Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 445: Gặp lại Yến Tiểu Như

Chương 445: Gặp lại Yến Tiểu NhưChương 445: Gặp lại Yến Tiểu Như
Chương 445: Gặp lại Yến Tiểu Như
Ban đầu, cuộc sống của hắn ổn định và an tâm, thời gian dài ở trong Luyện Ma Giáo, chơi trò chơi, còn được tương tác với trưởng lão ngây thơ đáng yêu.
Nhưng sự hỗn loạn của Huyết Liên Giáo ập đến, khiến cuộc sống của hắn hoàn toàn trở thành một mớ hỗn độn.
"Huyết Liên Giáo, Huyết Liên Giáo..."
Lý Mộc Dương nhẹ giọng lẩm bẩm, một lúc lâu sau mới bình ổn lại cảm xúc, nhắm hai mắt tiến vào trò chơi.
Hắn đã phá vỡ hai góc của Đại Trận Tứ Tượng.
Chỉ cần phá vỡ hai góc trận pháp còn lại, là có thể giải cứu Thẩm Diệu.
Đến lúc đó, tình hình náo loạn trong Huyết Liên Giáo có lẽ đã được giải quyết, hắn sẽ một lân nữa quay trở lại Luyện Ma Tông.
Đây là lần đầu tiên Lý Mộc Dương phát hiện mình, thế mà chính mình có cảm giác thuộc về tông môn ma đạo đáng ghét này.
Đối với vài người trong tông môn, hắn hơi có cảm xúc không muốn rời xa...
Thời gian, trôi qua rất nhanh.
Trong khi Lý Mộc Dương đang bận chơi trò chơi và chuyển đổi qua lại giữa hai trò chơi, trong hiện thực mưa to vẫn còn đang kéo dài, nhưng trời đã muộn và mặt đất chìm trong bóng tối.
Màn đêm bao phủ xuống thành Thiên Giác, tiếng mưa rơi tí tách dường như càng trở nên chói tai.
Ngay cả Lý Mộc Dương ở sâu trong nhà giam cũng có thể mơ hồ nghe thấy âm thanh tiếng mưa rơi đập vào trên vách tường và mái ngói.
Vào nửa đêm, lính canh trong nhà giam ít đi rất nhiều, trở nên vô cùng vắng vẻ.
Sâu trong phòng giam tối tăm nơi Lý Mộc Dương ở yên tĩnh đến mức ngay cả tiếng hít thở cũng có thể nghe thấy rõ ràng.
Nhưng trong sự im lặng tối đen như vậy, Lý Mộc Dương đang trong trò chơi bỗng nhiên cảm nhận được điều gì đó, đột ngột rời khỏi trò chơi, mở hai mắt ra.
Âm ầm.
Sấm sét chói tai vang vọng giữa trời đất.
Tiếng sấm nổ vang, cùng với tiếng vọng trong lối đi tối tăm của nhà giam khiến, ngột ngạt không thôi.
Không thể nhìn thấy sấm sét, cũng không nhìn thấy màn mưa bên ngoài.
Nhưng bên ngoài nhà giam đen kịt lại có một bóng đen lặng lẽ đứng trong bóng tối.
Có vẻ như nàng đã đứng đó rất lâu, lại dường như chỉ vừa mới đến.
Không có bất kỳ ánh đèn nào, nhưng thị lực mạnh mẽ của Võ Thần Bá Thể khiến Lý Mộc Dương có thể nhìn rõ khuôn mặt của nàng.
Sự xa cách thờ ơ quen thuộc, sự lạnh lùng quen thuộc.
Trưởng lão Ma Tông Yến Tiểu Như, cứ như vậy đứng ở chỗ sâu trong nhà giam tối tăm của Huyết Liên Giáo mà không hề che đậy, cải trang, lang lặng nhìn Lý Mộc Dương trong nhà giam.
Trong khoảnh khắc tâm mắt của hai bên đan xen, Lý Mộc Dương như bị điện giật nhảy dựng lên, cuống quít tiến đến hàng rào thép kiên cố của phòng giam.
"Ngươi... Sao ngươi lại tới đây?”
Ánh mắt Lý Mộc Dương kinh hãi, hơi hoảng hốt nhìn xung quanh, sợ một giây sau đám tín đồ của Huyết Liên Giáo sẽ tràn vào, phát hiện một trưởng lão của Ma Tông đang trốn ở đây.
Đối mặt với sự hoảng loạn của Lý Mộc Dương, Yến Tiểu Như có chút im lặng.
Sau đó nàng nói: "Trình Phi Dương nói ngươi không chịu ra ngục, cho nên ta đích thân tới gặp ngươi một chút."
Giọng nói lạnh lùng của Yến Tiểu Như vẫn hoàn toàn như trước đây, mang theo giọng điệu không màng sống chết, như thể trên đời này không có bất kỳ thứ gì mà nàng để ý.
Nhìn Yến Tiểu Như như vậy, nghe được giọng điệu quen thuộc của nàng, Lý Mộc Dương cũng yên lòng.
Hắn lười biếng ngồi ở trong phòng tối, nhướng mày nhìn Yến Tiểu Như.
"Không ngờ ngươi còn quan tâm đến ta, vào thành lâu như vậy cũng không tới gặp ta, ta còn tưởng rằng ngươi quên ta rồi..."
Trong lời nói của Lý Mộc Dương có chút oán giận.
Đáp lại điều này, Yến Tiểu Như vẫn im lặng.
Đối mặt với lời nói mang theo ý vị phàn nàn ngả ngớn của Lý Mộc Dương, nàng không có tức giận, thậm chí không có sự thụ động thờ ơ ngày xưa, cũng không có phản ứng mặc kệ sống chết, cứng ngắc và miễn cưỡng.
Ánh mắt của nàng dịu đi, giọng điệu cũng là kiểu dịu dàng mà Lý Mộc Dương chưa từng thấy trước đây.
"Ngươi đang... Giận ta sao?"
Tuy rằng giọng điệu ôn hòa hơi có chút cứng ngắc, rõ ràng đối với Yến Tiểu Như, việc dịu dàng như thế này quá mức gượng ép.
Nhưng nghe được giọng điệu cứng ngắc của nàng, Lý Mộc Dương vẫn bị kinh ngạc.
'Ấy... Cái này..."
Lý Mộc Dương vốn dùng giọng điệu khiêu khích và ngả ngớn mà Yến Tiểu Như ghét để nói chuyện với nàng, muốn chọc nàng một chút, lập tức bị giọng điệu dịu dàng của nàng làm cho bối rối.
Hắn gãi đầu một cái, trong lúc nhất thời không biết phải nói gì.
Đã thấy Yến Tiểu Như trước đây luôn dùng thái độ miễn cưỡng, giống như là bị ép buộc để mặc cho hắn bắt nạt, lúc này dịu dàng nói khẽ.
"Nếu ngươi đang cùng ta giận dai vậy ta xin lỗi ngươi. Ở đồi Bình Dương, ta không nên vì mình mà bỏ rơi ngươi...
Lúc này, Lý Mộc Dương thật sự sửng sốt.
Hắn kinh ngạc rồi lại kinh ngạc nhìn Yến Tiểu Như. Nhìn nữ nhân đã hoàn toàn thay đổi thái độ, không còn chút miễn cưỡng mà ngược lại chân thành ôn hòa. Lý Mộc Dương hoài nghi mình đang nằm mơ. Đây vẫn là Yến Tiểu Như vụng về ngây thơ sao? ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận