Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 664: Ta chỉ hy vọng ngươi luôn vu...

Chương 664: Ta chỉ hy vọng ngươi luôn vu...Chương 664: Ta chỉ hy vọng ngươi luôn vu...
Giảo Nguyệt Giao cười hì hì tạm biệt Lý Mộc Dương, nhưng lần này vậy mà nàng không giữ Lý Mộc Dương lại.
Ngược lại, lúc Lý Mộc Dương chuẩn bị rời đi, Long Nữ đột nhiên lên tiếng.
"Đúng rồi, Lý Mộc Dương."
Long Nữ vốn luôn nghịch ngợm và hoạt bát, lúc này hiểm khi nghiêm túc.
Nàng gọi lại Lý Mộc Dương đang chuẩn bị thoát ra, nói với Lý Mộc Dương: "Nếu bên đó ngươi rât bận thì cứ làm việc của ngươi trước đi. "
"Ta bên này không có vấn để, nếu như gặp phải quái vật ta không đánh lại, ta sẽ không gây chuyện với nó, đợi ngươi trở về lại xử lý. "
"Ta cảm giác lần này ngươi trở về, tâm tình có chút không vui... Là gặp phải chuyện gì phiển lòng bên người sao?" Long Nữ đứng trong Đào Hoa Tiên Cảnh, cúi đầu nghịch ngón tay của mình, nói lắp bắp: '"' Ta vừa ngôc, vừa không lợi hại, cũng không giúp được ngươi cái gì. "
"Nhưng ta hy vọng ngươi có thể thật vui vẻ, đừng chán nản như vậy."
"Nếu gặp phải chuyện gì thực sự rất phiền phức, trước hết không cần đền gặp ta. Ngươi làm tốt việc của mình trước, ta sẽ vân luôn chờ ngươi, không cần phải lo lắng cho ta, vì ta mà phân tâm. "
Long Nữ bất thình lình bày tỏ tâm tình một phen khiển Lý Mộc Dương hơi ngần ra.
Hắn không ngờ tới tiểu nha đầu này lại nói những lời như vậy vào thời điểm này.
Cảm xúc phức tạp sửng sốt hồi lâu, Lý Mộc Dương mới cười nói: "Được. "
Mặc dù tiểu nha đầu này ngây thơ nhưng lại rât chân thành.
Đột nhiên bày tỏ tâm tình một phen khiển trong lòng Lý Mộc Dương âm áp.
Trong căn phòng yên tĩnh của Chấp Pháp Đường Luyện Ma Tông, Lý Mộc Dương mở mắt, thở ra một hơi dài.
“Tiểu Long Nữ này..."
Lý Mộc Dương thở dài, khóe miệng lại nhịn không được nhềch lên một nụ cười.
Không ngờ Long Nữ nghịch ngợm kia vậy mà cũng có lúc quan tâm đến người khác.
Trong lòng Lý Mộc Dương ấm áp, cảm giác chán nản khi vẫn luôn bị thua trước đó cũng đã tiêu tán đi rất nhiều.
Trong căn phòng yên tĩnh, Lý Mộc Dương dạo bước một vòng, bình tĩnh lại đầu óc, sau đó dùng sức xoa xoa mặt rồi ngổi xuồng.
"Được rồi được rồi, lần này tiếp tục khiêu chiên. "
"Không thể phụ lòng quan tâm của tiểu cô nương!"
Phải nhanh chóng thông qua thành công, nhận lây phần thưởng lớn cuổi cùng!
Lý Mộc Dương quét sạch cảm giác suy sụp mây ngày qua, tỉnh thần phần chân mở ra "Cỏ Dại Chết Chóc”, một lần nữa tiền vào thể giới sương mù dưới lòng đất.
Khi Lý Mộc Dương quay trở lại trò chơi, hắn lại một lần nữa biển thành Tà Thần đáng sợ cao vạn mét. Chiếc áo choàng trong suốt rách nát bổng bểnh trong sương mù.
Từng đôi mắt âm trầm và lạnh lùng mơ hồ nhúc nhích dưới chiếc áo choàng rách nát.
Ở trung tâm của đền thờ cực lớn phía trước, một vòng xoáy không gian xanh lục đang chậm rãi xoay tròn, không biết thông đền đâu.
Ba tên hung đổ bí ẩn đứng rải rác trên mảnh đất xung quanh đền thờ. Khi nhìn thây Lý Mộc Dương xuât hiện, bọn chúng lập tức ra tay.
Mà Lý Mộc Dương đã quét sạch sự chán chường trước đó của mình, lao thăng về phía ba hung đổ với tỉnh thần chiến đầu dâng trào.
"Đại ca ca... "
Tiểu Dã Thảo bị Trói Hồn Tác màu lam cuốn lấy, cũng đoán được thân phận của Lý Mộc Dương.
Nhìn thấy Tà Thần đáng sợ mang theo khí tức quỷ dị đánh tới, nàng lập tức phản ứng, bắt đầu chồng lại sức mạnh của Trói Hồn Tác.
Trận chiến lại lần nữa bắt đầu.
Nhưng lần này, Lý Mộc Dương thoải mái hơn nhiều khi đổi phó với đánh giết của ba tên hung đổ bí ẩn.
Có lẽ vì trải qua nhiều thất bại trước đây đã tích lũy đủ kinh nghiệm.
Hoặc cũng có thể sau khi tâm tình nhẹ nhàng, tư duy càng thêm rõ ràng hơn.
Tóm lại, lần này đối mặt với sự chém giết của ba hung đổ bí ấn, Lý Mộc Dương chồng được suốt một canh giờ không bại.
Thanh máu của ba tên hung đồ bí ẩn đã bị hắn đánh rớt một phần ba.
Đây chắc chắn là chiến tích tốt nhất từ trước đến nay của Lý Mộc Dương.
Mặc dù nhanh chóng bị giết lần nữa và trò chơi thất bại, nhưng lần thất bại này Lý Mộc Dương không hề chán nản mà ngược lại trở nên hưng phẩn.
Cuối cùng hắn cũng thấy được ánh sáng thành công, tìm ra tiết tầu để chiên đầu chồng lại ba tên hung đồ bí ân này.
Không chút do dự, hắn trực tiếp chơi lại, lần nữa tiền vào thê giới sương mù dưới lòng đất.
Trước đền thờ khổng lồ lơ lửng trong sương mù, Lý Mộc Dương biền thành Tà Thần gầm thét lao về phía trước, trực tiếp phát động đòn tần công bất ngờ vào ba hung đổ bí ẩn đang nghỉ ngơi.
Tiếng rồng gầm chói tai đi kèm với tiếng Long Tích Kiếm ra khỏi vỏ trong màn sương mênh mông.
Đồng thời còn có một luồng kiếm khí vô cùng lạnh lẽo chém thăng vào Lý Mộc Dương.
Nhưng Lý Mộc Dương lập tức kích hoạt ba kỹ năng, thi triển một bộ combo cực kỳ hoàn mỹ.
Khoảnh khắc kiếm khí tiếp cận cơ thể, cơ thể Tà Thần cao vạn mét của hắn ngay lập tức trở nên vô hình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận