Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 444: Yến Tiểu Như truyền tin

Chương 444: Yến Tiểu Như truyền tinChương 444: Yến Tiểu Như truyền tin
Chương 444: Yến Tiểu Như truyền tin
Giữa lúc hỗn loạn như vậy, Lý Mộc Dương ở trong nhà giam tiếp đón một vị khách đến thăm bất ngờ.
Tiểu Trình sư huynh đã lâu không gặp.
Tiểu Trình sư huynh đã hoàn toàn cải trang thành dáng vẻ của người khác, bây giờ là cai ngục của nhà giam.
Hắn còng lưng, nhìn qua trông có vẻ già nua, đúng là một võ giả đã trải qua nhiều thăng trầm của cuộc đời.
Nhưng sau khi giao xong bữa ăn hàng ngày như thường lệ, vị lão cai ngục này lại trâm giọng nói.
"Mộc Dương, Yến trưởng lão nhờ ta truyền tin tức cho ngươi..."
Lý Mộc Dương nghe thấy giọng nói quen thuộc này thì kinh ngạc.
Sau khi hỏi thăm mới biết được Yến Tiểu Như đã sắp xếp Trình Phi Dương vào nhà giam từ ngày hắn bị bắt vào ngục. Chỉ là sau đó Lý Mộc Dương không còn gặp nguy hiểm về tính mạng, Trình Phi Dương mới tiếp tục ẩn nấp mà không tiết lộ thân phận.
Bây giờ giết chóc tràn lan khắp trong thành, đấu tranh khốc liệt, Tiểu Trình sư huynh ẩn núp nhiều ngày đã mở miệng tiết lộ thân phận của mình.
"Yến trưởng lão nói, trong thành tranh đấu khốc liệt, các cao tâng của Huyết Liên Giáo đang giết hại lẫn nhau, mà ngươi là nguồn gốc của sự hỗn loạn này."
"Trong lúc hỗn loạn, rất có thể sẽ có người giận lây sang ngươi, thừa dịp lúc hỗn loạn đi vào nhà giam giết chết ngươi..."
Trình Phi Dương thấp giọng nói: "Vì cân nhắc đến sự an toàn của ngươi, nửa đêm ngày mai sẽ có người cải trang thành giáo đồ Huyết Liên Giáo đến cướp ngục, đến lúc đó đừng chống cự mà hãy rời đi theo bọn hắn."
Trình Phi Dương nhỏ giọng nói lại kế hoạch giải cứu.
Bây giờ trong thành chém giết không ngừng, đấu tranh ngày càng khốc liệt, tình thế tựa như sắp mất kiểm soát...
Yến Tiểu Như lo lắng cho sự an toàn của Lý Mộc Dương, quyết định giải cứu hắn ra khỏi nhà giam trước.
Lý Mộc Dương nghe được tin tức về kế hoạch này, trong lòng có chút ấm áp.
Nhưng sau khi suy nghĩ, Lý Mộc Dương lại lắc đầu: "Ngươi trở về nói với Yến trưởng lão, không cần phải tới cứu ta. Cho dù đêm mai có người tới cướp ngục, ta cũng sẽ không đi cùng bọn hắn."
Tình hình ở thành Thiên Giác lúc này rất hỗn loạn, hai bên đã giết nhau đến đỏ mắt.
Trong thời điểm này, nhóm nội gián của Luyện Ma Tông gần như đã bị lãng quên, không có nhiều người còn quan tâm đến vấn đề này.
Nếu Yến Tiểu Như tùy tiện cướp ngục, thành công thì cũng thôi đi, lỡ như thất bại thì sao?
Một khi khiến Huyết Liên Giáo phát hiện trong thành đã có quy mô lớn nội gián Ma Tông đang ẩn nấp, hai bên vốn đang tranh đấu quyết liệt, giết đến đỏ mắt cũng sẽ vì kẻ thù bên ngoài là Luyện Ma Tông mà tỉnh táo lại, cái mất nhiều hơn cái được. Thậm chí có thể sẽ bởi vì hành động cướp ngục lỗ mãng này, bại lộ kế hoạch giấu kín bấy lâu nay của Luyện Ma Tông.
Yến Tiểu Như vẫn luôn trốn tránh hắn, rõ ràng tiến vào thành cũng không chịu đến gặp Lý Mộc Dương, có vẻ bình tĩnh và kiêm chế.
Nhưng hết lần này tới lần khác, ngay vào lúc này lại xảy ra một sai lầm...
Lý Mộc Dương thở dài, tuy rằng trong lòng ấm áp, nhưng hắn vẫn từ chối kế hoạch cứu viện này.
"Ngươi bẩm báo với Yến trưởng lão, tuyệt đối đừng đến cứu ta, ta ở trong nhà giam sẽ không xảy ra chuyện.”
"Thẩm Nghiên đã phái rất nhiều người bí mật bảo vệ ta. Hiện tại hai bên đều giết đỏ cả mắt, cơ bản sẽ không có ai lãng phí tinh lực trên người ta nữa."
Đám cặn bã của Huyết Liên Giáo kia và Lý Mộc Dương chẳng qua chỉ là thù riêng.
Mà trận chiến giữa họ và giáo chủ Huyết Liên Giáo có liên quan đến toàn bộ giáo phái, thậm chí cả tương lai của chính bọn họ.
Trong giai đoạn đấu tranh khốc liệt giữa hai bên này, không thể nào lãng phí nhân lực và vật lực trên người Lý Mộc Dương.
Dù sao muốn tiến vào nhà giam công kích Võ Thần Bá Thể Lý Mộc Dương, độ khó còn cao hơn so với công kích Nguyễn Mai.
Mà Lý Mộc Dương từ chối khiến Trình Phi Dương có chút luống cuống.
Hiển nhiên hắn không ngờ tới, Lý Mộc Dương vốn luôn thận trọng, lại dám chống lại mệnh lệnh của Yến trưởng lão.
Tiểu tử này không sợ sau này Yến trưởng lão xử phạt hắn sao?
Sau nhiều lần thuyết phục không thành công, Trình Phi Dương chỉ có thể uể oải rời đi.
Hắn chỉ là cai ngục đến đưa cơm, không thể ở lại quá lâu.
Sau khi Trình Phi Dương rời đi, Lý Mộc Dương ngồi ở trong nhà giam tối tăm suy tư hồi lâu, cuối cùng thở dài lắc đầu.
"Yến Tiểu Như..."
Nữ nhân xấu này, hai người đã gần nửa năm không gặp nhau kể từ khi chia tay ở đồi Bình Dương.
Ngày thường Lý Mộc Dương bận rộn chơi trò chơi và xử phạt phạm nhân, vẫn không có cảm giác gì.
Hiện tại trong lúc bất ngờ nghe được tin tức vê Yến Tiểu Như, mới ý thức được đối phương vẫn luôn âm thầm quan tâm hắn...
Lúc này, Lý Mộc Dương đột nhiên không khỏi nhớ nhung.
Hắn nhớ đến tiểu nữ nhân ngây thơ ở hẻm Ngũ Liễu giả làm tiền bối, bê ngoài lạnh lùng kiêu ngạo, trên thực tế lại có thể vui vẻ rất lâu vì đồ ăn vặt hắn đưa cho nàng...
Aiz đã nửa năm trôi qua." Lý Mộc Dương nhẹ giọng cảm thán, vẻ mặt có chút buồn vô cớ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận