Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 91: Thắng bại là chuyện thường tình trong chiến đấu

Chương 91: Thắng bại là chuyện thường tình trong chiến đấuChương 91: Thắng bại là chuyện thường tình trong chiến đấu
Chương 91: Thắng bại là chuyện thường tình trong chiến đấu
Khi nhắc nhở của hệ thống biến mất, bóng tối trong tâm mắt Lý Mộc Dương cũng rút đi.
Tuy nhiên, sau khi bóng tối lùi xa, khung cảnh trong tâm mắt của hắn không còn là rừng trúc nữa mà là một con hẻm vắng vẻ và bẩn thiu.
Có một thanh niên nằm bất động trong ngõ, hình như là một xác chết.
Góc nhìn thấy Lý Mộc Dương là tâm nhìn của một con chim.
Tâm trí khẽ động, hắn nhìn thấy một làn khói xanh từ xa bay tới, rơi vào trong cơ thể chàng thanh niên.
Ngay sau đó, cơ thể của chàng trai trẻ đứng dậy.
[Nam Hoa lão tiên: Chúng ta tạm thời dùng thân thể của chàng trai trẻ này để đi xoa dịu những oán hồn ở trong thành này vậy... |
Khi giọng nói của Nam Hoa lão tiên hiện ra, tâm nhìn của Lý Mộc Dương đột nhiên mở rộng, góc nhìn bao quát toàn bộ thành Lạc Dương.
Tại thành Lạc Dương nhộn nhịp, các nhân vật trong trò chơi có ID trên đầu rải rác ở mọi nơi.
[Tào Tháo] [Viên Thiệu] [Đại tướng quân Hà Tiến] [Lưu Bị]...
Những nhân vật có ID này cực kỳ chói mắt trong đám đông, mỗi người đều được bao quanh bởi sương mù màu đỏ sậm, tràn đầy khí chất của những ông trùm.
Trong hoàng cung ở trung tâm thành Lạc Dương, một nhân vật mặc hoàng bào đại diện cho quyên lực tối cao - Hán Linh Đế Lưu Hoành.
Hắn ngồi ngay ngắn trên tiệc rượu với nụ cười vui vẻ, thưởng thức ca hát nhảy múa bên dưới.
Tuy nhiên, làn sương mù màu đỏ sậm trên người hắn dày đặc nhất, trông cực kỳ ngột ngạt.
Tầm nhìn toàn năng tăng đột ngột như vậy khiến Lý Mộc Dương lập tức hiểu ra.
"... TRÙM cuối là Hán Linh Đế Lưu Hoành phải không?"
Nhưng Lý Mộc Dương thử đi vào góc nhìn của các nhân vật trong game, lại phát hiện mình không vào được.
Hắn vẫn đang nhìn xuống từ góc nhìn toàn năng, chưa nhập vào cơ thể của bất kỳ một nhân vật nào ở trong trò chơi.
Rõ ràng lần trước trong hướng dẫn người mới chơi và Tiểu Dã Thảo đều là tự trải nghiệm chính thức, nhưng lần này là trải nghiệm của người thứ ba... Lý Mộc Dương cố gắng dùng tâm trí khống chế hành động của thanh niên ở trong hẻm.
Hắn nhìn thấy chàng trai trẻ trong con hẻm đang đi bộ ra bên ngoài, giọng nói của nhân vật xuất hiện trong tầm nhìn của hắn.
[Nam Hoa lão tiên: Ta tới đây là để tránh long khí triều đại, mượn thân thể của người khác để hoàn hồn, thời gian rất ngắn, cần phải xoa dịu những linh hôn oán hận trong thành càng sớm càng tốt. ]
Nam Hoa nói xong, mấy bóng người đột nhiên đi ra khỏi ngõ.
Họ mặc quần áo người dân bình thường, nhưng nhìn qua chả khác gì lưu manh.
Nhìn thấy bóng dáng của chàng trai trẻ, ba tên lưu manh cười lớn, vây quanh hắn ta. [Lưu manh: Tiểu tử, ngươi có tiền không? Cho huynh đệ bọn ta mượn một ít?]
Sau khi lời nói kết thúc, hệ thống hiện lên một lời nhắc nhở.
[Chiến đấu/Chạy trốn]
Hai cái lựa chọn của hệ thống khiến Lý Mộc Dương lập tức đoán được phương thức điều khiển của trò chơi này.
Khi hắn chọn chiến đấu, khung cảnh trong tâm nhìn của hắn đột nhiên thay đổi.
Hắn nhìn thấy Nam Hoa lão tiên đứng ở góc dưới bên trái của tâm nhìn, ba tên lưu manh đứng ở góc trên bên phải của tâm nhìn, ở giữa có một thanh hành động, bên cạnh là kỹ năng..."
"Chết tiệt! Đây là một trò chơi theo lượt hả?”
Cái mẫu trò chơi Thương Thiên Phục Ma Lục' kiểu này, có thể được coi là một tác phẩm kinh điển ngày trước.
Những kiệt tác trò chơi như 'Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện' và Mộng Huyễn Tây Dư' đều bắt đầu từ mô hình này.
Lý Mộc Dương đương nhiên không hề kinh ngạc với hình thức trò chơi này.
Sau khi dễ dàng làm quen với các kỹ năng, Lý Mộc Dương chỉ cần sử dụng hai kỹ năng đã đánh bại được ba nhân vật phản diện ở phía trước.
Khi giao diện tổng kết trên hệ thống bật lên, Nam Hoa lão tiên nhận được x300 kinh nghiệm, cấp độ LV1 được nâng lên LV2... Rất tốt, tất cả đều là những yếu tố cổ điển, là một trò chơi độc lập theo lượt.
Nhưng tại sao ba tên lưu manh lại biến mất sau khi bị đánh bại?
Theo lý thì sau khi bị một nhân vật mới vào nghề đánh bại trong thể loại trò chơi này, chúng sẽ phải nói vài lời ác độc rồi mới bỏ chạy chứ nhỉ? Nhưng ba tên lưu manh này đột nhiên xuất hiện rồi lại đột nhiên biến mất không còn dấu vết gì sau khi bị đánh bại, đột ngột đến mức không có một âm mưu tiếp theo nào cả.
Lý Mộc Dương tò mò, nhưng Nam Hoa lão tiên đã đi ra khỏi ngõ.
[Nam Hoa lão tiên: Trong thành có quá nhiều oán khí, những vị tướng quân trấn áp Khởi nghĩa Khăn Vàng là những người có nhiều oán khí nhất]
[Nam Hoa lão tiên: Ta cần phải đánh bại từng vị tướng quân, giải trừ oán khí trên người bọn họ, cuối cùng loại bỏ những oán khí quấn quanh hoàng đế rồi mới có thể xoa dịu được các oán hồn của Khởi nghĩa Khăn Vàng]
Nam Hoa lão tiên nêu rõ mục tiêu hành động của mình và cốt truyện chính của trò chơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận