Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 825: Đế ta kế cho ngươi nghe một ....

Chương 825: Đế ta kế cho ngươi nghe một ....Chương 825: Đế ta kế cho ngươi nghe một ....
Yến Tiểu Như đột nhiên thấy hơi hối hận, hổi hận vì đã kể câu chuyện kinh khủng này cho Lý Mộc Dương. Nhưng Lý Mộc Dương lại cố gượng cười với nàng, nụ cười phải nói là cứng ngắc vô cùng.
"Ờ... Để ta kể cho ngươi nghe một câu chuyện ma, ngươi nghe xong chắc chăn sẽ bị dọa một phen. "
Yến Tiểu Như ngơ ngác, rất là bối rối: "Chuyện ma gì chứ?"
Đang yên đang lành sao lại đòi kể chuyện ma? Còn bảo là sẽ dọa mình một phen... Tiểu nam nhân này lại muốn chơi trò gì đây?
Yến Tiểu Như đầy vẻ nghỉ hoặc.
Lý Mộc Dương gượng cười, nói với nàng: "Thật ra, ta chính là Thăng Tiên Giả."
LỦ 1U " "
Không gian kín bưng của căn phòng trong khoảnh khắc trở nên chết lặng. Trong một lúc lâu, chỉ có tiếng thở của hai người vang lên trong phòng. Lý Mộc Dương và Yến Tiểu Như nhìn chăm chăm vào mắt nhau. Yên Tiểu Như chỉ cảm thầy đầu óc trồng rồng, cảm thầy sự thật này quá hoang đường.
Nhưng phản ứng của tiểu tình lang trước mắt, cộng thêm chuyện hắn không có lý do để lừa mình... tất cả dường như đang chứng minh rằng hẳn ta nói đúng.
Còn cả câu nói mà con quái vật đáng sợ đã nói với mình.
“,„,Nhờ ngươi thay ta gửi lời hỏi thăm đến Thăng Tiên Giả." Lúc này, Yến Tiểu Như cuối cùng cũng hiểu được ý nghĩa của câu nói kỳ lạ đó là gì.
Thì ra đối phương không có ý gì sâu xa, chỉ là nghĩa đen trên mặt chữ. Thăng Tiên Giả trong truyền thuyết, hóa ra lại ở ngay bên cạnh mình!
Hơn nữa, hắn đã ở cùng mình suốt một thời gian dài!
Sắc mặt của Yến Tiểu Như trở nên vô cùng quái lạ vào lúc này.
Nàng nhìn chằm chằm vào tiểu tình lang trước mặt, nhìn vào khuôn mặt của hắn ta một lúc lâu, dường như có rất nhiều điểu muôn nói.
Nhưng cuối cùng, nàng chỉ thốt ra một câu thở dài đầy u ám.
",.,.Đây đúng là một câu chuyện ma đáng sợ."
Lý Mộc Dương bất lực dang hai tay, nói: "Vậy nên ta đã nói rồi, tiên tri của Thiên Cơ Các các ngươi có thể là chuyện vô lý. "
"Ngươi nghĩ ta giống một tà linh chuyên giết người vô tội sao? Ta còn chưa chết mài"
"Ngay cả khi chết rổi, ta cũng không đi giết người vô tội!"
Vì đã tiết lộ sự thật, Lý Mộc Dương cũng không cần giầu diềm nữa, trực tiếp đặt ra chât vấn về độ chính xác của tiên tri từ Thiên Cơ Các.
Nhưng Yến Tiểu Như lại lắc đầu im lặng, nói: "Giờ tiên tri không còn quan trọng nữa, điểu quan trọng là con quái vật đó... "
Nàng nheo mắt lại, bắt đầu hồi tưởng về cảnh tượng lúc đó. "Không ngờ, tiểu nam nhân của ta lại là Thăng Tiên Giả."
"Càng không ngờ, con quái vật đó lại đề mắt đền ngươi... May mà nó có lẽ không dám đến gần đất liền."
"Từ giờ trở đi, ngươi đừng đến gần Biển Sương Mù, hãy tránh xa Biển Sương Mù càng xa càng tốt."
Yến Tiểu Như nghiêm túc dặn dò Lý Mộc Dương.
Nghe xong lời dặn của nàng, Lý Mộc Dương không khỏi ngạc nhiên.
"Con quái vật đó không dám đến gần đất liền? Sao ngươi lại nói vậy?"
Yến Tiểu Như hổi tưởng lại những cổ thư mà mình đã từng đọc khi còn - nhỏ, nói: "Làn sương trằng trên Biển Sương Mù có một loại sức mạnh kỳ lạ, khiên cho các quy tắc trong thể giới Biển Sương Mù trái ngược với trên đất liền."
"Tổ tiên của ta đã từng phát hiện dấu vết của các thượng cổ cường giả còn sống sót trong Biển Sương Mù." "Trong một thế giới mà tiên nhân đã tuyệt diệt, và cảnh giới Tử Phủ đã là đỉnh cao, thì dường như màn sương trắng đó có thể chấp chứa những tổn tại vượt qua cảnh giới Tử Phủ."
"Con quái vật này có khả năng là một thượng cổ ác thần đã trồn tránh hắc ám hạo kiểp, ấn náu trên biển để lánh nạn."
"Sức mạnh của nó quá lớn, nếu đến đất liền sẽ bị áp chế bởi quy tắc của thiên địa, tu vỉ sẽ giảm sút. "
Yến Tiểu Như nheo mắt, nhớ lại bóng dáng xâu xí nhưng đầy uy nghiêm của con quái vật đó, nói tiếp: "Hơn nữa, có lẽ con quái vật đó đã từng thử đi đến đất liền. " "Nhưng không biết ai đã để lại một vết thương sâu hoắm trên ngực nó, cho đến giờ kiêm khí vẫn chưa tan biển... "
Tình huống lúc đó vô cùng nguy hiểm, Yến Tiểu Như chỉ đi ngang qua con quái vật đó.
Nhưng nàng vẫn tỉnh ý nhận ra rằng, trên ngực con quái vật có một vết thương do kiểm gây ra, dường như đã tổn tại một thời gian dài.
Vết thương rất sâu, kiếm khí từ vết thương vô cùng sắc bén, mãi mãi không tan.
Đó là kiếm khí đáng sợ nhất mà Yến Tiểu Như từng thấy, chứa đầy sự lạnh lùng, kiêu ngạo, không gì có thể ngăn cản, và khinh thường chúng sinh... Yến Tiểu Như chắc chắn rằng, mình chưa từng nghe về một người như vậy, trong giới tu hành không có kiếm tu nào như thế.
Có khả năng đó là một cường giả siêu phàm ẩn thê.
Nhưng khi Lý Mộc Dương nghe nàng kể, sắc mặt hẳn trở nên kỳ lạ.
Kiếm tu trên lục địa này là hiếm thấy, có thể chém ra một kiềm làm bị thương con quái vật đáng sợ đó, và vềt thương không thể lành trong thời gian dài...
Người phù hợp với điều kiện này, trong đầu hắn nghĩ tới một người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận