Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 550: Có Ba Người

Đát Từ đứng ở một bên chắp tay khai thông:
- Lão sư, Quỷ Súc thuộc về một loại hồn phách, có lẽ chúng ta cần Khu Ma Nhân chuyên nghiệp.
Nói đến Khu Ma Nhân chuyên nghiệp, Dạ Côn cảm thấy nơi này liền có sẵn nhân sĩ chuyên nghiệp, Côn ca còn không chuyên nghiệp sao?
Được rồi... khu ma bình thường còn có thể thử một chút, thế nhưng loại cấp bậc Quỷ Súc đỉnh cấp, Dạ Côn biểu thị không hiểu.
Huyện Thái Tây cũng không có Khu Ma Nhân, chỉ có loại địa phương như An Khang châu cùng Thái Kinh mới có Khu Ma Nhân.
- Thứ này đánh không chết, thật đúng là không có cách, nhưng mà hình như nó cũng không giết được chúng ta.
Diệp Tử Tử ngồi ở một bên từ tốn nói, trong tay ôm Phệ Nguyên Thú vuốt ve.
Liệt Cốt gật đầu nói:
- Đúng vậy, nếu như nó thật có thể đánh chết chúng ta, vừa rồi nó đã động thủ, chứ không phải dùng biện pháp khác tới châm ngòi, đúng là yếu phát nổ.
- Nhưng vấn đề là chúng ta cũng không đánh chết nó được.
Nhan Mộ Nhi phiền muộn nói ra.
- Quỷ Súc đến cùng có bản thể hay không? Hoặc là ý thức cá nhân?
Dạ Côn nghi hoặc hỏi, nếu như Quỷ Súc đại biểu cho muôn vàn oan hồn, như vậy chẳng qua là một đoàn thể, thế nhưng Dạ Côn cảm thấy không phải, khẳng định có người đang khống chế Quỷ Súc, chỉ là bởi vì nguyên nhân nào đó, cho nên không thể đi ra mà thôi.
Đát Từ gật đầu nói:
- Hiện tại Quỷ Súc vẫn đang thu thập oan hồn, có lẽ đợi đến khi nó hóa thành người, chúng ta sẽ có biện pháp, cũng chỉ có hóa thành người, chúng ta mới có thể giải quyết nó, bằng không, liền phải để Khu Ma Nhân tới làm, thế nhưng thực lực Khu Ma Nhân có hạn.
Dạ Côn khẽ thở dài, nhìn ba đứa con gái đang ngủ say, còn muốn để các nàng nhìn nơi lão cha từng sống, hiện tại lại biến thành bộ dáng này.
- Dạ Côn.
Phi Tuyết một mực không lên tiếng đột nhiên nói ra.
Dạ Côn ngẩn người:
- Thế nào?
- Lần trước không phải ngươi muốn biết ta ở huyện Thái Tây có nhiệm vụ bí mật gì sao?
Phi Tuyết vừa dứt lời, mọi người đều có chút nghi ngờ, tên Phi Tuyết này rốt cuộc là ai.
Dạ Côn hướng phía mọi người giải thích nói:
- Chư vị, Phi Tuyết giống như Ngô Trì lão sư, đều là người của Đông U Thánh Điện.
Mọi người ừm hửm một cái, nguyên lai Phi Tuyết là người của Thánh Điện.
Phi Tuyết nhìn vẻ mặt của mọi người, có chút ghen ghét, chẳng lẽ các ngươi không nên trợn mắt hốc mồm sao... dù sao cũng là Thánh Điện, biểu lộ của các ngươi chỉ có nhiêu đó thôi à.
Nếu như là người bình thường, khẳng định sẽ bị dọa, thế nhưng ngồi ở đây đều không phải người bình thường, làm sao có thể bị một cái Thánh Điện nho nhỏ hù được.
- Nói đi, có phải tìm người hay không, tìm hai vị Thiên Tôn à?
Phi Tuyết nhẹ gật đầu:
- Đúng vậy, đúng là tìm người, thế nhưng Côn ca, mệnh lệnh của Điện Hoàng, là ba người! Ngươi xác định không có lọt một người?
Vẻ mặt Dạ Côn cứng đờ:
- Ba người?!
- Đúng vậy, ba người.
Phi Tuyết rất khẳng định.
Lúc này Dạ Côn có chút kinh ngạc, làm sao có thể có ba người... hai vị Thiên Tôn lão sư cũng không có nói...
Hồi tưởng lại năm mình mười một tuổi, mình nhảy xuống, gặp phải Từ Hàng Thiên Tôn, sau đó tiếp nhận truyền thừa.
Sau đó mình lại nhảy xuống tìm chết, kết quả lại đụng phải Vạn Ác Thiên Tôn, Vạn Ác Thiên Tôn nói y cùng Từ Hàng Thiên Tôn đấu cả một đời.
Chờ tiếp nhận lực lượng Vạn Ác Thiên Tôn, mình lại về tới vách núi, lúc ấy còn đang suy nghĩ, nếu như mình lại nhảy xuống, có phải sẽ có thể đụng tới một vị Thiên Tôn nữa hay không???
Dựa theo Phi Tuyết nói, nếu như lúc ấy mình nhảy, quả thật có thể.
Nhưng nếu có người thứ ba, như vậy mọi chuyện đều sẽ bị đánh vỡ.
Bởi vì từ trong miệng Vạn Ác Thiên Tôn biết được, bọn họ là đánh nhau mới như vậy, thế nhưng một người khác sung làm nhân vật gì?
Đứng ở bên cạnh động viên sao?
Không thể nào, ba người bọn họ nhất định tồn tại quan hệ đặc thù gì.
- Phi Tuyết, ngươi ngoại trừ biết hai vị Thiên Tôn ra, có biết người còn lại là ai không?
Phi Tuyết lắc đầu:
- Nếu như ta biết, liền sẽ không đến điều tra.
Lúc này Dạ Côn nhíu chặt mày, trầm giọng nói ra:
- Để ta tới thôi diễn một đợt.
- Mời bắt đầu biểu diễn.
Liệt Cốt khẽ cười nói, đối với Quỷ Súc cũng không có để ở trong lòng, trên đời này không có chuyện gì không giải quyết được, nếu có... như vậy cho mời lão tôn thượng.
- Phi Tuyết nói tới người thứ ba, có lẽ chính là Quỷ Súc này, hai vị Thiên Tôn thật ra là phong ấn Quỷ Súc, sau đó tự mình thủ ở nơi đó.
Dạ Côn cho ra một đợt lý luận, mọi người nghe cũng thấy có chút đạo lý.
Lúc này Diệp Tử Tử nhẹ nói ra:
- Nhưng mà Quỷ Súc sống sờ sờ hao tổn chết hai vị Thiên Tôn rồi.
Dạ Côn nhẹ gật đầu, nói ra:
- Thế nhưng Quỷ Súc cũng không có tốt hơn lào bao, từ tình hình đến xem, tu vi cũng đã đại giảm.
- Kỳ thật chúng ta có thể dẫn thiên phạt đánh Quỷ Súc, chỉ cần một vạn tướng sĩ là được rồi.
Liệt Cốt linh cơ khẽ động, cảm giác gần đây đầu óc mình rất linh hoạt.
Dạ Côn nghe xong suy nghĩ một chút, lập tức nhẹ nói ra:
- Không được.
- Vì sao không được, Quỷ Súc cũng là do vô số oan hồn hợp lại, vậy cũng được tính là chiến tranh.
Liệt Cốt không phục.
- Trước đó Ngũ Nhạc có đội quân thi lỗi, khí tức bọn họ phát ra cũng không phải đạo lực, thiên phạt chẳng qua là nhằm vào đạo lực, Quỷ Súc này hẳn không phải sử dụng đạo lực.
Đông Tứ nhẹ gật đầu:
- Đúng vậy, vừa rồi ta tiếp xúc đến, Quỷ Súc xác thực không phải dùng đạo lực.
Liệt Cốt không nói, cảm thấy những lúc mình hết sức cơ trí, luôn có người đến đập một phát trở về nguyên hình.
Tim đau quá.
- Xem ra chỉ có chờ đến khi Quỷ Súc thành hình, mới có cơ hội.
Diệp Ly nhẹ nói ra.
Dạ Côn khẽ thở dài một tiếng:
- Nếu Quỷ Súc quả thật bị hai vị Thiên Tôn đánh, chắc chắn nó sẽ phông phạm phải sai lầm lần thứ hai.
- Ta cảm thấy vẫn nên đi hỏi Khu Ma Nhân một chút, chính là loại có tư lịch kia, thử xem có tìm được biện pháp đối phó nào không.
Nhan Mộ Nhi kiến nghị nói ra.
Dạ Côn nhẹ gật đầu.
Nhưng vào đúng lúc này, Diệp Tử Tử nhìn hắc lưu phía ngoài, bỗng nhiên bắt đầu chuyển động...
- Hình như nó muốn đi.
Diệp Tử Tử đứng dậy, đi ra ngoài đại sảnh.
Nguyên bản huyện Thái Tây u ám, dần dần có ánh mặt trời chiếu xuống, hơn nữa càng ngày càng nhiều...
- Nó đi về hướng đó?
Dạ Côn trầm giọng hỏi.
- Nó hướng về Mê Vụ Sâm Lâm bên kia.
Nhan Mộ Nhi trầm giọng nói ra, cảm giác được khí tức đang hướng về Mê Vụ Sâm Lâm.
Dạ Côn trầm giọng nói ra:
- Chẳng lẽ Quỷ Súc muốn phóng thích đại quân thi nhân ra?
- Không thể nào, mẫu thân của ta có lệnh bài, nó cầm tới lệnh bài mới được.
Nhan Mộ Nhi vừa nói thế, Dạ Côn liền sầm mặt lại, thân thể đột nhiên nhảy lên, hướng thẳng đến Mê Vụ Sâm Lâm bên kia.
- Liệt Cốt thúc, Tử Tử, các ngươi cũng đi nhìn một chút.
Trong tay Diệp Ly còn ôm hài tử, đi theo có hơi nguy hiểm.
Liệt Cốt cùng Diệp Tử Tử nhẹ gật đầu, rất nhanh chạy theo, Phi Tuyết đều đi theo nhìn tình huống một chút.
Mà Đông Tứ cùng Đát Từ không có đi, sư mẫu cần có người bảo vệ.
Vừa nhảy một phát, Dạ Côn đã xuất hiện ở bên ngoài Mê Vụ Sâm Lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận