Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 947: Ta Là Huynh Đệ Của Lão Tổ

- Mà nơi cực âm, chính là chỗ này.
Dạ Côn đưa ngón trỏ chỉ mặt đất, có đôi khi căn bản không cần động thủ, tự có người thu thập bọn họ, loại tình huống này tục xưng là thiên hàng chính nghĩa.
Người Ba gia nghe Dạ Côn nói thế cũng dồn dập thảo luận, rõ ràng không tin Dạ Côn.
- Ngươi dựa vào cái gì nói nơi này là chỗ cực âm, nói xằng nói bậy! ! !
- Đúng đấy, ngươi cho rằng ngươi là người Dạ gia liền có thể nói lung tung sao! ! !
Đối mặt với mọi người chất vấn, Dạ Côn biểu thị không quan tâm, lời đã nói. . . đến lúc đó Quỷ Súc Thiên Tôn đến, chỉ sợ các ngươi liền biến thành Thánh Thiên gia tiếp theo.
Lúc này Ba Bán Tuyết cũng không nói chuyện, khiến Ba Tâm Huyền bên cạnh nghi hoặc, chẳng lẽ Ba Bán Tuyết biết gì sao?
- Gia chủ.
Ba Tử Mặc hướng phía Ba Bán Tuyết hô, rõ ràng là muốn Ba Bán Tuyết quyết định.
Ba Bán Tuyết khẽ ngẩng đầu nhìn về phía Dạ Côn, trầm giọng nói ra:
- Hắn nói không sai, Ba gia chúng ta nằm ở trên chỗ cực âm, nếu không sẽ không thể thủ hộ tường băng và Khô Hải
Gia chủ Ba gia thừa nhận, đệ tử Ba gia rõ ràng đều có chút thất thần, chẳng lẽ Dạ Côn nói là sự thật?
Ba Lang nghiêm túc đứng dậy:
- Gia chủ, nếu như nơi này quả thật là chỗ cực âm ỗ, như vậy làm sao chống cự Quỷ Súc Thiên Tôn, nếu như Ba gia bị đả kích, như vậy dị tộc sẽ từ tường băng tới. . . đến lúc đó sinh linh Côn Miểu sẽ đồ thán.
Đối với chức trách của Ba gia, tất cả mọi người Ba gia đều khắc trong tâm khảm.
- Chuyện Quỷ Súc Thiên Tôn đều là một mình Dạ Côn nói, có phải thật hay không còn phải đợi điều tra.
Ba Tử Mặc âm u nói ra, rõ ràng không tin người trẻ tuổi.
Lúc này Thực Cốt đứng ở phía sau bỗng nhiên trầm giọng nói ra:
- Ta có thể chứng minh, Dạ Côn nói đều là thật.
- Ngươi là ai?
Ba Tử Mặc hướng phía Thực Cốt hỏi.
Thực Cốt chậm rãi thả tay áo xuống, lộ ra dung mạo.
Đệ tử Ba gia nhìn dung mạo Thực Cốt đều sửng sốt một chút, nhưng mà rất nhanh liền khôi phục bình thường, còn tưởng rằng cái tên này không muốn người nhận ra cho nên mới che lại, dung mạo cũng chỉ đến thế.
Nhưng mà Ba Bán Tuyết thấy dung mạo của Thực Cốt, biểu lộ cũng có chút động dung.
Ba Lang cùng Ba Tử Mặc cũng giống như vậy, phát hiện dáng dấp Thực Cốt rất giống một người. . .
Bức họa người này được treo ở tông miếu.
Quá giống, giống như đúc.
Dạ Côn có thể từ trong mắt gia chủ nhìn ra một chút mánh khóe, trong lòng thầm nghĩ. . . địa vị Thực Cốt tại Ba gia quả thật không thấp.
Lúc này Ba Bán Tuyết bỗng nhiên đi xuống, đi tới trước mặt Thực Cốt, thần sắc nghiêm túc.
- Tiền bối, có thể nhìn một chút hay không?
Ba Bán Tuyết thấp giọng hỏi, trong giọng nói thế mà mang theo một điểm tôn kính.
Thực Cốt không có phản đối, nhẹ gật đầu.
Chỉ thấy Ba Bán Tuyết nắm lấy tay Thực Cốt, chỉ thấy bàn tay hai người bỗng nhiên ngưng ra một đoàn vân sắc màu bạc, chuẩn xác mà nói là hai đoàn. . . chẳng qua là dung hợp lại một chỗ.
Đây tựa hồ là một loại huyết mạch nghiệm chứng.
Ba Bán Tuyết thấy tình huống như vậy, sắc mặt giật mình, tranh thủ thời gian buông tay Thực Cốt ra, thế mà trực tiếp quỳ gối ở trước mặt Thực Cốt, cung kính hô:
- Gặp qua lão tổ.
Lão tổ? ? ?
Đệ tử Ba gia trông thấy gia chủ có hành động như thế, đều mộng bức.
Ngay cả Dạ Côn cũng giống như thế, phỏng đoán qua thân phận Thực Cốt không thấp, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, lại là lão tổ. . .
Đầu Ba Uyển Thanh ông ông, người Dạ Côn mang tới sao lại là Ba gia lão tổ? ? ?
Chuyện tốt gì đều để một mình hắn đụng phải. . .
- Thật hay giả?
Dạ Côn nhìn Thực Cốt hỏi.
