Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 655: Sức mạnh Tà Mạch (2)

Chương 655: Sức mạnh Tà Mạch (2)Chương 655: Sức mạnh Tà Mạch (2)
Những đốm sáng vàng đó rất nhỏ, giồng như đom đóm đang bay, số lượng vô cùng nhiều.
Chúng bổng bềnh trôi trong biển hoa, tụ lại thành đại dương vàng óng.
Các Tà Thần bị bao vây bởi những đồm sáng vàng nhỏ này, trong lúc nhât thời không thể động đậy được nữa.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Cốc bà bà cuồi cùng cũng ngừng tru lên âm thanh khủng bổ kêu gọi Tà Thần kia.
Bà quay người nói với Lý Mộc Dương bên cạnh.
"Tà Mạch nhất tộc chúng ta, thời đại viên cổ có thể tiêu diệt tà linh, dựa vào việc nô dịch tà linh, dùng sức mạnh của tà linh để tiêu diệt tà linh."
'Sức mạnh trong huyết mạch của chúng ta thậm chí có thể nô dịch loại tổn tại câp bậc Tà Thần này." "Đương nhiên, cái giá cực kỳ cao. "
"Mỗi một vị tổ tiên nô dịch Tà Thần đều sẽ nhanh chóng suy tàn, chết thảm, hổn phi phách tán. Cuối cùng, sẽ bị Tà Thần nuốt chứng cơ thể từ trong ra ngoài, tử trạng thê thảm."
"Nhưng tiểu tử ngươi đã quyết tâm, hơn nữa thiên phú của ngươi cũng đủ tốt, vậy lão bà tử sẽ giúp ngươi một tay."
Cốc bà bà vừa nói vừa ném một bình pha lê màu tím sậm về phía Lý Mộc Dương.
Chiếc bình nhỏ bằng thạch anh tím chứa một loại chất lỏng màu tím sền sệt nào đó, tỏa ra khí tức khiển người ta e ngại.
Cốc bà bà nói: “Với thiên phú của ngươi, vừa lên tới đã nô dịch Tà Thần, hy vọng thành công xa vời." "Nhưng uống bình Tà Thần Huyết này có thể tăng cường lực lượng linh hồn của ngươi. "
"Khiến ngươi ít nhất có thể chống cự được vài ngày. "
“Đương nhiên, cụ thể có thể chống cự được bao nhiêu ngày thì không rõ, nhưng ít nhất ngươi có cơ hội đột nhập vào sào huyệt của những thứ đó, giải cứu Tiểu Dã Thảo của ngươi."
Cốc bà bà nhìn ánh sáng trên chiếc vòng cổ của Lý Mộc Dương, nói: "Tiểu tử, bây giờ ngươi hổi hận vẫn còn kịp... "
Vào giây phút cuối cùng, Cốc bà bà lại cô găng thuyêt phục.
Nhưng Lý Mộc Dương đứng trên đài cao trong biển hoa lại mở bình pha lê ra, trên mặt nở nụ cười. "Không hối hận."
"Đa tạ bà bà. "
Nói xong, Lý Mộc Dương trực tiếp nâng bình thủy tỉnh lên uống một hơi cạn sạch.
Máu của Tà Thần cay độc lạnh lẽo theo thực quản chảy vào cơ thể hẳn, trong nháy mắt cơ thể Lý Mộc Dương chân động, hắn cảm giác như toàn thân bốc cháy, nóng bừng.
Ngay cả tầm nhìn cũng đã thay đổi. Ánh mắt hắn nhanh chóng quét qua các Tà Thần, cuối cùng chọn ra một tà ảnh vạm cường tráng cao một vạn
mét.
"Chính hắn!"
Lý Mộc Dương đột nhiên nhảy lên từ trên đài cao, vọt về hướng tà ảnh kinh khủng cao một vạn mét kia. [Nhiệm vụ cuối cùng: Độc thân mạo hiểm]
[Xin hãy mau đuổi kịp Tiểu Dã Thảo, cứu nàng ra ngoài!]
Trong tầm mắt, lời nhắc của hệ thông nhấp nháy rực rỡ.
Lý Mộc Dương buông thõng cánh tay thật dài, bay xuyên qua núi rừng, hẳn đi đến nơi nào cỏ cây đều khô héo, chim thú chạy trổn.
Lúc này, hắn đã hoàn toàn biến dạng.
Cơ thể nửa trong suốt cao vạn mét, tứ chi mảnh khảnh và thân hình gầy gò, thoạt nhìn khiển người ta sợ hãi lại quỷ dị.
Nó kéo chiếc áo choàng dài màu trăng trong suốt bay lơ lửng trên mặt đất. Chiếc áo choàng rách rũ xuống lơ lửng trong khoảng không cách mặt. đât ba thước, mơ hổ có thể nhìn thầy từng đôi mắt lạnh lùng trong đó, dường như trong cơ thể mảnh khảnh cao vạn mét này ẩn giâầu vô sô côn trùng độc hại.
Tà Thần bị Lý Mộc Dương chiếm hữu có tên là [Liệp Lão Gia].
Sở dĩ Lý Mộc Dương lựa chọn hắn, là bởi vì có loại cảm ứng đặc biệt nào đó. Sau khi uống máu của Tà Thần, hắn đã sinh ra một loại cảm ứng đặc biệt nào đó với các Tà Thần xung quanh
mình.
Trong số đó, người phù hợp nhất chính là Liệp Lão Gia này.
Vì thế Lý Mộc Dương trực tiếp bay lên, dung hợp với nó. Lúc này hắn đã rời khỏi Giếng Cổ Oán và trở về nhân gian.
Sau khi nói cảm ơn và tạm biệt Cốc bà bà, Lý Mộc Dương trực tiếp hóa thân thành bản thể của Liệp Lão Gia, bay về hướng được dân đường bởi ánh sáng trắng trên phù hộ thân.
Trong tầm mắt có một dòng thời gian đếm ngược hóa thân.
Lý Mộc Dương tính toán sơ qua, phát hiện loại hóa thân này có thể kéo dài trong ba ngày.
Ba ngày sau, bất kể có cứu được Tiểu Dã Thảo hay không, Giang Tiểu Ngư cũng sẽ chết thảm.
Nếu việc giải cứu không thành công, cũng có nghĩa trò chơi sẽ thât bại.
Nhưng mà sẽ thất bại được sao?
Lúc rời khỏi giếng Cổ Oán, Lý Mộc Dương đã lưu lại.
Giờ đây, bóng dáng kinh khủng của Tà Thần xuất hiện, hắn vênh váo đi ngang qua vùng đất, trực tiếp chống lại mặt trời rực rỡ bên ngoài.
Liệp Lão Gia đi đến đâu, mặt đất rạn nứt, nước sông cạn kiệt, thực vật khô héo, dã thú và sinh linh trong núi hoảng sợ bỏ chạy.
Từ xa, Lý Mộc Dương nhìn thấy rất nhiều người tu luyện hoảng sợ, nhưng sau khi những người tu luyện đó phát hiện Lý Mộc Dương không có ý định tấn công con người, bọn họ cũng không có ra tay đối phó với Tà Thần làm người ta sợ hãi này mà chỉ đi theo hắn từ xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận