Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 722: Cổ Sâm Thụ Rất Tà Môn

Sát ý tràn ngập ở trong Thiên La Viện, cả đám hùng hùng hổ hổ như muốn xử lý Dạ gia huynh đệ.
Mà Dạ Tần đã làm tốt chuẩn bị giết sạch người ở trong Thiên La Viện, những người này đều là tùy tùng của Thương Minh, hiện tại Thương Minh chết, giữ bọn họ lại cũng không có chỗ tốt gì.
Hiện tại Dạ Tần chính là như vậy, chỉ cần phát hiện nhân tố đgây bất lợi, trực tiếp giết! Như thế liền không có nỗi lo về sau.
Dạ Côn trầm giọng nói ra:
- Nếu như ta thật giết chưởng viện của các ngươi, vậy hẳn phải có thi thể, các ngươi đi tìm thi thể.
Mọi người nghe xong sững sờ, mặc dù hô đánh hô giết, nhưng bọn họ cũng rõ ràng thực lực của Dạ Côn, nếu quả thật đánh lên, bọn họ còn không đủ cho Dạ Côn nhét kẽ răng.
Nếu như tìm được thi thể của chưởng viện, như vậy sẽ dễ nói chuyện hơn.
Chỉ thấy vài người trong đó chạy vào nhà, cũng không lâu lắm liền ra tới.
Sau đó lắc đầu.
- Thương Minh lợi dụng thi nhân muốn phá hư Tiết Khánh Nguyên, việc này đã bị Dạ Tần tra ra, đồng thời phát hiện Thương Minh là Cổ Sâm Thụ biến ảo! Thiên La Viện các ngươi chờ Thánh Nhân phán quyết!
Dạ Côn lạnh giọng nói ra, vẫn không quên phóng xuất ra uy áp, nếu các ngươi dám động thủ, vậy cũng đừng trách Côn ca, bởi vì hiện tại Côn ca đang rất bực.
Đám người Thiên La Viện nhất thời cảm thấy một cỗ áp lực, tên đầu trọc này thật lợi hại, lực lượng một người liền nghiền ép toàn bộ Thiên La Viện.
Mặc dù Dạ Tần nghi hoặc đại ca đẩy hết công lao lên trên người mình, thế nhưng vẫn không có mở miệng nói chuyện.
Dạ Côn cũng không có làm giải thích nhiều, nhẹ nói ra:
- Đệ đệ, chúng ta vào cung đi.
- Được.
Hai huynh đệ nghênh ngang đi ra Thiên La Viện, mà đám người Thiên La Viện không ai dám ngăn cản.
Trên đường đi, Dạ Côn đều đang suy nghĩ lời nói của Cổ Sâm Thụ... còn có nguyên nhân vì sao Cổ Sâm Thụ đóng vai nhân vật Thương Minh này?
Đến cùng muốn làm gì?
Y thay thế Thương Minh muốn được thứ gì?
Tất cả đều là dấu chấm hỏi.
Dạ Côn cảm thấy đầu óc của mình sắp nứt ra, không thể tiếp tục nghĩ... sau này nếu gặp phải vấn đề, liền trực tiếp đánh đi...
Thật không muốn chơi đầu óc.
Rất nhanh, hai huynh đệ liền tới hoàng cung.
Hôm nay Dạ Tư Không cũng không ở trong ngự thư phòng, mà là ở trong hậu hoa viên bồi tiếp Thánh Hậu, dù sao đều sắp sinh, Dạ Tư Không cũng rất để bụng.
- Sao hai con lại tới đây?
Dạ Tư Không thấy hai huynh đệ tới, trong lòng cũng tò mò.... xem ra Dạ Tư Không còn chưa biết chuyện của Thương Minh.
Dạ Côn thấp giọng nói ra:
- Gia gia... nói ra sợ ngài không tin, đã giải quyết xong Thương Minh.
- Giải quyết?
Dạ Tư Không nghe xong hơi giật mình, dù sao chuyện này cũng quá đột nhiên.
Dạ Côn nhẹ gật đầu:
- Đúng vậy, Thương Minh thật ra là do Cổ Sâm Thụ biến ảo.
- A!"
Lần này phản ứng của Dạ Tư Không hơi trì trệ, thậm chí đều không lấy lại tinh thần, lượng tin tức này có hơi lớn.
Dạ Tần chắp tay nói ra:
- Gia gia, hôm nay đại ca bắt hai người, bọn họ chính là chủ não sau màn.
- A!
Dạ Tư Không lại kinh hô một tiếng, tựa hồ có chút thất thố.
Dạ Côn nhẹ gật đầu.
- Chờ một chút... để gia gia tiêu hóa một thoáng.
Dạ Tư Không vội vàng nói, sâu hít sâu, sau đó nhúc nhích một chút, ánh mắt mang theo kinh ngạc.
Dạ Tư Không thấp giọng nói ra:
- Chúng ta từ từ nói, Côn Côn con làm sao bắt được chủ não.
- Gia gia, chuyện này Đông Phương Sảng có công, là y ám chỉ ta bọn họ có vấn đề, may mà ta kịp thời nhìn ra, bằng không hôm nay sẽ mất đi cá lớn.
Dạ Côn vô cùng cảm thán... Đông Phương Sảng thật khiến mình phải thay đổi cách nhìn, con hàng này ghê gớm a.
Nếu như Đông Phương Sảng ở đây, cũng sẽ một mặt mộng bức.
- Đông Phương Sảng?!!!
Dạ Tư Không rất là kinh ngạc, ở trong mắt Dạ Tư Không, Đông Phương Sảng là một người trẻ tuổi sống phóng túng, hình như cũng không có có năng lực này, xem ra phải chú ý Đông Phương Sảng một thoáng, nếu quả thật có thực lực, liền phải an bài vào cung.
Dạ Côn nhẹ gật đầu:
- Đúng vậy gia gia.
- Sau đó thì sao?
- Sau đó bắt bọn họ về ép hỏi, biết được là Thương Minh ẩn giấu thi nhân, ta liền cùng đệ đệ tìm đến Thương Minh, ai ngờ Thương Minh lại chính là Cổ Sâm Thụ biến ảo ra...
Dạ Côn nói đến đây, trong lòng rất khó chịu.
Dạ Tư Không xem như hiểu rõ:
- Thi nhân đâu? Giải quyết chưa?
- Ừm, đã giải quyết.
- Chắc chắn chứ? Côn Côn, chuyện này không thể sơ suất được.
Dạ Côn vẫn rất tin tưởng cha vợ của mình, nhẹ gật đầu:
- Gia gia, chắc chắn, thi nhân đều đã được xử lý tốt.
- Vậy thì tốt... chỉ cần thi nhân không còn liền tốt.
Dạ Tư Không nhẹ nhàng thở ra, trong lòng, Dạ Tư Không càng lo lắng vấn đề thi nhân hơn, Thương Minh chỉ là một người, mà thi nhân lây nhiễm quá mạnh.
Dạ Tư Không từ tốn nói:
- Đến lúc đó ta sẽ ban bố tội ác của Thương Minh, nói Thương Minh là bị kẻ xấu sát hại rồi giả trang.
Theo Dạ Tư Không nói như thế, Dạ Côn xem như hiểu rõ, gia gia đây là muốn giữ lại thanh danh cho Thương Minh.
Chuyện này đối với Thái Kinh cũng có chỗ tốt.
- Lần này hai đứa các con biểu hiện không tệ, muốn cái gì, cứ nói với gia gia.
Trong lòng Dạ Tư Không rất vui, dù sao Tiết Khánh Nguyên sắp đến, giải quyết xong chuyện Thương Minh thật quá tốt, ít nhất sẽ không có ai náo sự vào Tiết Khánh Nguyên.
Dạ Côn cùng Dạ Tần liếc nhau một cái, sau đó cùng kêu lên:
- Chúng ta muốn trở về đi ngủ.
Dạ Tư Không sửng sốt, lập tức lo lắng nói ra:
- Mau trở về nghỉ ngơi thật tốt, mấy ngày nay vất vả các con rồi.
Dạ Côn cùng Dạ Tần nhẹ gật đầu.
Tố Vận nhìn hai huynh đệ rời đi, nhẹ nói ra:
- Thánh Nhân, nếu như Thương Minh là Cổ Sâm Thụ biến ảo ra, vậy liền có vấn đề.
- Vấn đề gì?
Dạ Tư Không hỏi.
- Vừa rồi Dạ Côn không phải nói Nạp Lan Thành sao? Nếu như tình báo của ta không sai, Cổ Sâm Thụ tựa hồ có liên quan đến Nạp Lan gia...
Theo Tố Vận nói như thế, Dạ Tư Không hơi khẽ cau mày.
- Quả thật có chút mâu thuẫn...
Dạ Tư Không chậm rãi ngồi xuống, nếp gấp trên mặt càng chặt hơn.
Dù sao ban đầu Nạp Lan gia liền nghe theo bọn họ, Cổ Sâm Thụ theo đạo lý mà nói cũng hẳn nghe theo, vì sao Cổ Sâm Thụ lại muốn vẽ vời thêm chuyện? Đây không phải có chút mâu thuẫn sao?
- Hành vi của Cổ Sâm Thụ thật khiến người ta không đoán được, trước đó giả mạo Đạo Đức Tử, hiện tại lại là Thương Minh, y đến cùng muốn làm gì?
Tố Vận cũng không đoán ra Cổ Sâm Thụ muốn làm gì, mỗi lần đều là giả mạo một người khác.
Dạ Tư Không trầm giọng nói ra:
- Bất kể như thế nào, hiện tại mối nguy tạm thời giải trừ.
- Thánh Nhân, mối nguy Thương Minh đã được giải trừ, nhưng đừng nên quên, người Thánh Điện còn chưa tới, địa vị Thánh Điện ở trong lòng mọi người cũng rất cao... ít nhất cao hơn ngươi bây giờ...
Tố Vận nói chuyện có chút thẳng, nếu như là Trưởng Tôn Ngự, khẳng định sẽ trở mặt, nhưng Dạ Tư Không không có, thậm chí nghe vào, sau đó đi phân tích.
Chỉ sợ đây là điểm khác biệt giữa Trưởng Tôn Ngự cùng Dạ Tư Không.
- Đúng vậ... người Thánh Điện đến, tình huống của chúng ta sẽ có chút không lạc quan, đến lúc đó còn cần Côn Côn ra nói chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận