Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 538: Thế Cục

Liệt Cốt nhẫn nhịn nghẹn:
- Không thú vị, thế mà không dựa theo lẽ thường ra bài.
Dạ Côn nhẹ giọng cười nói:
- Năm thanh Hình Kiếm kia không có rơi vào Thánh Thiên gia, thế nhưng lại hủy diệt Thiên Cương Thánh Điện, người chết gần hết, chỉ còn Điện Chủ và hai mươi người.
Phong Điền nhịn không được thán phục một tiếng:
- Thánh Điện bị năm thanh Hình Kiếm miểu sát? Thế này cũng quá kinh khủng đi.
- Hình Kiếm quả thật rất khủng bố, thế nhưng bị giày vò như thế, Hình Kiếm cũng không dùng được nữa.
Dạ Côn than nhẹ một tiếng, kiếm tốt như vậy, cứ như vậy không còn.
Trưởng Tôn Nhị nhẹ nói ra:
- Chỉ sợ trong nhà mẫu thân gặp nguy hiểm.
- Đúng vậy, người Điện Chủ kia ngay tại bên trong Thánh Thiên gia, chúng ta đi từ hôn, chính là đang đánh mặt Thánh Thiên gia.
Mọi người nhẹ gật đầu, loại thời điểm này đi từ hôn, quả thật là hành vi vũ nhục mãnh liệt.
Thế nhưng chuyện này có làm sao.
- Sau đó Thánh Thiên gia cùng Thánh Điện cho chúng ta ba tháng, đến lúc đó sẽ diệt Đông Môn nhất tộc.
Dạ Tần trầm giọng nói ra:
- Thánh Thiên gia cùng Thánh Điện quá phách lối! Thế mà khi dễ mẫu thân, đại ca, có trút giận cho mẫu thân hay không?
- Ta cũng muốn lắm, thế nhưng đại ca từ đầu đến cuối căn bản không có cơ hội ra tay.
- Côn ca cũng không ra tay được, chẳng lẽ đối phương rất mạnh sao?
Nguyên Chẩn mông lung hỏi.
Dạ Côn thần thần bí bí nói ra:
- Không phải là đối thủ quá cường đại, mà là ông ngoại ta quá biến thái.
- Ông ngoại?
Đây là lần đầu tiên Dạ Tần nghe thấy xưng hô này.
Dạ Côn nhẹ gật đầu:
- Ông ngoại thật đúng là tồn tại biến thái, các ngươi không nhìn thấy tràng diện kia, tư thế kia... bức cách kia, hiện tại ta vẫn chưa học được.
Tuyệt Thiên cảm giác, luận bức cách, cũng chỉ có lão tôn thượng nhà mình mạnh.
- Kiếm tam đoạn, các ngươi từng nghe chưa.
Dạ Côn nói xong, mọi người lập tức sững sờ, làm sao chưa từng nghe qua, nhưng từ trước đến nay lại chưa từng thấy qua.
Đông Tứ cùng Đát Từ đứng một bên vẻ mặt xiết chặt, chẳng lẽ lão sư lĩnh ngộ tam đoạn?
- Ông ngoại chỉ có một mình, trực tiếp tăng kiếm tới tam đoạn!
Nói xong Dạ Côn còn đứng dậy, học bộ dáng của ông ngoại.
- Bất Diệt Minh Vương!
Dạ Côn hướng phía đệ đệ ra hiệu.
Dạ Tần lập tức hiểu, sau đó đứng ở sau lưng đại ca.
- Các ngươi có thể tưởng tượng một chút, đằng sau ta chính là hư ảnh, thế nhưng lớn hơn rất nhiều, hẳn là cao hai ba ngàn trượng, tay nắm một thanh trường đao thanh u, người Thánh Thiên gia, còn có người của Thánh Điện, toàn bộ bị sợ choáng váng.
- Ta vốn cho rằng hư ảnh lớn như thế, hẳn sẽ rất trì độn mới phải, thế nhưng căn bản không có chuyện đó, trực tiếp một đao miểu sát một đầu Hoàng Long Thú đối diện, một đao kia quá kinh khủng...
Hiện tại Dạ Côn nghĩ lại vẫn chưa thỏa mãn, muốn nhanh chóng đến tam đoạn, nhìn xem kiếm của mình đạt đến tam đoạn sẽ có bộ dáng như thế nào.
Tuyệt Thiên nghe xong vẻ mặt kéo căng, tam đoạn biến thái như vậy?
- Bên phía đối phương có gần mười thanh Thần Kiếm, thế nhưng ở trước mặt tam đoạn, bọn chúng đều là đệ đệ, căn bản không dám phản kháng, cuối cùng ông ngoại thả người Thánh Điện, mà người Thánh Thiên gia, thì buộc tự sát một nửa rồi thả.
Diệp Tử Tử nghi hoặc hỏi:
- Đã ông ngoại ngươi mạnh như vậy, vì sao không giết sạch toàn bộ người Thánh Thiên gia.
- Phóng thích tam đoạn tiêu hao đạo lực quá lớn, lấy thực lực của ông ngoại, nhiều nhất một khắc, chờ sau khi Thánh Thiên gia tự sát một nửa, xác định bọn họ đã rời đi, ông ngoại liền không trụ được nữa, trực tiếp nằm nửa năm mới miễn cưỡng khôi phục lại.
Nghe Dạ Côn nói, mọi người cũng cảm thán rất nhiều, xem ra tam đoạn thật tồn tại, hơn nữa còn vô cùng lợi hại, thậm chí còn lợi hại hơn cả truyền thuyết.
Bây giờ Tuyệt Thiên đang nghĩ, tam đoạn còn lợi hại hơn cả Thần Kiếm, vậy khẳng định có thể thương tổn lão tôn thượng.
Xem ra mình phải nhanh tăng phẩm chất kiếm lên, tranh thủ đến nhị đoạn sớm một chút, về sau lĩnh ngộ tam đoạn.
Dùng năng lực của mình, lĩnh ngộ tam đoạn hẳn không quá khó, lão tôn thượng nhất định là người thứ nhất lĩnh ngộ tam đoạn.
Nếu như toàn bộ lĩnh ngộ tam đoạn, như vậy sau này sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
- Được rồi, đó là mọi chuyện đã xảy ra.
Dạ Côn uống một ngụm trà, nói đến mức khô cả họng.
Mọi người nhanh chóng bình phục tâm tình.
- Gần đây Thái Kinh thế nào?
Dạ Côn hướng phía đệ đệ hỏi.
Dạ Tần mang theo ý cười nói ra:
- Hiện tại Ngũ Nhạc trở thành một châu của Thái Kinh, gọi là Ngũ Nhạc châu, cảng phi thuyền cũng đến Thịnh Kinh, chẳng qua là thời gian bay tương đối lâu, hiện tại thương nhân hai bên liên hệ, đến đến đi đi, cục diện phồn vinh.
- Không tệ, vậy còn tiểu tử ngươi thì sao?
- Côn ca, ngươi không biết đâu, hiện tại Tần ca chính là thống soái Thái Kinh đấy.
Nguyên Chẩn cười nói.
Dạ Côn nghe xong sững sờ, đột nhiên vỗ bả vai đệ đệ:
- Được đấy, thống soái, rất ngưu bức!
- Đại ca, đều là cha ở trước mặt gia gia nói tốt.
- Gia gia cũng không phải người ngu, khẳng định là nhìn trúng ngươi, sau này phải cố gắng thật tốt đấy!
Dạ Côn rất vui mừng, mình không có ở bên cạnh đệ đệ, đệ đệ liền quật khởi, mình ở bên cạnh đệ đệ, đệ đệ lại bị mình mai một.
Dạ Tần cười cười, đề nghị:
- Đại ca, muốn đi quân doanh nhìn một chút không?
- Được, đi xem một chút...
Dạ Côn vỗ vỗ bả vai đệ đệ, mừng thay đệ đệ.
Hai huynh đệ vừa mới đứng lên, ba nàng thê tử đã đi tới, Diệp Ly nghi hoặc hỏi:
- Phu quân, ngươi muốn đi đâu?
- Ly Nhi, đệ đệ dẫn ta đến quân doanh nhìn một chút.
Côn ca vừa về đến nhà, đầu tiên không phải bồi thê tử, mà là bồi đệ đệ, rõ ràng... đây mới là chân ái.
- Thế à, buổi tối nhớ về ăn cơm.
- Được, biết rồi.
Dạ Côn cười cười, liền cùng Dạ Tần rời đi.
Nhan Mộ Nhi rất là bất đắc dĩ, phu quân vừa trở về liền chạy ra ngoài, không nhớ thế tử sao.
Mà Dạ Côn cùng Dạ Tần đi trên đường cái Thái Kinh, người xung quanh đều hướng phía Dạ Tần chắp tay hô, Dạ thống soái.
Dạ Côn cũng cảm khái một phen, trước kia đều là hô với mình, hiện tại một năm không có trở về, tựa hồ đều quên.
Bất quá như thế cũng tốt, đệ đệ rốt cuộc trưởng thành, thật tốt...
Dạ Côn dùng bả vai chống chống đỡ đệ đệ, cười nhẹ nói:
- Tiểu tử, không tệ nha.
Dạ Tần lên tiếng cười nói:
- Chủ yếu là đại ca không tại, để đệ đệ nhặt được tiện nghi.
- Tiện nghi cái gì, đây đều là đệ đệ ngươi nỗ lực có được.
Dạ Côn nghiêm túc nói.
Dạ Tần cười cười, căn bản không có nỗ lực cái gì, lực lượng đều là người khác cho.
- Đệ đệ, gần đây hoàng cung có tin tức không?
Dạ Côn tò mò hỏi, vừa về đến liền quan tâm.
Dạ Tần từ tốn nói:
- Một năm qua, gia gia xây dựng tốt nền tản ở Thái Kinh, để đại bá làm châu trưởng Ngũ Nhạc, một năm qua nhị bá đều phụ tá gia gia, cũng không có chức quan tại thân, nghe nói nhị bá có chút bất mãn, nguyên bản nhị bá là muốn ngồi chỗ của ta.
- Ngươi phải chú ý nhị bá một chút.
Mặc dù trước kia đồng tâm hiệp lực, thế nhưng hoàng vị là tồn tại mê người tới cỡ nào, hình ảnh nhị bá ở trong lòng Dạ Côn không mấy tốt đẹp, cảm giác có chút âm hiểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận