Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 808: Ngọc thể tung hoành

Chương 808: Ngọc thể tung hoànhChương 808: Ngọc thể tung hoành
Sắc mặt Lý Mộc Dương đen lại, nắm chặt "Bí Thuật Luyện Thể” trong tay, ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu là - Không thể giữ cuốn sách này lại!
Nếu cuốn sách quỷ quái này được lan. truyền ra ngoài, đó sẽ là thảm họa đổi với một Võ Thần Bá Thể như hẳn. Nếu mọi người đều biết điểm yếu của hắn, thể thì sau này chẳng phải không thể chiền đấu thoải mái, không thể phát huy xuãt lực tôi đa sao?
Vậy thì Võ Thần Bá Thể của hắn làm sao có thể tung hoành bá đạo trong giới tu hành, bất khả chiến bại tại cùng đăng cấp?
Mặc tiên tử này, đường đi của nàng đã bê tắc rồi, nên muốn thê hệ sau này cũng không có đường mà đi sao? Không được, không thể để cuốn sách tiếp tục tổn tại! Hơn nữa, thuật luyện đan được ghi lại trong sách này cần có một lượng lớn linh dược quý hiểm để làm thuốc dân. Trong đó có một số loại linh dược quý hiểm chỉ tổn tại từ thời thượng cổ và đã sớm tuyệt tích trong thời đại này. Lý Mộc Dương do dự một lát, trực tiếp hủy "Bí Thuật Luyện Thể" trong tay. Thần linh trong khí hải đan điền của hãn đột nhiên phun ra một luống chân hoả, ngọn lửa rực cháy theo kinh mạch lan ra lòng bàn tay, từ trong lòng bàn tay phun ra.
"Bí Thuật Luyện Thể" ghi lại chỉ tiết những nhược điểm của Võ Thần Bá Thể cứ như vậy cháy thành tro bụi.
Lý Mộc Dương nhìn "Bí Thuật Luyện Thể" kỳ lạ này hoàn toàn biển thành tro bụi và tiêu tan trong gió mới thở phào nhẹ nhõm. Đồng thời, hắn quay sang nhìn di thể Mặc tiên tử trong ao sen.
Nhìn di thể sống động không khác gì Mặc tiên tử lúc sinh thời, Lý Mộc Dương lắc đầu.
"Xin lỗi, luyện ngươi thành đan dược và ăn... Chuyện này quá trừu tượng. " "Trước đây có tên xui xẻo sử dụng lò luyện đan để luyện thân thể kim cương bất hoại, hậu quả là vỡ lò. " "Vì vậy ta chỉ có thể nhận tấm lòng của ngươi. "
Trong lòng Lý Mộc Dương khẽ động, trực tiếp đánh cho di thể tiên nhân chìm xuổng nước.
Nhìn di thể Mặc tiên tử dần chìm xuống nước, Lý Mộc Dương nói: "Ta cũng coi như là bạn bè lâu năm của ngươi, lẽ ra ta nên mang di thể của ngươi đi, mang về núi Không Hoang an táng, lá rụng về cội. "
"Nhưng đây là động phủ ngươi để lại trước khi lâm chung. Có lẽ tâm nguyện cuối cùng của ngươi là an nghỉ ở nơi đây?"
Lý Mộc Dương lắc đầu nói: "Tóm lại, ngươi cứ tiếp tục ở dưới nước đi. " "Không có ai sẽ luyện ngươi thành đan dược. "
Nói xong, Lý Mộc Dương xoay người chuẩn bị rời đi.
Tuy nhiên, khi hắn vừa quay người. muốn đi, nước trong ao sen chợt băn tung tóe.
Một giây sau, di thể Mặc tiên tử đột nhiên bay ra khỏi mặt nước, đáp xuông trước mặt Lý Mộc Dương.
Đôi mắt của di thể bỗng nhiên mở ra, con ngươi trồng rồng vô hổn nhìn chấm chăm vào Lý Mộc Dương, dọa cho hắn giật nảy cả mình.
"Cái quái gì vậy! Xác chết trỗi dậy?" Lý Mộc Dương bị dọa đến lui về phía sau mây bước, kinh ngạc không thôi. Mặc tiên tử này lại đang chơi trò gì vậy?
Để ngươi được yên nghỉ ngươi còn không vui lòng sao?
Lại nghe thấy giọng nói của Mặc tiên tử vang lên trong sân.
Nhưng lần này trong giọng nói của Mặc tiên tử có thêm chút ranh mãnh. *..„Biết trước ngươi sẽ không nỡ lấy ta đi nâu canh."
"Cũng đúng, một đại mỹ nhân xinh đẹp như hoa, nghiêng nước nghiêng thành như ta, nều bị ném vào lò luyện đan nâu thành đan dược đen như mực, chăng phải là uổng phí sao?" Cho nên bổn tiên tử đã để lại một phương án khác."
"Bổn tiên tử đã thi triển chú thuật trong thân xác phàm trần này." "Ngươi chỉ cần kích hoạt chú thuật và mang theo thân thể của bổn tiên tử bên người, có thể luyện cơ thể của bổn tiên tử thành một khôi lôi. "
Với thể chất mạnh mẽ của Võ Thần Bá Thể, cho dù không còn pháp lực _ thông thiên, luyện thành khôi lôi vân có thể quét ngang một phương." "Hãy sử dụng cơ thể của bổn tiên tử thật tốt, đừng phụ lòng tốt của ta." Mặc tiên tử nói đến đây, dừng lại một chút.
Cuối
"Đúng rồi, không được phép làm trò bậy bạ với thân thể của ta."
"Dùng ta giết địch thì có thể, nhưng làm chuyện khác... Không được!" Mặc tiên tử đột nhiên uy hiếp khiến Lý Mộc Dương trợn mắt há mổm. Mặc tiên tử ngươi... Ép mua ép bán phải không?
Nhất thiết phải để ta giày vò thi thể của ngươi?
Không thể ngoan ngoãn xuống đất yên nghỉ?
Phong cách của ngươi độc đáo như vậy?
Nhìn chằm chằm di thể của Mặc tiên tử, Lý Mộc Dương cảm thầy do dự. Nhưng vào lúc này, trong tầm nhìn đột nhiên hiện lên một dòng nhắc nhở hệ thống. [Phát hiện đạo cụ đặc biệt: Di Hài Tiên Nhân]
[Có muốn nhặt không?]
[Có/Không]
Lý Mộc Dương giật mình trước thông báo hệ thông hiện lên trong tầm mắt. Cái này còn có thể phát động hệ thống?
Nhưng một giây sau, hắn trừng to mắt.
Vì hệ thống đưa ra thông tin chỉ tiết về đạo cụ.
[Di Hài Tiên Nhân: Di thể của chân tiên thượng cổ, chứa đựng huyết lệ và nôi đau cuồi cùng của một vị tiên tử, mơ hồ đọng lại những ký ức và hy vọng trước khi lâm chung của nàng]
Bạn cần đăng nhập để bình luận