Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 633: Phi thăng thành tiên

Chương 633: Phi thăng thành tiênChương 633: Phi thăng thành tiên
Vầng trăng khuyết đỏ sậm treo cao trên bầu trời đêm, phía trên đổng cỏ nở đầy hoa tươi, tổ nãi nãi thân hình trong suôt giơ tay lên.
Lòng bàn tay của nàng chạm vào đầu Lý Mộc Dương.
"Tiểu hoạt đầu, ngươi phải suy nghĩ kỹ càng."
Tổ nãi nãi thuyết phục hậu bối lần cuối: “Thực hiện nguyện vọng này sẽ tiêu hao một nửa sức mạnh trong huyết mạch của ngươi."
"Ngươi vốn không còn sống được bao lầu, nếu tiếp tục tiêu hao lực lượng huyết mạch, tuổi thọ của ngươi ít nhất sẽ giảm xuồng một nửa, sợ là chỉ hai năm ngươi cũng sông không nổi."
“Ngươi thực sự muốn hy sinh chính mình vì tiểu nha đầu kia?"
Tổ nãi nãi cố gắng khiến hậu bối tỉnh táo lại.
Nhưng Lý Mộc Dương lại nghiêm túc gật đấu: “Y ta đã quyết, xin tổ nãi nãi giúp nàng thành tiên..."
Ta giằng co lâu như vậy là vì cái gì? Chính là vì để cho Tiểu Dã Thảo thành tiên
Chỉ cần nuôi dưỡng nàng đến cảnh giới Tiên Nhân, hẳn là trò chơi này có thể hoàn thành phải không?
Lý Mộc Dương nghĩ mà thèm phần thưởng cuối cùng sau khi thông qua.
Với cốt truyện dài như vậy, một khi phá đảo, phần thưởng chắc chăn là hào phóng nhất trong tất cả các trò chơi.
Nếu không nhờ vào sự giúp đỡ của tổ tiên tộc tà mạch mà chỉ dựa vào bản thân Tiểu Dã Thảo, e là rất khó đề nàng giải trừ chấp niệm trong lòng. Lý Mộc Dương mơ hồ đoán được Tiểu Dã Thảo vẫn đang xoắn xuýt điều gì, cho nên biết rất rõ muốn Tiểu Dã Thảo tự mình giải quyết chấp niệm... Rất khó.
Trong kết cục thất bại trước đó, sau một trăm năm mươi năm trôi qua kể từ cái chết của Lý Mộc Dương, Tiểu Dã Thảo vẫn chưa buông xuống chấp niệm. Mãi đến khi rơi vào tình thế tuyệt vọng sắp chết, Tiểu Dã Thảo rốt cuộc mới nhìn thấu hết thảy, buông bỏ chấp niệm thành tiên.
Chỉ dựa vào Tiểu Dã Thảo chính nàng thành tiên là quá khó.
Hiện tại Lý Mộc Dương đốt cháy giai đoạn, trực tiếp để nàng đi qua bước cuối cùng!
Trên thảo nguyên, tổ nãi nãi thở dài một tiếng, nhẹ nhàng xoa đầu Lý Mộc Dương. “Tiểu tử thối...”
Một giây sau, chỗ đỉnh đầu bị xoa nhẹ của Lý Mộc Dương bộc phát ra một luống ánh sáng xanh lục rực rỡ.
Ánh sáng rực rỡ này không ngừng bay lên trời, biển thành cột sáng chiểu sáng đồng cỏ.
Những bóng đen đứng sừng sững trên thảo nguyên cũng sinh ra cộng minh, trên người môi vị huyết mạch tổ tiên đếu phát ra ánh sáng xanh lục rực rỡ.
Vô số cột sáng xanh bay lên bầu trời, dưới vầng trăng đỏ sậm không ngừng lượn lờ quấn lây nhau.
Cuối cùng hội tụ thành một cơn lốc màu xanh xoăn ốc, bay về phía cuối hư không...
Trong thôn Hắc Vân, bên ngoài cửa chính Tổ Miều. Cốc bà bà nhìn chăm chú vào Tổ Miếu trước mặt, nói: “Hậu nhân của Tà Mạch Nhất Tộc, nếu có thể vượt qua khảo nghiệm của tổ tiên, đến được vùng đất nơi tổ tiên an nghỉ kia thì có thể kích hoạt sức mạnh của tổ tiên.”
"Sức mạnh này, đủ để thực hiện hầu hết nguyện vọng trên thế gian, chữa trị cho Tiểu Ngư Nhỉ là việc dễ như trở bàn tay..."
Cốc bà bà vừa nói xong, đã thấy cửa tổ miếu đột nhiên mở ra.
Ngay sau đó, một luổng sáng xoắn ốc màu xanh lục từ chỗ sâu trong bóng tối của Tổ Miếu bay ra, trực tiếp rơi xuống trên người Tiểu Dã Thảo đang đứng bên ngoài Tổ Miếu.
Gió mạnh đột nhiên nổi lên ở thôn Hắc Vân. Cốc bà bà ở gần trong gang tấc không kịp chuẩn bị, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
Vẻ mặt bà kinh ngạc, khó có thể tin: "Rồt cuộc Tiểu Ngư Nhi đã ước điều gì? Vì sao ánh sáng của tổ tiên lại rơi vào người ngươi?"
Cốc bà bà kinh ngạc nhìn về phía Tiểu Dã Thảo.
Nhưng sau khi ánh sáng xoắn ốc màu lục rơi xuồng trên người Tiểu Dã Thảo, khí chất trên người nữ tử đột nhiên thay đổi.
Trong lúc bàng hoàng, nàng đứng sững ở đó, như thể biển thành một ngọn núi cao lớn uy nghiêm, khí tức dày nặng mênh mông.
Nhưng một giây sau, hơi thở của nàng dường như lại biển thành một đại thụ trên bầu trời với những chiếc rễ dày trải dài đến tận cuối chân trời. Trong thoáng chốc, nàng tựa như đã biển thành một dòng sông lớn uổn lượn, không ngừng chảy đi khắp các địa mạch...
Vẻ mặt Tiểu Dã Thảo bên ngoài tổ miều sững sờ, nàng lặng lẽ đứng dưới ánh sáng rực rỡ không nhúc nhích, nhưng khí tức trên người lại đang thay đổi nhanh chóng.
Trong lúc im hơi lặng tiếng, nàng đang diên hóa vạn vật trên thiên địa.
Trên mặt của Cốc bà bà cuối cùng cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.
"Phi thăng thành tiên?"
"Giang Tiểu Ngư trao sức mạnh tổ tiên cho nữ tử ngoại tộc này?"
Cốc bà bà nói xong, thân hình nữ tử đứng trong ánh sáng đột nhiên chân động. Một giây sau, ánh sáng vàng rực rỡ từ mặt đất bốc lên, giống như mặt trời đang mọc ở thôn Hắc Vân.
Ánh sáng xuyên qua trời đất chiếu thăng lên trời cao, nhuộm những đám mây trên bầu trời một màu vàng rực rỡ thiêng liêng.
Trên mảnh đất ngoài cửa Tổ Miếu, từng đóa hoa sen vàng chợt hiện ra.
Giữa trời đất cũng có vô số cánh hoa vàng rơi xuống, áng mây màu rực rỡ lấy thôn Hắc Vân làm trung tâm, không ngừng lan rộng về phía xa, cuối cùng lan tràn đến toàn bộ thế giới và tận cùng chân trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận