Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 791: Vô Danh xuất hiện

Chương 791: Vô Danh xuất hiệnChương 791: Vô Danh xuất hiện
Cô bé Nhiếp Ngữ Băng kinh hãi hỏi: “Thượng cổ tà mạch gì?”
"Đại ca, nhị ca, vì sao tiên nhân Huyền Kiếm Tông nói muội là thượng cổ tà mạch... Thượng cổ tà mạch là gì?"
Cô bé cầu cứu hỏi hai vị huynh trưởng của mình.
Nhưng hai vị công tử Nhiếp phủ lại do dự, thở dài một hơi. Cuối cùng đại công tử Nhiếp phủ bước tới nói: “Ba vị tiên nhân, tiểu muội nhà ta lương thiện, tính tình đơn thuần, tuyệt đối không phải loại người làm xăng làm bậy...”
Nhị công tử Nhiếp phủ cũng lên tiếng nói: "Mong rằng ba vị tiên nhân nhân từ. Hai huynh đệ ta nguyện dùng mạng sống để bảo đảm, tiểu muội tuyệt đối sẽ không làm điều ác. "
Đại công tử nói thêm: “Chúng ta đang định rời khỏi Hắc Uyên Quan, tiến về phía Nam để nương nhờ thúc bá Thường Thăng Quân, rời xa kinh thành thị phi...”
Trong mắt hai vị công tử Nhiếp phủ hiện rõ sự cầu xin.
Nhưng trong khi cầu xin, bọn họ cũng âm thẩm năm chặt thanh kiểm trong tay.
Nhỉ tử của thái thú hà gian Nhiếp Minh, đương nhiên không phải là một thư sinh yêu đuổi, mà là một tu sĩ võ đạo khí huyêt mạnh mẽ.
Lúc trước khi bị những yêu quái trong kinh thành truy đuổi, hai vị công tử. của Nhiếp phủ cũng bộc phát ra chiến lực không kém cỏi tí nào.
Hiện tại đối mặt với kiếm tu Huyền Kiểm Tông chặn đường, bọn họ càng không chịu nhượng bộ dù chỉ là nửa bước, lặng lẽ bảo vệ tiểu muội ở sau lưng. Đám nghĩa quân do Đường Mộng Trần chỉ huy cũng im lặng đứng dậy, lặng yên không tiếng động đặt tay lên binh khí.
Nơi này cách Hắc Uyên Quan không xa, nếu như nổ ra chiến đấu, rất có thể sẽ dẫn tới quân đội đóng ở Hắc Uyên Quan.
Lúc này, bầu không khí trên đường núi đọng lại, lạnh lẽo và nghiêm túc. Ba tên kiếm tu Huyền Kiếm Tông lạnh lùng nhìn động tác nhỏ của đám người, ánh mắt lạnh nhạt, không có phản ứng gì.
Bọn họ chỉ thờ ơ nhìn mọi người ở đây và nói: “Thượng cổ tà mạch làm ác trên thế gian, tàn hại sinh linh, cho dù tiểu nữ oa này chưa làm gì ác nhưng chỉ cần huyết mạch của nàng l còn tổn tại trên thể gian thì nó có thể gây ra tai họa. " "Nếu các ngươi đã biết nàng là thượng cổ tà mạch, còn cổ ý ngăn cản... Hừi"
Kiếm tu hừ lạnh một tiếng, tiến lên một bước.
Nhìn như bọn hắn không làm gì cả, nhưng mười tâm phù lục lạnh lẽo đã dọc theo lòng bàn chân của ba người lan tràn xuông đãt.
Linh khí thiên địa trong khu vực này bông nhiên hơi bị hôn loạn.
Nhưng đám võ tu lại hoàn toàn không phát hiện linh khí thiên địa xảy ra biển hóa.
Nhìn thấy mười tấm phù lục đã trôi theo địa mạch qua tới, Lý Mộc Dương vân luôn xem trò cuổi cùng cũng ra tay.
Họa Bì Yêu bên cạnh Nhiếp Ngữ Băng đột nhiên đứng dậy mà không có sự ra lệnh nào của cô bé.
Yêu khí màu xanh lục bùng nổ trong đám người, trực tiếp biển thành một U Minh Ma Ấn đánh về phía mặt đất. Lúc này, Lý Mộc Dương thỉ triển ra Chú Phản Chi Thuật trong “U Minh Ma Điền”.
U Minh Ma Ấn khổng lổ rơi xuống mặt đất, vừa vặn va chạm với mười tâm phù lục độn địa mà đến kia.
Hai lực lượng hoàn toàn khác biệt đụng vào nhau, lực xung kích cực mạnh khiên mặt đất nổ tung. Những ai đạp chân trên đất đếu bị đánh văng.
Mà mười tấm phù lục kia trực tiếp bị _ Chú Phản Chi Thuật chẩn động bay về phía trước mặt ba tên kiểm tu.
Sắc mặt của ba tên kiếm tu Huyền Kiểm Tông đột nhiên thay đổi. "Ai đang âm thầm giúp đỡ?"
Bọn họ lập tức bay lên, phi kiếm trong tay hóa thành kiểm khí đẩy trời, chém mười tâm phù lục thành từng mảnh.
Đồng thời cảnh giác nhìn thi thể của Họa Bì Yêu trong đám người. Ba người họ mơ hổ kết thành Tam Tài Trận.
Đối mặt với nhóm võ giả chặn đường này, bọn họ không ra tay giết chết, chỉ muôn dùng phù chú để làm choáng mây người trước mặt. Nhưng không ngờ trong đám võ giả này lại còn có một người tu hành? Hơn nữa nhìn khí tức và chiêu thức... Là ma tu?
Sắc mặt của ba tên kiếm tu Huyền Kiềm Tông đều vô cùng âm trầm, như thể đụng phải đại địch. Trên lục địa này, ma tu cũng đã tuyệt chủng hàng nghìn năm. Bất kỳ một ma tu nào dám hiên ngang xuất hiện đều không phải là loại lương thiện! Phản ứng như thể gặp phải cường: địch của ba tên kiểm tu và mười tầm phù lục bay ngược phản chủ, khiển mọi người đều cảm thấy choáng váng.
Trong nhận thức của bọn hắn, Họa Bì Yêu được điều khiển bởi cô bé Nhiếp Ngữ Băng.
Nhưng lúc này, Nhiếp Ngữ Băng, người điều khiển Họa Bì Yêu cũng lộ ra vẻ mặt ngơ ngác kinh ngạc, hiển nhiên nàng cũng không ngờ sẽ xảy ra tình huông như vậy.
Lúc này, ánh mắt của mọi người đều rơi vào Họa Bì Yêu quỷ dị kia.
Họa Bì Yêu trở thành tâm điểm chú ý của mọi người cũng không còn che giầu sự tổn tại của mình nữa, trực tiếp bước tới trước mặt ba kiểm tu Huyền Kiểm Tông.
"Tán tu, Vô Danh."
Lý Mộc Dương bình tĩnh nói: "Hẳn là Lưu Ly tiên tử đã nhận được vỏ kiểm ta đưa cho nàng rổi chứ?"
Một câu nói đơn giản khiến vẻ mặt của ba kiểm tu Huyền Kiểm Tông thay đổi.
"Ngươi chính là Vô Danh?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận