nữa.
Thôn Hắc Vân bây giờ đã trở lại diện mạo trước khi bọn ma tu đến.
Chất phác, nguyên sơ, thiện lương, chỉ là một thôn nhỏ bình thường trên núi.
Một số thứ tà dị bên ngoài thôn Hắc Vân cũng lần lượt biến mất. Rõ ràng đã bị Cốc bà bà diệt trừ từng người một.
Bạn cần đăng nhập để bình luận