Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 555: Khu Ma Đại Điển

*Chương có nội dung hình ảnh
- Đại ca, có chuyện gì cần giúp cứ gọi đệ.
Dạ Tần ở bên cạnh nói ra.
Dạ Côn gật đầu, nhẹ giọng hỏi:
- Được, đệ đệ, lúc nào ngươi đi Ngũ Nhạc?
- Chừng một tháng nữa, sau đó sẽ ở lại bên đó năm năm.
- Năm năm? Lâu như vậy?
Dạ Côn sửng sốt một chút, cảm giác có hơi lâu.
- Ừm, năm năm rất nhanh liền qua, đến lúc đó đệ đệ sẽ trở về.
Dạ Tần khẽ cười nói, dĩ nhiên cũng không nỡ.
Dạ Côn nhẹ gật đầu, chuyện mình nghĩ khi còn bé, cuối cùng vẫn phát sinh.
Hai huynh đệ vẫn phải chia ly, hơn nữa còn tận năm năm.
- Hai thằng nhóc các con đừng có than thở nữa, làm như là hoàng hoa khuê nữ không bằng.
Dạ Minh thấp giọng nói ra, không biết còn tưởng hai người các ngươi là tỷ muội đây.
Dạ Côn ho nhẹ một tiếng:
- Con đi nghỉ trước.
- Đi đi, Côn Côn con hôm nay đã mệt mỏi rồi.
Đông Môn Mộng đau lòng nói, tuổi còn nhỏ mà trên thân đã phải gánh lấy trách nhiệm lớn.
- Cha mẹ cũng nên nghỉ ngơi sớm một chút.
Dạ Côn nói xong liền trở về phòng nghỉ ngơi, chỉ có tinh thần sung mãn, mới có thể ứng phó với những sóng gió phía trước.
Dạ Côn cảm thấy chuyện tiếp theo có chút khó giải quyết.
Nằm ở trên giường, Dạ Côn lăn qua lộn lại, Dạ Côn phải suy nghĩ quá nhiều chuyện.
Sáng sớm ngày thứ hai, Dạ Côn thức dậy rất sớm, kỳ thật đêm qua cũng không có ngủ quá sâu.
Sau khi thức dậy, Dạ Côn liền trực tiếp đi phân bộ khu ma ở Thái Kinh.
Nói thật, toàn bộ Thái Kinh Dạ Côn còn chưa từng đi dạo hết, rẽ trái vòng phải một hồi liền sẽ bị lạc đường.
Còn may người ở Thái Kinh đều biết Dạ Côn, thấy Dạ Côn hỏi đường, mọi người cũng rất nhiệt tình.
Rất nhanh, trong một ngõ hẻm ở thành đông, Dạ Côn tìm được phân bộ Khu Ma Nhân.
Đây là một căn phòng rất có cá tính, không sai, chính là một căn phòng!
Bảng hiệu chiêu bài đều bị tróc ra, bán lơ lửng ở trên tường.
Phân bộ Khu Ma Nhân này... một cái tiệm mì còn mạnh hơn nó đi.
Dạ Côn sâu sắc hoài nghi phán đoán của mình, bên trong sẽ không có thần côn chứ, chính là loại thần côn lừa người không đền mạng kia.
Còn chưa đi vào trong, Dạ Côn đã ngửi thấy một cỗ mùi thơm thoang thoảng.
Loại mùi thơm này rất Xem ảnh 1 quen thuộc, giống như mùi thịt Hổ Điêu nướng vậy.
Đi vào trong căn tiệm u ám, Dạ Côn liếc mắt nhìn, đằng trước có một cái quầy hàng, bàn gỗ đã khá cũ nát.
Mà mùi thơm là từ gian phòng phía sau quầy truyền ra, thậm chí còn có thể nghe thấy âm thanh xì xì xì.
Hiện tại Khu Ma Nhân đã sa đọa như thế rồi sao, đều không tiếp đãi khách nhân?
Dạ Côn tách màn ra, đi vào...
Phía sau là một cái tiểu viện, ở giữa sân nhỏ có một bóng lưng đang ngồi quạt lửa.
Từ bóng lưng run rẩy kia liền có thể thấy được, y đang xúc động đến cỡ nào, thịt Hổ Điêu này khẳng định rất ngon.
- Khụ khụ khụ!
Dạ Côn nhẹ ho khan vài tiếng.
Nhưng mà nam nhân tựa hồ cũng không nghe thấy, vẫn tiếp tục chuyên tâm nướng thịt.
- Ngươi là Khu Ma Nhân sao?
Dạ Côn lên tiếng hỏi.
- Hôm nay không mở cửa.
Nam nhân từ tốn nói, muốn xua đuổi Dạ Côn, đừng quấy rầy y nướng thịt.
Dạ Côn cảm thấy con hàng này hẳn sẽ không biết chuyện của Quỷ Súc, làm việc còn không đàng hoàng thế kia.
Thế nhưng âm thanh này làm sao lại quen thuộc như vậy, hình như trước kia từng nghe thấy ở đâu rồi.
Cho nên Dạ Côn chậm rãi đi tới, liếc mắt nhìn nam nhân.
CMN!
Đây không phải Không Hư sao???
Ở bên trên Phi Thuyền bị hoàng tử dùng đũa ném trúng trán, sau đó trào máu, chính là tên Không Hư đó!
Lúc này Không Hư liếc một cái, nhìn thấy là tên đầu trọc này, cho dù hóa thành tro y cũng nhận ra.
Một năm trước, là hắn khiến mình mất hết thể diện, đầu trọc đáng chết... đúng là không còn nhân tính!
- Không Hư!
Dạ Côn lập tức cười nói, không ngờ đến đây còn có thể gặp được người quen.
- Ngươi còn dám tới tìm ta?!
Không Hư đứng dậy trầm giọng nói ra.
Dạ Côn thấy sắc mặt của Không Hư liền biết, y nhất định vẫn còn đang xoắn xuýt sự tình lần trước.
- Ngươi đừng kích động.
Dạ Côn cười nói, phát sinh chuyện như vậy, trong lòng khó chịu có thể hiểu được.
Hư không vặn vẹo uốn éo nắm đấm, tựa hồ chuẩn bị giáo huấn Côn ca một chút, đừng tưởng rằng đầu trọc rất đáng gờm, ngày đó nếu không phải là bị đũa của hoàng tử đánh trúng, ta sao có thể thất bại.
Thấy Không Hư lại muốn ra tay, Dạ Côn khẽ cười nói:
- Không Hư công tử, hôm nay ta tới là muốn nhờ ngươi giúp một chút.
- Trước để cho ta đánh ngươi một quyền lại nói!
Không Hư hướng thẳng đến cái trán Dạ Côn đánh tới.
- Ta tên Dạ Côn.
- Vậy thì thế nào?!
- Thánh Nhân đương thời là gia gia của ta.
- Gia, thịt Hổ Điêu, nướng rất ngon, muốn nếm thử không?
Nắm đấm của Không Hư dừng lại ở trước mặt Dạ Côn, sau đó cười đùa tí tửng nói ra, khả năng trở mặt này đúng là vô địch, hơn nữa trình độ còn không thể bắt bẻ, Dạ Côn thật muốn hỏi một chút, sao ngươi có thể làm được thản nhiên như vậy.
Dạ Côn nhìn Không Hư bày ra vẻ mặt cười bồi, khẽ cười một tiếng:
- Ngồi đi, hôm nay ta có một chuyện muốn hỏi ngươi.
- Xin cứ hỏi, chỉ cần ta biết, ta nhất định sẽ nói cho ngươi nghe.
Không Hư vội vàng nói, ngàn vạn lần không nghĩ tới, tên đầu trọc này lại là tôn tử của Thánh Nhân, lai lịch lớn như vậy, nếu như mình nắm bắt tốt, có phải sẽ có thể quật khởi hay không? Gần đây sinh ý rất kém.
Dạ Côn chăm chú nhìn Không Hư, nghiêm túc hỏi:
- Ngươi biết Quỷ Súc là gì không?
- Quỷ Súc?
Không Hư nghi ngờ hỏi một tiếng.
Dạ Côn thấy biểu tình của Không Hư, liền biết y nhất định không biết.
Thấy Dạ Côn thế mà lộ ra dáng vẻ thất vọng, Không Hư vội vàng nói:
- Gia, ngươi đừng vội, ta có một quyển sách, trong đó có ghi chép của sư phụ ta, nhất định có đáp án mà ngươi mong muốn.
- Thật?
- Đương nhiên là thật, sao ta có thể gạt ngươi chứ, Không Hư ta xưa nay không gạt người.
Dạ Côn nghe lời này cảm thấy rất quen tai.
Xưa nay không gạt người... nói cứ như thật vậy.
Chỉ thấy Không Hư chạy vào trong phòng, Dạ Côn còn có thể nghe được tiếng vang lục đồ, đoán chừng ngay cả y cũng không biết mình ném đi đâu rồi.
Thời gian một chén trà trôi qua, Không Hư rốt cục ra tới, cầm một quyển sách màu vàng trong tay.
- Tìm được!
Không Hư vui vẻ, thổi vào thư tịch, lập tức bụi bay mịt mù.
Không Hư đắc ý nói ra:
- Gia, không phải Không Hư ta khoác lác, quyển sách này chính là do sư phụ ta để lại, bên trong ghi lại những bí quyết quan trọng, tên gọi tắt, Khu Ma Đại Điển.
Dạ Côn lộ ra ánh mắt chất vấn.
- Gia, để ta giúp ngươi tìm tin tức liên quan đến Quỷ Súc, sư phụ ta nhất định có ghi lại.
Nói xong Không Hư liền vượt lên, bộ dáng rất cấp bách, tựa hồ muốn biểu hiện ở trước mặt Côn ca một phen.
Dạ Côn nhìn Không Hư ra sức, tựa hồ cũng không phải đang gạt người.
- Tìm được!
Dạ Côn im lặng, ngươi nhẹ nhàng như vậy đã tìm được? Có phải quá qua loa rồi hay không, có chút không dám tin a.
- Gia, chỉ là sư phụ của ta hình như cũng không có ghi chép quá nhiều.
- Cho ta xem một chút.
Dạ Côn âm u nói ra.
Không Hư đưa Khu Ma Đại Điển cho Dạ Côn, Dạ Côn cầm lấy quyển sách thật dày, nhìn tờ giấy ố vàng.
Phía trên quả thật ghi lại chuyện liên quan đến Quỷ Súc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận