Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 1104: Chuẩn Bị Lên Đường

Đoán chừng Dạ Tư Niên phải giúp gia gia giải quyết vị nhị thúc này xong, mới thả y trở về An Khang châu.
Sau nửa canh giờ, ánh nắng cao cao, tế tự hoàn thành... quá trình cũng không có phát sinh bất cứ dị thường nào, còn tưởng rằng nhị bá sẽ chọn tạo phản ở lúc này, xem ra giống như gia gia nói, lúc này còn quá sớm.
Theo tế tự hoàn thành, mọi người ai về nhà nấy, ban đêm còn ngắm đèn. ..
Một ngày này Thái Kinh náo nhiệt nhất, khắp nơi đều là người đồng nghìn nghịt, nếu như chờ đến tối, bách đăng tề phòng, sẽ càng hùng
vĩ hơn.
Mà Dạ Côn ở trong nhà bắt đầu làm chuẩn bị đối phó Quỷ Súc Thiên Tôn.
Máu Đông Tứ, máu Hi Ngõa, còn có long huyết, toàn bộ tập hợp đủ. .. dựa theo lời của Không Hư, ba loại huyết dịch dung hợp lại với nhau, lại bởi nó ở trên lưỡi kiếm, nhất định có thể khiến Quỷ súc Thiên Tôn trọng thương.
Lần này Dạ Côn cũng không định dẫn ai theo, Quỷ Súc Thiên Tôn cấp bậc quá cao, không ai thích hợp đi theo cả.
Chỉ là thê tử Côn ca rất lo lắng, Dạ Côn lại muốn đi mạo hiểm... mặc dù biết tu vi Dạ Côn tăng mạnh, nhưng không có đánh qua, ai biết liệu có như lần trước hay không.
Diệp Ly cùng Nhan Mộ Nhi biểu thị, nhất định phải gọi phụ thân đi theo hỗ trợ, phòng ngừa vạn nhất.
Thế nhưng Dạ Côn không muốn, luôn gọi cha vợ hỗ trợ, rất mất mặt. .. huống hồ Dạ Côn hiện tại thật có nắm chắc.
Thu thập xong, Dạ Côn liền bồi nữ nhi chơi đùa, dù sao lần này ra ngoài không biết lại phải mất bao lâu, còn phải qua bên kia Tường Bằng một chuyến.
- Phu quân, ngươi mau tới đại sảnh.
Chỉ thấy Nhan Mộ Nhi vội vàng hấp tấp chạy tới kinh hô.
- Có chuyện gì thế?
Dạ Côn đang bồi chúng nữ nhi vẽ tranh, lúc này quay đầu lại hỏi.
- Người đánh với cha lúc trước tới rồi.
- Đánh với cha?
Ngày đó Dạ Côn không nhìn thấy, chỉ nhìn thấy gia gia đánh nhau với huynh đệ Hào gia.
- Chính là người đã đánh bại cha.
Dạ Côn liền hiểu, quả thật phải đi xem một thoáng:
- Mộ Nhi, nàng đến trong các con.
- Ừm, ngươi mau đi xem đi.
Nhìn cha lại chạy, ba đứa nữ nhi đều không nguyện ý, yy nha nha bắt đầu kêu to, Nhan Mộ Nhi hống đều hống không tốt.
Tới đại sảnh, Dạ Côn nhìn thấy một nam nhân say khướt đang uống rượu với cha, một bộ muốn thành huynh đệ kết bái.
Dạ Côn còn tưởng rằng bọn họ muốn đánh nhau, dù sao bộ dáng hoảng hoảng trương trương của Nhan Mộ Nhi, rất dễ khiến người ta
hiểu lầm.
- Côn Côn tới rồi à, cha giới thiệu cho con, vị này chính là đối thủ của cha.
Dạ Minh hướng phía Dạ Côn vẫy vẫy tay.
Dạ Côn quan sát người này một chút, rất giống Ngô Trì lão sư lúc còn là ma men.
- Sát Đan, lúc trước không phải ngươi nói người từng qua bên kia Tường Băng sao? Sắp tới con trai của ta cũng sẽ đi, hay là nói chút tình huống đi?
Dạ Minh trêu chọc nói ra, gọi Dạ Côn tới, cũng là giúp Dạ Côn tìm hiểu tình hình bên kia Tường Băng.
Sát Đan nhìn Dạ Côn nghi hoặc hỏi:
- Ngươi muốn đi bên kia Tường Băng?
- Ừm.
Dạ Côn nhẹ gật đầu.
- Đi làm gì?
- Tìm người.
- Tìm ai mà phải qua cả Tường Băng?"
- Đương nhiên là người rất quan trọng.
Dạ Côn nghiêm túc nói.
Sát Đan nhìn đầu trọc của Dạ Côn, cuối cùng nhẹ nói ra:
- Ngươi đi cũng không thành vấn đề, nếu như không muốn tìm phiền toái, vậy liền dung nhập vào dị tộc, đừng quá nổi bật.
- Dị tộc bên kia rất lợi hại phải không?
Dạ Côn tò mò hỏi.
- Thực lực tổng hợp rất cao, hơn nữa có rất nhiều bí thuật, mặc dù ngươi rất mạnh, nhưng dù sao cũng là đi tìm người... chọc phiền toái sẽ rất khó khăn."
- Ồ, như vậy à... vậy ta nên đi đâu tìm?
- Dị tộc chỉ có một tòa thành, người người muốn tìm nhất định ở bên trong.
Sát Đan than nhẹ một tiếng, tựa hồ nhớ tới một ít chuyện.
Nhưng mọi người nghe xong... cảm thấy có chút kinh ngạc, bên ngoài Tường Bằng còn có một tòa thành? Chuyện này quả thật có chút ngoài ý muốn.
Bên kia chỉ lớn như vậy sao?
Sát Đan tiếp tục nói:
- Kỳ thật bên ngoài Tường Băng rất hoang vu, So với Côn Miểu càng... nghe dị tộc nói qua, lúc trước dị tộc đều phân tán, nhưng căn bản không được, cuối cùng toàn bộ dị tộc ở cùng một chỗ, tạo ra một tòa thành, lúc này mới hạ thấp tỉ lệ tử vong.
- Lúc ta ở Võ Thành Bảo, có mua một dị tộc, y chạy đến bên này làm gì?
Dạ Côn tò mò hỏi.
- Nếu như ta không có đoán sai, dị tộc muốn vượt qua Tường Băng, nhìn tình huống bên ngoài Tường Băng, rất nhiều dị tộc còn chưa có tới gần đã bị chết cóng, dị tộc mà người mua hẳn cũng đã chết rồi, chẳng qua là bị động lại mà thôi.
Dạ Côn im lặng, vốn cho rằng dị tộc kia còn sống, nghe Sát Đan nói như thế... cảm giác bọn họ chỉ đang tìm một con đường ra mà thôi.
- Kỳ thật đa số dị tộc đều tương đối hiền lành, ngươi không gây chuyện trên cơ bản sẽ không có việc gì.
Sát Đạn dặn dò Dạ Côn.
- Tạ ơn tiền bối.
Dạ Côn vẫn rất có lễ nghĩa, dù sao cũng là trưởng bối ...
- Ha ha ha, khách khí. .. cha ngươi đáp ứng ta có thể tới Thái Kinh uống chén rượu, mà ta cũng hứa sẽ kể cho y chuyện xưa.
Dạ Minh lên tiếng cười một tiếng:
- Ta cảm thấy người lưu lại Thái Kinh cũng không tệ, rượu Thái Kinh ngon hơn những nơi khác.
- Đúng thế, vậy ta sẽ không khách khí.
Mọi người không nghĩ tới Sát Đan trực tiếp đồng ý, Dạ Minh thật ra là muốn giúp Da gia lung lạc một ít cao thủ, Sát Đan là một cường giả... mình cũng không phải đối thủ.
Hiện tại Thái Kinh cần cường giả, dùng rượu đổi tới một cao thủ, đây là cuộc mua bán có lời.
Dạ Côn cũng nhận được một chút tình báo hữu dụng, cảm thấy vô cùng may mắn, dù sao dị tộc chỉ có một tòa thành... như vậy Uyển Nhiên nhất định đang ở nơi đó.
Mà đám người Diệp Ly nghe xong cũng hơi yên tâm, dù sao nghe nói dị tộc bên kia không phải rất nguy hiểm, chỉ cần không trương dương liền không sao.
Đến ban đêm, người một nhà cùng đi ngắm đèn, Dạ Minh cố ý dẫn Sát Đan đến gặp lão gia tử, Dạ Tư Không đương nhiên là vui vẻ, dù sao lại kéo về thêm một viên đại tướng.
Bất quá huynh đệ Hào gia nhìn thấy Sát Đan, dáng vẻ đầy khiêu khích, Sát Đan căn bản không có đếm xỉa bọn họ, tự mình uống rượu.
Tràng diện vạn đăng tề phóng hiếm thấy phá lệ rung động, toàn bộ vùng trời Thái Kinh phảng phất bị chiếu sáng, theo ánh đèn chầm chậm bay lên. .. cũng đại biểu cho mọi người hướng tới, mang nguyện vọng của bọn họ đến gần trời xanh. .. khẩn cấu thành hiện thực.
Một đêm này không nỡ nhất chính là các thế tử của Dạ Côn, đồng dạng cũng rất tức giận, luôn không ở trong nhà. .. thời gian bồi mình quá ít.
Cho nên điên cuồng nghiền ép Côn ca.
Dẫn đến ngày thứ hai Côn ca thức dậy, mắt có quầng thâm, lưng đau nhức... lấy bộ dáng này đi chiến đấu với Quỷ Súc Thiên Tôn, chỉ sợ
chân đều nhũn ra.
Thê tử nhiều cũng không dễ a, nếu như sau này lại thêm Hoa Sa La... chỉ sợ vẫn nên dùng cách lật bài thì hơn.
Theo Tiết Khánh Nguyên trôi qua, đám người tới Thái Kinh cũng bắt đầu trở về, người từ quốc gia khác, cổ tộc...
Mà Dạ Côn một mình đi tới phủ đệ Ba gia, cũng không có trông thấy Ngô Trì lão sư cùng Ba Đài... nghe Ba Bán Tuyết nói là đã trở lại Đông U Thánh Điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận