Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 750: Hây! Giang Tiểu Ngư

Chương 750: Hây! Giang Tiểu NgưChương 750: Hây! Giang Tiểu Ngư
Hư ảnh khổng lồ của tà thần lướt đi trong thiên địa.
Chiếc xích sắt khổng lồ phía sau tà thần vung lên, quần lầy con yêu thú khổng lổ trong thành và vị trưởng lão Luyện Ma Tông đang bay lượn trên không trung.
“Nếu ngươi chịu đầu hàng, ta có thể để những người khác rời đi."
Thẩm Nghiên bình tĩnh nói với nam nhân ngổi trên đầu con yêu thú khổng lồ: “Ta đền đây là vì ngươi, chứ không phải để báo thù.”
Những lời của Thẩm Nghiên khiến Lý Mộc Dương ngạc nhiên.
Lúc này, hắn ta đang nhìn bằng đôi mắt của Bọ Ngựa Thúy Đao.
Qua góc nhìn của Bọ Ngựa Thúy Đao, hắn có thể thầy rõ từng biểu cảm nhỏ nhất trên khuôn mặt của Thẩm Nghiên bên trong tà thần. Vị đại tiểu thư của Huyết Liên Giáo hóa thân thành tà thần lao đền dường như rãt nghiêm túc.
Ánh mắt nàng ta bình thản, biểu cảm hoàn toàn không hiện lên nét căm thù khi nhìn thầy kẻ phản bội Lý Mộc Dương.
Dù Lý Mộc Dương là nguyên nhân: chính gây nên sự sụp đổ của Huyết Liên Giáo, thậm chí còn lừa dôi nàng. Nhưng ánh mắt của nàng ta nhìn hắn lại vô cùng bình tĩnh.
Tuy nhiên, trước khi Lý Mộc Dương kịp đáp lời, Yến Tiểu Như đã lạnh lùng nói.
“Hắn ta ngoan ngoãn đầu hàng, rồi đưa đầu cho ngươi chém à?”
“Trò lừa bịp này, chỉ có kẻ ngốc mới dính bây." “Lấy thực lực mà chứng minh đi!" Khi thấy con yêu thú khổng lồ hiện thân, Yến Tiểu Như liền dốc toàn lực thi triển thân thông.
Tám cánh cửa màu đen quanh nàng tăng tốc quay cuồng, vô số ngọn quỷ hỏa u ám lạnh lẽo từ trong những cánh cửa ấy bay ra, trút xuống hư ảnh Cát Tường Thiên Quân như bão táp mưa sa.
Lý Mộc Dương nhanh chóng ổn định tinh thần, điều khiển Bọ Ngựa Thúy Đao tân công Cát Tường Thiên Quân. Hợp sức với đòn tấn công của Yến Tiểu Như, Bọ Ngựa Thúy Đao vượt qua hàng trăm trượng chỉ trong chớp mắt và lao thăng đến trước mặt Cát Tường Thiên Quân.
Thẩm Nghiên trong hư ảnh tà thần biên sắc, nhưng không kịp né tránh, đao quang lạnh lẽo cắt nát hư không. Hư ảnh khổng lồ của Cát Tường Thiên Quân bị chém đứt một cánh tay.
Trên khuôn mặt của Thẩm Nghiên hiện lên vẻ đau đớn.
Tuy nhiên, chiếc xích sắt lạnh lẽo rung chuyển, Bọ Ngựa Thúy Đao _ không kịp né tránh, bị xích cuôn lẫy một cái chân.
Màu đen tăm tối lập tức lan ra chân của con bọ ngựa.
Tim Lý Mộc Dương đập mạnh, hắn lập tức chặt đứt chân để thoát thân.
Lưỡi hái của Bọ Ngựa Thúy Đao vẫn sắc bén như mọi khi.
Ngay cả hình chiếu của Cát Tường Thiên Quân cũng không thể chồng lại nó.
Nhưng thân thể của Bọ Ngựa Thúy Đao vẫn mong manh như trước.
Chỉ với một lần bị ăn mòn, Lý Mộc Dương cảm thầy sức mạnh của Bọ Ngựa Thúy Đao đã giảm đi ba phần. Nếu có thể nhìn thấy thanh máu, có lẽ nó đã mâãt đi một phần ba lượng máu rối.
Lý Mộc Dương vội vàng lùi lại, Yến Tiểu Như liền tiền lên.
Nàng kinh ngạc trước độ sắc bén của Bọ Ngựa Thúy Đao, thầy yêu thú bọ ngựa kịp thời rút lui, Yến Tiểu Như liền nói.
"Ngươi lùi lại, chờ thời cơ hành động!"
Con yêu thú trước mắt có lưỡi hái sắc bén như vậy, quả là sát thủ hàng đầu. Loại yêu thú này không nên tấn công trực diện. Yến Tiểu Như quyết định xông pha tiền tuyển, tạo cơ hội cho Lý Mộc Dương thực hiện đòn chí mạng.
Nàng cảm thấy con yêu thú này khủng bô vô cùng, e rằng tu sĩ Thiên Hãng cảnh mà ăn trọn một trảm kích của nó cũng sẽ chết!
Nhưng nàng cũng nhìn ra điểm yếu của con yêu thú này, cơ thể yêu ớt của nó có lẽ còn kém hơn cả tu sĩ Thần Du cảnh!
Thấy Yến Tiểu Như lao lên phía trước, Lý Mộc Dương lập tức rút lui.
Hắn hiểu kế hoạch của Yến Tiểu Như, cơ thể khổng lổ của Bọ Ngựa Thúy - Đao bất ngờ trở nên trong suốt, biển mât vào thỉnh không.
Nó đã vào trạng thái ẩn nấp.
Nhưng khi Lý Mộc Dương đang ẩn nấp trong thành, chuẩn bị phục kích tân công, thì từ bên ngoài hoang dã phía sau hãn vang lên tiếng hô kinh hãi. Những tiếng hô đó phần lớn lại đến từ tín đổ Huyết Liên Giáo.
Lý Mộc Dương có chút ngạc nhiên, đã có chuyện gì xảy ra phía sau?
Hắn theo phản xạ quay đầu lại, chỉ thầy chiếc gương khổng lổ mà các tín đổ Huyết Liên Giáo giơ lên trong hoang dã đột nhiên vỡ nát.
Hư ảnh tiên nữ áo đỏ thoát ra khỏi sự trói buộc của tầm gương, bay thắng về phía thành.
Dường như nàng ta đã tìm thấy điều gì đó.
Hưảnh tiên nữ áo đỏ trong chớp mắt đã cắt ngang qua vùng đất rộng lớn. Lý Mộc Dương không kịp phản ứng, lập tức bị hư ảnh tiên nữ áo đỏ đâm thăng vào. Trong chốc lát, cảm giác quay cuồng ùa đến, làm Lý Mộc Dương choáng váng.
Trong khoảnh khắc mơ màng trước khi ngât đi, hắn mơ hồ nghe thây tiếng cười khẽ quen thuộc của một nữ nhân.
Mặc tiên tử.
Nữ nhân mà hắn đã từng quen biết từ thời thượng cổ, lúc này dường như đang cười khẽ và thì thẩm bên tai hãn.
*...Hây! Giang Tiểu Ngư, ngươi thực sự còn sống đây à."
Bạn cần đăng nhập để bình luận