Hai tay Thực Cốt vịn chặt Ba Bán Tuyết, khẽ cười nói:
- Ta bị phong ấn nhiều năm như vậy, Ba gia cũng không biết đổi bao nhiêu gia chủ, không ngờ ngươi vẫn còn nhận ra.
- Lão tổ, chân dung của ngài vẫn đặt ở trong miếu đường, đệ tử Ba gia không dám quên.
Ba Bán Tuyết cung kính nói ra, mặc dù Thực Cốt là lão tổ. . . nhưng cũng không phải lão tổ khai sáng Ba gia, chẳng qua là một lão tổ duy nhất còn sống mà thôi, bối phận đều cao hơn mọi người ở Ba gia.
Dạ Côn vịn bả vai Thực Cốt:
- Không ngờ, ngươi còn là lão tổ, trước đó tại sao không nói.
Còn không đợi Thực Cốt nói chuyện, Ba Bán Tuyết bên cạnh liền nghiêm khắc nói ra:
- Dạ Côn, ngươi đây là đang bất kính đối với lão tổ!
- Không sao, không sao, chúng ta là huynh đệ.
Thực Cốt hướng phía Dạ Côn cười cười, rất là thân thiện, kỳ thật Thực Cốt cũng đang kéo cho Ba gia một đồng minh mạnh đến nổ tung.
Ba Bán Tuyết: ......
Dạ Côn cũng bị chọc cười, hướng phía Ba Bán Tuyết nói ra:
- Cũng không phải đâu, đại điệt nữ.
Mọi người: ......
Vừa rồi vẫn là gia chủ cao cao tại thượng, bất kính với Côn ca, hiện tại Côn ca bỗng nhiên biến thành huynh đệ của lão tổ.
Theo đạo lý mà nói, còn phải quỳ huynh đệ lão tổ một thoáng.
Thực Cốt khẽ cười nói:
- Ngươi cũng không cần câu thúc, lần này ta trở về chỉ muốn nhìn tình huống của Ba gia, hiện tại yên tâm. . . về sau nên như thế nào liền như thế nấy.
Nghe Thực Cốt nói lời này, Ba Lang cùng Ba Tử Mặc cũng nhẹ nhàng thở ra, còn tưởng rằng nam nhân này tới chiếm lấy vị trí gia chủ.
Nếu như người ta có ý nghĩ như vậy, đó cũng là thuận lý thành chương.
- Lão tổ, hy vọng ngài có thể lần nữa dẫn dắt Ba gia đi về phía huy hoàng.
Ba Bán Tuyết cung kính nói ra.
Dạ Côn rất tò mò, gia chủ này đến cùng là chân tâm hay là làm dáng một chút.
- Không cần, ngươi đã làm rất tốt, nếu là đổi thành ta, đoán chừng còn không có làm tốt bằng ngươi.
- Lão tổ, ta có thể giúp ngài.
Lần này Thực Cốt trở về cũng không phải làm gia chủ, cho nên xụ mặt nói ra:
- Thế nào, lời nói của lão tổ đều vô dụng rồi?
- Không dám. . .
Ba Bán Tuyết cung kính nói ra, cũng có điểm hoảng hốt, chuyện này khiến Dạ Côn cảm thấy, gia chủ hẳn là chân tâm.
Mặc dù nàng rất cường thế, nhưng đối với quy củ trong tộc vẫn vô cùng tuân thủ, nói cái gì chính là cái đó.
- Vẫn là nói chuyện của Quỷ Súc Thiên Tôn đi.
Thực Cốt thấp giọng nói ra.
Ba Bán Tuyết nhẹ gật đầu.
- Năm đó ta từng gặp qua Quỷ Súc Thiên Tôn, nó là từ oán linh Thần Ma đại chiến tạo thành, sự cường đại đã vô phương ước lượng, mà Ba gia chúng ta nằm ở chỗ cực âm, hơn nữa còn là nơi trấn thủ trọng điểm, Quỷ Súc Thiên Tôn kia sẽ một công đôi việc.
Dạ Côn vô cùng tán đồng Thực Cốt, Quỷ Súc Thiên Tôn rất biết chọn chỗ, đến lúc đó có thể hấp thu càng nhiều oán linh.
- Lão tổ, nếu thật là như vậy, chỉ sợ chúng ta phải nhờ Thiên Cung hỗ trợ.
Ba Bán Tuyết trầm giọng nói ra, đây cũng không phải chuyện một mình Ba gia, hẳn nên hiệu triệu tất cả cường giả đến đối kháng mới phải.
Dạ Tần nhìn đại ca một chút, xin Thiên Cung giúp đỡ, vậy chẳng phải xin đại ca giúp đỡ hay sao. . .
Thực Cốt khẽ thở dài một tiếng, Quỷ Súc Thiên Tôn cũng không phải Ba gia có thể đối phó.
Dạ Côn nhẹ nói ra:
- Không dối gạt đại điệt nữ, lần này ta tới đây, chính là muốn xác định nơi cực âm, đối phó Quỷ Súc Thiên Tôn, ta vẫn đang nghĩ biện pháp, may mắn vẫn có chút biện pháp.
Dạ Côn gọi mình là đại điệt nữ, Ba Bán Tuyết chỉ có thể mắng ở trong lòng, tại trước mặt lão tổ không dám nói gì.
- Dạ công tử có biện pháp ư?
Thái độ của Ba Bán Tuyết đối với Dạ Côn tốt hơn rất nhiều, huynh đệ của lão tổ cũng dám phun sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận