Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 789: Sức mạnh huyết mạch

Chương 789: Sức mạnh huyết mạchChương 789: Sức mạnh huyết mạch
Lý Mộc Dương thở dài, xoay người rời đi.
Chuyện ở Hợp Hoan Tông đã xong, hẳn chuẩn bị trở về.
Mặc dù đại hội luận đạo vừa kết thúc, kết quả còn chưa được công bô nhưng hãn không muôn trì hoãn thêm nữa. Hắn định tới Vọng Tiên Cốc tìm tòi một phen, xem liệu có thể tìm thây tin tức về động phủ của Mặc tiên tử hay không.
Các loại dấu vết trước mắt cho thấy, động phủ của Mặc tiên tử hắn là ở ngay trong Vọng Tiên Cốc.
Đám người Luyện Ma Tông rời đi nhanh đến mức vượt khỏi dự đoán của mọi người.
Thẩm Nghiên Huyết Liên Giáo vừa rời đi không bao lâu, Yên Tiểu Nhưđã - đến gặp tông chủ Hợp Hoan Tông để từ biệt. Đại hội luận đạo vừa kết thúc, vẫn chưa được công bồ người hộ đạo của thiểu tông chủ Liêu Liên Nhi, Luyện Ma Tông đã muôn rời đi... Đây rõ ràng là bỏ cuộc.
Khi người của những tông môn khác nhìn thầy phi thuyền của Luyện Ma Tông rời đi, đều âm thẩm mỉa mai và bàn tán.
Nhưng điều đó cũng không ngoài ý muốn.
Dù sao Lý Mộc Dương đắc tội với khuê mật tốt của Liêu Liên Nhi, ngay từ đầu đã bị loại.
Bây giờ sớm rời khỏi, xem như biết lượng sức mình.
Giữa cuộc bàn tán chỉ trỏ, phi thuyển của Luyện Ma Tông xuất phát, hướng về đường trở về. Cuối cùng đã hoàn thành chuyến đi này một cách an toàn, lúc này Nguyệt Thiển thở phào nhẹ nhõm, cả người đều vui vẻ.
Yến Tiểu Như lấy được Trú Nhan Đan như mong muốn cũng vô cùng vui vẻ. Sau khi đặt chân lên phi thuyền, nàng trực tiếp đi vào khoang, đóng cửa lại, muốn yên tâm sử dụng Trú Nhan Đan và luyện hóa dược hiệu của viên đan dược này.
Ngoại hình trẻ mãi là sự cám dỗ mà không nữ nhân nào có thể cưỡng lại được.
Lý Mộc Dương thì trở về phòng mình, mở hệ thống ra, lần nữa tải lại tệp lưu trữ, bắt đấu trò chơi.
Chuyến đi đến Hợp Hoan Tông xem như đã kết thúc bình an, cuồi cùng hắn cũng có thể tập trung toàn bộ tỉnh thần vào trò chơi. Vì đại hội luận đạo, tiến trình trò chơi của hẳn đã bị kẹt vài ngày.
Cũng may trong thời gian qua hắn đã quen thuộc với từng chỉ tiết về những yêu quái đuổi giết hắn từ trong hoàng cung.
Bây giờ sau khi tải tệp lưu trữ và vào lại trò chơi lần nữa, trong trạng thái hết sức tập trung, chỉ sau ba lần thất bại, Lý Mộc Dương đã thành công đánh bại trùm và lần đầu tiên vượt qua cửa ải bị mắc kẹt này.
Khi hai yêu quái bay ra khỏi hoàng cung bị Lý Mộc Dương đánh cho cạn hết thanh máu, trên vùng hoang dã, những người khác đều phần khích hoan hô.
Mặc dù từ góc nhìn của họ, đây là lần đầu tiên họ bị yêu quái truy đuổi. Nhưng điều đó không ngăn cản mọi người cảm thấy phấn khích khi thoát khỏi tình huổng tuyệt vọng.
Nhưng trong trận chiến khốc liệt, bản thể của Họa Bì Yêu cũng bị đánh ra nguyên hình.
Cô bé Nhiếp Ngữ Băng cũng bị thương nhẹ, môi chảy máu và đang ngổi trên cỏ thở phì phò.
Hai con yêu quái với thanh máu trống rồng nâng đỡ lân nhau, chật vật đứng dậy.
Nhìn thấy Họa Bì Yêu đến gần, ánh mắt của hai con yêu quái lạnh lùng, vẻ mặt hung ác.
“...Họa Bì Yêu...Lại là Họa Bì Yêu!” Bọn họ vừa sợ vừa kinh ngạc, ánh mắt dán chặt vào cô bé Nhiêp Ngữ Băng cách đó không xa: "Thì ra ngươi là cá lọt lưới! Sức mạnh huyết mạch của ngươi là điểu khiển khôi lôi sao?" Hai con yêu quái ngửa mặt lên trời gào thét, sau khi nhận ra cái chết đang đến gần, trên mặt chúng nó hiện lên nụ cười cuồng loạn và dữ tợn.
"Chẳng qua không sao cả, cho dù đêm nay ngươi có thể trốn thoát, chúng ta cũng sẽ tiếp tục đuổi giết ngươi. "
“Mẫu thân của ngươi bị giam cầm trong hoàng cung, nằm trong tay chúng ta."
"Chỉ cần mẫu thân ngươi còn sống, chúng ta có thể tìm được vị trí của ngươi thông qua cộng hưởng huyết mạch. Cho dù ngươi có chạy đến chân trời góc biển, cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của chúng tal" Hai con yêu quái cười một cách dữ tợn, cười vô cùng điên cuồng và hung hãn. Một giây sau, tay phải của Họa Bì Yêu biền thành một lưỡi dao và chém xuống.
Đầu của hai yêu quái bay lên trời, hoàn toàn chết đi.
Lý Mộc Dương khó hiểu nhìn cô bé bên cạnh, hỏi: “Mâu thân ngươi bị giam trong hoàng cung?”
Đây cũng là manh mối mới sao? Trước đó không phải đã nói là toàn bộ Nhiếp gia đều bị diệt, chỉ còn lại hai vị công tử Nhiếp gia sao?
Lý Mộc Dương kinh ngạc quay đầu, mới phát hiện Nhị nương Đường Mộng Trần của Nhiếp gia cúi đầu không nói gì, hai vị công tử Nhiếp gia cũng có vẻ mặt phức tạp.
Chỉ có cô bé Nhiếp Ngữ Băng là có vẻ mặt ngơ ngác. "A? Mẫu thân của con..."
Nhiếp Ngữ Băng bối rối gãi đầu nói: "Mâu thân con đã qua đời vì bệnh tật khi con còn rất nhỏ... Đã rất nhiều năm rồi. "
Đường Mộng Trần thở dài, nói: "Yêu ma quỷ quái, từ trước đến nay vẫn dùng lời nói làm rối loạn lòng người. Đây rõ ràng là lời nói bậy bạ của hai con yêu quái vào lúc cùng đường, bọn chúng muốn lừa gạt chúng ta, lừa chúng ta thả bọn chúng một con đường sống, không cần để ý về nó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận