Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 195: Ngươi định mạo phạm như thế nào?

Chương 195: Ngươi định mạo phạm như thế nào?Chương 195: Ngươi định mạo phạm như thế nào?
Chương 195: Ngươi định mạo phạm như thế nào?
Nhưng Yến Tiểu Như đứng ở bờ sông, vẻ mặt nàng không hề khác thường, không có chút hoảng sợ nào.
Nàng lặng lẽ đứng trên bờ, nhìn những bóng người hung dữ, nói to với những khuôn mặt tươi cười ở phía bên kia, rồi chậm rãi lắc đầu.
"Vẫn chưa đến lúc..."
Phía sau Yến Tiểu Như, tiếng gọi của nam tử càng ngày càng rõ ràng hơn.
".. Yến Tiểu Như! Yến Tiểu Như, tỉnh lại đi!"
Nam tử kia lần đầu tiên gọi nàng bằng tên thật.
Yến Tiểu Như nghe được thanh âm này, nhẹ nhàng nói: "Ta đã hứa với hắn, sẽ không chết vào lúc này...
Đã hứa thì nhất định phải thực hiện.
Trong rừng trúc, đôi mắt mở to nhưng trống rỗng của Yến Tiểu Như hơi giật giật, sau đó sinh khí dần xuất hiện lại trong đôi mắt ấy.
Nàng nhìn thấy tuyết trắng rơi trên bầu trời đêm, ngọn lửa cháy hừng hực bên cạnh mình.
Còn có nam tử ngồi bên cạnh đang dùng đôi bàn tay to lớn của mình chà sát làn da khắp cơ thể nàng.
Yến Tiểu Như quay đầu lại, nhìn Lý Mộc Dương.
Lý Mộc Dương cũng nhìn nàng.
Hai người nhìn nhau, không khí dường như đóng băng.
Yến Tiểu Như cúi đầu nhìn bàn tay người đàn ông đang nắm lấy tay phải của mình. Hơi nóng từ lòng bàn tay to lớn của đối phương truyên đến, thấm vào làn da lạnh lẽo của nàng.
"... Ngươi đang làm gì vậy?" Yến Tiểu Như ngồi dậy và hỏi.
Lý Mộc Dương vô thức thu tay lại.
"À... Ngươi lạnh quá, ta giúp ngươi sưởi ấm ấy mà." Lý Mộc Dương lựa lời đáp lại nàng, đồng thời cẩn thận quan sát nữ nhân trước mặt.
Hắn sợ đối phương sẽ phát điên tại chỗ, nói hắn nhân lúc nàng bất tỉnh mà giở trò đồi bại với nàng.
Nhưng Yến Tiểu Như không hề trách hắn, nàng chỉ liếc nhìn bàn tay to lớn của Lý Mộc Dương, sau đó lại nhìn ngọn lửa đang cháy ở bên cạnh.
"Đã đến giờ ăn tối rồi."
Nữ nhân này vừa mới từ cõi chết trở về, vậy mà vừa mở miệng đã thốt ra câu khiến người ta lặng thinh.
Lý Mộc Dương vốn tự hào là một người có tư duy tích cực, cũng bị lời nói này làm cho sửng sốt.
"Hả? À... Đúng, đúng, đúng, đã đến giờ ăn tối rồi."
Lý Mộc Dương lập tức đứng dậy chuẩn bị măng nướng cho bữa tối nay, hắn còn lén lút quay lại nhìn Yến Tiểu Như. Nữ nhân này... chẳng lẽ nàng ta bị khiếm khuyết cảm xúc?
Nàng ta gần như đã chết, nhưng khi vừa tỉnh dậy lại không quan tâm đến chuyện sống chết, cũng không quan tâm đến việc bị Lý Mộc Dương chạm vào, mà lại quan tâm đến bữa tối?
Mặc dù đã biết nàng là một người thích ăn uống nhưng đam mê ăn uống như này, cũng mạnh mẽ quá rồi.
Lý Mộc Dương vừa chuẩn bị măng nướng, vừa quan sát nữ nhân ngồi bên đống lửa.
Nhưng nữ nhân vừa thoát chết kia, không hề có một sự bất thường nào vào lúc này.
Nàng vẫn ngồi bên đống lửa như mọi khi, lấy ra một viên linh dược trong chiếc nhẫn Càn Khôn rồi cho vào miệng. Nàng hơi cau mày, cố nuốt viên đan dược đắng ngắt xuống bụng.
Sau đó tử khí trên mặt nàng tiêu tan một chút.
Khi Lý Mộc Dương ngồi lại bên đống lửa và bắt đầu nướng măng, Yến Tiểu Như đang im lặng bỗng chủ động lên tiếng.
Nàng nhẹ nhàng lật cổ tay, trong lòng bàn tay xuất hiện một chiếc bình sứ nhỏ màu xanh nhạt.
"Đây là Huyền Độc Phá Tâm Hoàn, mỗi ngày một viên, uống nó là có thể cưỡng ép kéo dài tính mạng. Thân xác ở Thần Du Cảnh, có thể uống liên tục nhiều nhất là hai mươi bảy viên."
"Hai mươi bảy ngày sau, nếu còn chưa rời khỏi bí cảnh này, ta sẽ chết bất đắc kỳ tử, thần tiên cũng không cứu được.
Yến Tiểu Như mang vẻ mặt bình thường, nhìn Lý Mộc Dương và nói: "Còn có hai mươi bảy ngày, nếu như ngươi không thể rời khỏi bí cảnh, hi vọng ngươi sẽ thực hiện lời hứa của mình, mang ta đi chôn."
'Ách..." Đột nhiên Yến Tiểu Như nhắc đến chủ đề nặng nề như này, Lý Mộc Dương hơi ngẩn ra.
Hắn cau mày suy nghĩ một lát: "Hai mươi bảy ngày..."
Chắc là đủ thời gian.
"Được! Đến lúc đó, ta sẽ thực hiện lời hứa của mình, chôn cất Yến trưởng lão thật tốt! Tuyệt đối không bao giờ mạo phạm thi thể của người!"
Lý Mộc Dương nghiêm túc hứa hẹn.
Yến Tiểu Như nhíu mày, liếc hắn một cái: "Ngươi dự định mạo phạm thân thể của ta như thế nào?"
"... Ý ta là, tuyệt đối không bất kính!" Nữ nhân này đang nghĩ cái quái gì vậy?
Lý Mộc Dương bị hiểu lầm, chết trong lòng nhiều chút.
Yến Tiểu Như nhìn hắn thật sâu, nói: "Hai mươi bảy ngày nữa, làm phiền ngươi rồi."
Nói xong, nàng nhắm mắt lại.
Nữ nhân này trước đó vẫn hay nói chuyện với Lý Mộc Dương, hôm nay lại chọn cách im lặng.
Bên cạnh đống lửa, không gian tĩnh lặng, chỉ còn lại tiếng tia lửa nổ lách tách.
Không biết vì sao, Lý Mộc Dương đột nhiên cảm thấy bau không khí có chút xấu hổ.
Mối quan hệ giữa hắn và Yến Tiểu Như dường như đã trở lại như ban đầu.
Rõ ràng trước đó bọn họ tương tác rất hoà hợp mà...
Lý Mộc Dương do dự một chút, quyết định chủ động lên tiếng, phá vỡ bầu không khí khó xử giữa hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận