Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 407: Thánh Nhân Muốn Động Dạ Gia

Trưởng Tôn Ngự dừng một chút, sau đó chậm rãi nói ra:
- Đứa nhỏ này cũng quá không may.
- Thánh Nhân, Dạ Ngọc Thư vừa chết, người trẻ tuổi trong Dạ gia không còn lại bao nhiêu.
Thương Minh lên tiếng nhắc nhở một thoáng.
Trưởng Tôn Ngự hơi hơi híp mắt, biết Thương Minh có ý gì.
Hiện tại có thể nói, toàn bộ binh lực Thái Kinh đều nằm ở trong tay Dạ Tư Không, trước kia có chống lại, thế nhưng Ma tộc tiến công, tất cả biến thành bọt nước.
Dạ gia hiện tại, hoặc là Dạ gia tương lai, đều có thể khiến cho Trưởng Tôn Ngự suy nghĩ sâu xa.
- Thánh Nhân, Dạ Côn cùng Dạ Tần trong mắt của ta, hẳn sẽ không kế thừa vị trí gia chủ Dạ gia.
Thương Minh đưa ra cái nhìn của mình.
- Ồ? Nói thế nào?
Trưởng Tôn Ngự hỏi.
Thương Minh tiếp tục nói ra:
- Sau khi Dạ Minh bị trục xuất đã không có liên hệ với Dạ gia, mà Dạ Tư Không mười sáu năm không có đến thăm Dạ Côn cùng Dạ Tần, đối với Dạ Tư Không mà nói, trong lòng bọn họ là lạ lẫm và phản cảm, phải biết, Đông Môn Mộng tuyệt đối sẽ không để hài tử đảm nhiệm vị trí gia chủ Dạ gia.
- Chuyện này không nhất định, đứa nhỏ Dạ Côn này khó đoán, nhìn mấy lần gần đây, hắn qua lại với Dạ Tư Không tương đối gần, Dạ Ngọc Thư vừa chết, Dạ Côn liền chiếm tiện nghi rất lớn.
Trưởng Tôn Ngự vẫn đánh giá Dạ Côn rất cao.
Bất quá Thương Minh vẫn nhắc nhở một tiếng:
- Thánh Nhân, Dạ gia tại An Khang châu còn có một chi.
- Ngươi nói là Dạ Tư Niên? Nhi tử của Dạ Chiếu?
- Không sai, Dạ Tư Không trước đó đến An Khang châu một lần, giao chuyện bên kia cho Dạ Tư Niên, lần đó Thánh Nhân còn nói, Dạ Tư Không là vì Dạ Côn mới đến, chẳng ai ngờ rằng thật ra là an bài Dạ Tư Niên, từ điểm đó có thể thấy được, Dạ Tư Không hẳn dự định bồi dưỡng Dạ Tư Niên.
Trưởng Tôn Ngự nhẹ gật đầu:
- Ngươi nói như thế quả thật có chút đạo lý, nếu như lần này có thể thuận lợi ngăn cản đại quân Ngũ Nhạc, tiếp theo bản hoàng phải đối mặt với uy hiếp đến từ Dạ gia, binh quyền nắm giữ ở trong tay Dạ Tư Không, bản hoàng không yên tâm.
- Thánh Nhân, chờ sau đại chiến, mượn cớ thu hồi là được.
- Không được, nếu như đánh thắng, bản hoàng liền tịch thu binh quyền, Thái Kinh sẽ xem bản hoàng ra gì? Lúc đó bản hoàng chính là tiểu nhân qua sông đoạn cầu, sau này ai còn dám liều mạng vì hoàng thất?
- Thần ngu muội.
Thương Minh mang theo áy náy chắp tay.
- Ngươi đi an bài chuyện chiêu mộ trước đi, động viên toàn bộ Thái Kinh, tin tức Ma tộc xuất hiện khẳng định không giấu được, Thái Kinh thật là càng ngày càng loạn.
Trưởng Tôn Ngự nhẹ nhẹ lau trán, bất đắc dĩ nói ra.
- Thánh Nhân, có câu nói không biết có nên nói hay không.
- Nếu đã nói, vậy liền nói đi.
Thương Minh âm u nói ra:
- Trước kia Thái Kinh bình an vô sự, phồn vinh hưng thịnh, nhưng Thánh Nhân không cảm thấy, từ sau khi Dạ Côn tới Thái Kinh, thế cục liền rung chuyển sao?
- Chuyện này cũng quanh quẩn trong đầu bản hoàng thật lâu, bản hoàng thật có chút hối hận vì đã đưa Dạ Côn đến Thái Kinh, đứa nhỏ này thật khiến người ta vừa vui vừa hận.
Thương Minh hít một hơi thật sâu, nói ra:
- Thánh Nhân, thần cảm thấy, Dạ Côn còn khó đối phó hơn cả Dạ Minh.
- Chuyện này trước để đó đi, bản hoàng còn muốn dùng Dạ gia, ra ngoài an bài đi.
- Vâng.
Thương Minh khom người lui ra.
Trưởng Tôn Ngự lâm vào trong trầm tư, Ngân Sắc Nam Nhân! Dạ Côn! Rốt cuộc là ai... khiến bản hoàng ăn ngủ không yên.
Lúc này Dạ gia là một mảnh kêu rên, dẫn đầu dĩ nhiên chính là Dạ Dương.
Mà thi thể Dạ Ngọc Thư đã cất vào bên trong quan tài, Dạ Dương ngồi ở bên cạnh khóc.
