Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 787: Yến Tiểu Như chưa từng ghen

Chương 787: Yến Tiểu Như chưa từng ghenChương 787: Yến Tiểu Như chưa từng ghen
Ánh mắt nàng lướt qua tông chủ Hợp Hoan Tông, người hộ đạo tóc trằng và Yến Tiểu Như, sau khi nhìn mọi người xung quanh một vòng, Thẩm Nghiên nói với giọng điệu bình tĩnh.
"Trận chiến ở Vọng Tiên Cốc là một loại thăm dò, cũng là một lần chào đón."
"Ta muốn đón vị đã từng là kỳ chủ của Huyết Liên Giáo chúng ta trở về, có rất nhiều người từng đi theo hắn đang nhớ mong hắn."
“Nhưng bây giờ có vẻ như loại mong nhớ này là không cần thiết”.
"Liễu tông chủ và Yến trưởng lão cũng không cần lo lắng, mặc dù ta thu được sức mạnh ngoài ý muốn, nhưng sẽ không dùng lực lượng này đi báo thù."
"Sự tổn tại tà dị tên là Cát Tường Thiên Quân đó đến từ phía bên kia của biển Sương Mù." "Sau khi ta nô dịch sức mạnh của nó, ta đã nhìn thấy khung cảnh bên kia biển Sương Mù xuyên qua tầm nhìn của nó, nơi đó có một vùng đất rộng lớn."
“Cuộc sống trên đó thịnh vượng, người phàm an cư lạc nghiệp, người tu luyện gần như tuyệt tích."
"So với vùng đất mà chúng ta đang ở, thế giới bên kia biển Sương Mù mới là thế giới mà Huyết Liên Giáo muốn thiết lập trong giáo nghĩa của mình." Thẩm Nghiên bình tĩnh nói với mọi người ở đây: “Lần này đến Hợp Hoan Tông chỉ là để tạm biệt hảo hữu, thuận tiện hỏi Lý Mộc Dương một vấn đề."
“Bây giờ chuyện đã xong, ta sẽ rời đi và dẫn dắt tất cả tín đồ của Huyết Liên Giáo ra hải ngoại." "Chúng ta sẽ vượt qua biển Sương Mù rộng lớn nguy hiểm, đi tới thể giới ở bên kia biển Sương Mù."
“Có một loại tai họa nào đó đang ập đến vùng đất đó, đủ để hủy diệt tât cả. Thay vì trả thù Ma Tông, điều ta nên làm là vượt qua biển Sương Mù sang bên kia, tiêu diệt tai họa trên vùng đất đó, để cho thể giới kia trở lại bình thường."
. Cho nên chư vị không cần lo lắng ta dùng sức mạnh này để báo thù." Thẩm Nghiên bình tĩnh nhìn mọi người, nói: “Không lâu nữa, trên vùng đất này sẽ hoàn toàn không còn dầu vết của Huyết Liên Giáo."
“Ngươi không đi cùng với nàng ta sao?"
Giọng nói của Yến Tiểu Như đột nhiên vang lên bên tai.
Lý Mộc Dương đang đứng trên đài cao nhìn ra xa đột nhiên quay đầu lại, phát hiện Yên Tiểu Như đã đền bên cạnh mình từ lúc nào không hay. Phía xa, ở lối ra của u cốc, thiếu tông chủ Hợp Hoan Tông đang tiên đưa hảo hữu của mình.
Thẩm Nghiên, người xuất hiện với tư cách là Thánh nữ Huyết Liên Giáo, bây giờ đang chuẩn bị rời khỏi u cốc và bắt đầu hành trình vào Biển Sương Mù, đi đến vùng đất ở bên kia lục địa mà nàng nhặc đền.
Vẻ mặt Yến Tiểu Như bình tĩnh, nhưng lời nói lại tràn đầy ý trêu chọc. Lý Mộc Dương im lặng vài giây, lắc đầu.
"Vượt qua Biển Sương Mù... Đây thật sự là chuyện con người có thể làm được sao?" Xa có vị Long Thần tiên tử kia, gần có Thanh Diệp chân nhân của lục địa Thiên Nguyên.
Hai chiến lực đứng đầu thế gian đều bị mắc kẹt trong Biển Sương Mù, đến nay không có tin tức.
Tuy Thẩm Nghiên vượt biển cùng với tín đổ Huyết Liên Giáo, nhưng Lý Mộc Dương nhìn thể nào cũng cảm thầy đây là đi tự sát tập thể.
Thấy Lý Mộc Dương nghiêm túc, không đáp lại lời trêu chọc của mình, Yến Tiểu Như chớp chớp mắt, cảm thây mình hơi bị mãt mặt.
Nhưng nàng suy đi nghĩ lại, vẫn nói. "Cho dù không đi theo nàng ta, Ít nhât cũng nên nói lời tạm biệt. "
Yến Tiểu Như nhẹ giọng nói: “Lần này nàng ta rời đi, có thể là lời từ biệt cuôi cùng của các ngươi."
"Nếu ngươi có gì muốn nói nhưng lại kìm nén không nói ra, có thể đời này sẽ không còn cơ hội nữa. "
Rõ ràng Yến Tiểu Như cũng cảm thấy chuyện vượt qua Biển Sương Mù là nguy hiểm khó lường.
Lý Mộc Dương nghiêng đầu nhìn nàng một cái, nói: "Ngươi thật đúng là hào phóng, chẳng ghen một tí nào... " Câu nói của Lý Mộc Dương khiến Yến Tiểu Như vẫn luôn lạnh lùng hơi nhấch lên khóe miệng.
Nàng lạnh nhạt lườm Lý Mộc Dương một cái, cười nói: "Ta ghen có ích lợi gì? Dù sao ta cũng không sông được bao lâu, đã định sẵn không thể đi với ngươi đền cuổi cùng."
"Ngươi lại có vận đào hoa, có thể gặp được nhiều mỹ nữ." "Nếu mọi nữ nhân trên đời đều có thể chọc ta lên cơn ghen, vậy ta sẽ chết không nhằm mắt."
Yến Tiểu Như rất bình tĩnh nói: “Tóm lại có chuyện gì muốn nói thì cứ nói, đừng bận tâm đền ta."
"Lời ta nói lúc đầu là thật lòng, ngươi tìm thêm vài tiểu thiếp phục vụ ta cũng không sao. "
Nói xong, Yến Tiểu Như biến mất, cứ như vậy bỏ chạy.
Lúc đến lặng yên không tiếng động, rời đi cũng nhẹ nhàng lưu loát.
Lần này nàng xuất hiện là để khuyên Lý Mộc Dương nói lời từ biệt.
Hành vi và lời nói của Yến Tiểu Như đúng là nhất quán, vô cùng rộng lượng, không ngại việc Lý Mộc Dương tìm những nữ nhân khác. Nhưng nhìn nàng rời đi, Lý Mộc Dương lại thở dài.
Hắn đúng là có lời muốn nói với Thẩm Nghiên, nhưng cái mà hắn muôn nói không phải là chuyện tình yêu nam nữ.
Hắn chỉ muốn biết tung tích động phủ của tổ sư Huyết Liên Giáo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận