Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 740: Tiết Khánh Nguyên Khai Mạc

Hắn dựa vào cái gì gọi những Điện Chủ này tới, hoàn toàn không thể nào... mặc dù thực lực những Điện Chủ này không có lợi hại như hắn, thế nhưng bọn họ cũng có ngạo khí, bằng không sao có thể làm Điện Chủ.
Cho nên nhất định là bởi vì chuyện khác, liên tưởng đến Thiên Khiếu bên kia, Chu Tuấn liền có thể đoán được mấy phần.
Xem ra bọn họ tụ tập tại Thái Kinh, là chuẩn bị đi tới Thiên Khiếu, tìm mặt mũi Thánh Điện trở về.
Như vậy vấn đề lại tới... tại sao bọn họ phải dừng lại tại Thái Kinh, sao không trực tiếp đi Thiên Khiếu?
Chẳng lẽ là đến tìm Dạ Côn? Cho nên mới bán mặt mũi?
Không thể không nói, đầu óc Chu Tuấn rất không tệ, bằng không cũng sẽ không hạ nước cờ lớn như thế.
Đáng giận là... thế mà bại lộ! Bị một tên thiếu gia ăn chơi nhìn ra thân phận, ngươi nói có tức hay không!!!
Thật đúng là anh minh nhất thế, hồ đồ nhất thời.
Chu Tuấn bất ngờ nhớ tới một chuyện.
Mình bị Dạ Côn bắt, nếu như hôm nay người trong nhà tới cứu, chắc chắn gặp người Thánh Điện...
Tên Dạ Côn này tâm cơ thật thâm trầm.
Vì muốn một ngày này bình an trôi qua, thế mà để người Thánh Điện ra mặt, đúng là xem thường hắn rồi.
Xem ra kẻ này ngoại trừ thực lực cường hãn, đầu óc còn không tệ.
Thượng Hiên đứng ở bên cạnh biểu lộ không thay đổi, thế nhưng trong lòng tựa hồ có chút xao động... mặc dù không tìm được Điện Hoàng, nhưng dùng những Điện Chủ này tới sung cho đủ số cũng được.
- Đừng gây chuyện.
Liên Hàn còn không biết Thượng Hiên sao... y chỉ hận không thể lập tức giết chết tất cả mọi người Thánh Điện.
Nghe thê tử mở miệng, tức giận trong lòng Thượng Hiên cũng không có tiêu tán, thậm chí càng ngày càng mãnh liệt.
- Đừng để con rể khó xử.
Liên Hàn lạnh nhạt nói tiếp.
Thượng Hiên nghe được câu này, dừng một chút...
Mà Liên Hàn thấy mình lấy ra con rể... thế mà còn hữu hiệu hơn mình, Thượng Hiên a! Ngươi nhất định phải chết!
Dạ Minh vỗ vỗ bả vai Thượng Hiên, có đôi khi, nữ nhân cố tình gây sự lên, thất khiến cho người ta không nói được lời nào, mà ngươi chỉ có thể bất đắc dĩ hưởng thụ tất cả những thứ này.
- Thánh Nhân, đều đã an bài thỏa đáng.
Công công cong lưng đi vào cung kính nói ra, hoàn toàn không dám ngẩng đầu, đại nhân vật trong này nhiều lắm, nếu như liếc nhìn một cái, đó chính là tội đại bất kính, tội danh như vậy y không đảm đương nổi, sẽ rơi đầu.
Dạ Tư Không đứng dậy cười nói:
- Chư vị, đều là bằng hữu đường xa mà đến, hôm nay nghỉ ngơi thật tốt.
Do Dạ Tư Không dẫn đầu, tất cả mọi người lục tục ngo ngoe đi ra, khôi hài nhất chính là, ba tên Hoàng Đế kia không dám đi ở phía trước Điện Chủ, cho nên một mực chờ lấy...
Mà Dạ Tư Niên cảm thấy khiêm tốn một chút tương đối tốt, chớ đi ở phía trước Điện Chủ, đến lúc đó sẽ đắc tội.
Những Điện Chủ này không đi ở phía trước, đó là cho Dạ Côn cùng Đông Môn Mộng mặt mũi.
Nhưng mà Dạ Côn không đi... đó là bởi vì cha cùng mẫu thân chưa đi...
Đi đường còn phải nghĩ đến vất vả như thế, thật là đau đầu.
Đông Môn Mộng thấy tất cả mọi người không đi, dứt khoát mình đi đầu, anh tư hiên ngang kia Dạ Minh nhìn thấy mà nước miếng chảy ròng, thậm chí ở bên tai hai đứa con trai nói:
- Mẫu thân các con chính là mê người như vậy, năm đó chính là cỗ tính tình này khiến cho Nhan Vương ta mê đảo.
Dạ Côn cùng Dạ Tần nghe phía trước còn tốt, thế nhưng nghe thấy câu nói sau cùng, thật là muốn phun...
Cha...
Nhan Vương là quá khứ, đừng nhắc lại, nhi tử đều cảm thấy đỏ mặt.
Thượng Hiên nghi ngờ hỏi:
- Ngươi là Nhan Vương?
Dạ Minh sờ lên gương mặt của mình, không biết xấu hổ nói:
- Thế nào, không giống sao?
- Vậy ta chính là Nhan Tổ.
Dạ Minh:......
Mọi người:......
Dạ Minh ngốc ngốc nhìn Thượng Hiên, ta xem ngươi là huynh đệ, ngươi lại đối xử với ta như thế... chia tay đi...
Lúc này bên ngoài võ đài cũng tương đối náo nhiệt...
Trăm vạn người tụ tập ở xung quanh võ đài, trường hợp như vậy cũng rất ít khi nhìn thấy.
Cộng thêm Tiết Khánh Nguyên trước kia cũng không có làm như vậy qua, mọi người càng tò mò tiết mục kế tiếp không thôi.
Nhưng mà đáng chú ý nhất... liền phải thuộc về phân tích sư đại danh đỉnh đỉnh.
Năm đó làm phân tích sư cho Trưởng Tôn Ngự, bây giờ còn có thể làm phân tích sư cho Dạ Tư Không, đó là quang vinh bực nào.
Lúc này phân tích sư ngồi ở trên vị trí độc lập, trong tay còn có bản thảo...
Đều là lời dạo đầu, không thể có chuyện...
- Đại sư, những bản thảo vừa rồi có thay đổi, còn cần nhiều thêm một chút.
Chỉ thấy một tên nam nhân chạy vọt tới, thở hổn hển, đem bản thảo trong tay đưa cho phân tích sư.
Phân tích sư cầm trong tay xem xét, cả người như bị sét đánh.
Thế mà tới nhiều người như vậy!!!
Trọng điểm là, những người này nói một tên liền dọa chết người, hiện tại thế mà...
Quá kinh khủng!
Thật là lo lắng sẽ dọa chết trăm vạn người ở đây, Dạ gia này thật mạnh, so với Trưởng Tôn gia trước kia mạnh hơn rất nhiều.
Hiện tại vấn đề tới, tuần tự phải sắp xếp như thế nào?
Chỉ thấy là giới thiệu xong Dạ gia, liền tới ba vị Hoàng Đế, nhưng nhìn đến danh sách trước mắt...
Ba vị Hoàng Đế sợ là không phải nhân vật chính ngày hôm nay, theo địa vị đến xem, ba vị Hoàng Đế hẳn là đặt ở phía sau cùng.
Đây cũng quá lúng túng đi.
Hơn nữa... bốn tên Điện Chủ, người nào trước người nào sau... nếu như đọc bừa bãi thứ tự, chọc giận bọn họ... chẳng phải mình sẽ xong đời ư...
Nguyên bản còn tưởng rằng đây là mỹ soa, thế nhưng hiện tại cảm giác không phải... đây chính là công việc lấy mạng ra liều a.
Có nên làm hay không...
- Thánh Nhân ra đến rồi!
Một người bên cạnh nhắc nhở.
Trong nháy mắt liền kéo hồn phân tích sư trở về, khiến y vô thức hô:
- Thánh Nhân!
Một tiếng này toàn trường đều nghe thấy được, nguyên bản còn rất náo động, thế nhưng theo một tiếng như thế, tất cả mọi người đều an tĩnh lại, nhìn đạo thân ảnh kia.
Phân tích sư thầm mắng mình một tiếng... lần này chết chắc...
- Thái Kinh Thánh Nhân của chúng ta! Hôm nay đến rồi!!!
Phân tích sư không thèm đếm xỉa, triệt để thả mình...
Theo phân tích sư, trăm vạn người bắt đầu hoan hô lên, chỉ vì một đạo thân ảnh kia.
Mà phân tích sư tranh thủ thời gian mang theo ngữ khí sục sôi hô:
- Vạn tượng canh tân, tử khí mãn đường nghênh duệ chí, giờ khắc này, khắp chốn mừng vui! Giờ khắc này, đại địa hồi xuân! Giờ khắc này! Quốc thái dân an!
Tiếng hoan hô chấn thiên phảng phất muốn xông lên mây xanh.
Dạ Tư Không thấy cảnh tượng trước mắt, trong lòng cũng cảm thán, làm nhiều chuyện như thế, không phải là vì muốn tất cả mọi người có thể hài lòng, tất cả mọi người có thể hạnh phúc sao... cho nên hết thảy đều đáng giá.
- Mọi thứ chúng ta có hiện tại, đều là Thánh Nhân ban cho chúng ta! Tại thời khắc vĩ đại này, chúng ta cùng hô lớn một tiếng! Thánh Nhân vạn phúc!!!
Dạ Côn nghe âm thanh phía bên ngoài, liền biết là tên phân tích sư năm đó, thật biết vuốt mông ngựa a.
Toàn bộ võ đài lần nữa vang lên tiếng la mênh mông, khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào.
- Nhìn! Thái tử điện hạ oai hùng xuất hiện!
Phân tích sư nộ hô một tiếng.
Dạ Tư Niên quả thật xuất hiện ở bên cạnh Dạ Tư Không, vốn là muốn nói nhỏ một tiếng, không ngờ phân tích sư lại trực tiếp hô lên...
Bạn cần đăng nhập để bình luận