Dạ Tư Không ngồi ở bên cạnh, lông mày hơi hơi nhíu lại, Dạ Ngọc Thư chết khiến Dạ Tư Không trở nên hơi trầm mặc.
Dòng dõi Dạ gia, lão đại không thành hôn, con độc nhất của lão nhị chết rồi, hai đứa con trai của lão tam mặc dù khoẻ mạnh, nhưng... lão tứ chết rồi, lưu lại một con trai độc nhất là Dạ Tư Niên.
Tương lai Dạ gia đến cùng phải giao cho ai, đây là vấn đề Dạ Tư Không đang nghĩ, hài tử bàng chi khẳng định sẽ không cân nhắc.
Nói thật, ứng cử viên số một trong lòng Dạ Tư Không chính là Dạ Côn, Dạ Tư Không cảm thấy có thể che chở Dạ Côn, nhưng lại không muốn để Dạ Côn trở thành gia chủ Dạ gia, kẻ này tâm cơ quá sâu!
Dạ Tần cũng không tệ, nếu như bồi dưỡng Dạ Tần, còn có thể cùng hoàng thất tu kiến tốt quan hệ, dù sao công chúa là thê tử của Dạ Tần.
Bất quá chỉ sợ Dạ Minh sẽ không nhượng bộ.
Còn lại chỉ có Dạ Tư Niên, kẻ này có thư tín của Nguyên Tôn Kiếm Đế.
Dạ Tư Không cảm thấy hiện tại Thánh Nhân nhất định đang nhằm vào chính mình, bởi vì Dạ gia hiện tại độc đại, đây là kết quả Dạ Tư Không không muốn nhìn thấy, nếu như đánh thắng thì tốt, trong thời gian ngắn Thánh Nhân sẽ không động, nhưng nếu như đánh thua, Dạ gia liền sẽ chấm dứt.
Lần này Ma tộc xuất hiện, tổn thất quá lớn.
- Dạ Dương, chuẩn bị đi Hạ Đô.
Dạ Tư Không trầm giọng nói ra.
- Phụ thân, thi cốt Ngọc Thư chưa lạnh, con sao có thể đến Hạ Đô.
Dạ Dương nghẹn ngào hô, mặc dù ngày thường nghiêm khắc, nhưng dù sao cũng là muốn tốt cho hài tử.
- Chờ sau khi hạ táng Ngọc Thư, con liền chạy tới Hạ Đô, nhà chúng ta có thể hưng thịnh hay không, liền phải xem lần này.
Dạ Tư Không chậm rãi đứng dậy, chuyện tới nước này, coi như độc đại cũng phải tiếp tục đứng vững
Dạ Dương nhìn phụ thân như thế, thầm nghĩ chẳng lẽ phụ thân muốn phản?
Nhưng cho dù muốn phản, mình tối đa cũng chỉ có thể làm Vương Gia, phụ thân làm Thánh Nhân, vị trí Thái Tử khẳng định sẽ để đại ca hoặc là lão tam.
Lúc này.
Trên một chiếc phi thuyền nào đó, Dạ Ma bẩm báo tình báo mới nhất cho nam tử trước mặt.
Chỉ nghe nam tử cười khẽ một tiếng:
- Thật là không nghĩ tới, đường đường tướng quân Ma tộc, lại bị tùy tiền đánh chết.
- Thám tử nói, Ngân Sắc Nam Nhân kia quá mạnh, một quyền một mạng là chuyện đương nhiên.
Dạ Ma cũng kinh thán không thôi.
- Ngân Sắc Nam Nhân, kẻ này thật khiến người ta nhức đầu, Thái Kinh xem ra không động được rồi.
Nam tử thở dài một cái.
- Chủ nhân, mặc dù Thái Kinh không thể động, nhưng tin tức tốt là Dạ gia Dạ Ngọc Thư chết rồi.
- Ồ? Chết rất đúng lúc nha.
Dạ Ma nhẹ gật đầu:
- Vâng, hiện tại Dạ Tư Không nhất định đang suy nghĩ đến nhân tuyển vị trí gia chủ, Dạ Tư Niên hẳn sẽ được chọn.
- Quả thật có tỷ lệ rất lớn.
- Chủ nhân, có nên âm thầm ra tay trước không?
Nam tử lung lay ngón trỏ, nhẹ nói ra:
- Dạ Tư Không là lão hồ ly, nếu hiện tại có dị động, rất có thể sẽ kinh động đến Dạ Tư Không, cơ hội khó được, nhưng cũng phải nhìn thiên ý.
- Chủ nhân, vậy Dạ Côn bên kia?
- Nguyên bản còn muốn nhìn xem cao thủ bên cạnh Dạ Côn là ai, thế nhưng hiện tại vô vọng, bất quá cũng may Ma tộc đã tiêu diệt một nửa binh lực Thái Kinh, hiện tại Thánh Nhân cũng chỉ có một lựa chọn, bằng không thì trận chiến ác liệt này rất khó thắng.
- Ý của chủ nhân là... chúng ta sẽ động thủ ở biên cảnh?
Dạ Ma cung kính hỏi.
- Đây là chủ ý không tồi, hai huynh đệ Dạ Côn Dạ Tần, không thể bỏ qua một ai, bọn chúng năm lần bảy lượt làm hỏng chuyện tốt của ta.
- Thuộc hạ đã rõ!
Nam tử giơ tay lên, Dạ Ma thức thời lui ra.
Đứng tại boong thuyền, nam tử chăm chú nhìn phương xa, từ tốn nói:
- Ngân Sắc Nam Nhân, Dạ Côn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận