Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 766: Thủ Tiêu Thiên Phạt

- Không biết, hẳn là nhân vật lợi hại.
Chu Bán Sinh từ tốn nói.
- Còn có chuyện gì?
Mộ Dung Châu dò hỏi.
- Chuyện thứ hai tương đối khó giải quyết hơn, liên quan tới đám người Thiên Phạt kia.
Thượng Quan Đức Nguyên nhàn nhạt hỏi:
- Là đám người ở Thiên Khiếu Tố gia kia sao?
- Không phải bọn họ thủ tiêu một tên Điện Chủ sao? Thần tộc cảm thấy hứng thú?
Mộ Dung Châu nghi hoặc hỏi, mà Diêm Dương Văn vẫn tiếp tục ăn bánh ngọt, căn bản không có nghe, chẳng qua là tới góp đủ số.
Chu Bán Sinh từ tốn nói:
- Đúng vậy... vốn cho rằng bọn họ nhằm vào Thánh Điện, thế nhưng Thần tộc nói, bọn họ là nhằm vào tất cả mọi người ở trên Huyền Nguyệt đại lục.
- Có ý gì?
Lăng Chiến trầm giọng hỏi.
- Thần sứ nói, bọn họ hẳn là đến từ vị diện khác, đã xâm lược không ít vị diện, mà Huyền Nguyệt đại lục chúng ta, là tịnh thổ cuối cùng.
Diêm Dương Văn thả bánh quế trong tay ra, lau vụn bánh nơi khóe miệng, ngu ngơ cười nói:
- Ta đi giết bọn họ.
Gia Cát Nhất Cách cẩn thận hỏi:
- Thần sứ muốn chúng ta làm thế nào?
- Vấn đề ngay ở chỗ này, thần sứ bảo ta nhìn xử lý... nói hiện tại tâm tư Đế Quân dồn ở trên người Ma tộc, mà chúng ta nhìn mà xử lý? Đây là nguyên nhân ta triệu tập mọi người.
- Nếu có uy hiếp tới Thần tộc, vậy chúng ta liền diệt, cũng không cần phải lo lắng, đồng thời còn được khen thưởng.
Lăng Chiến khẽ quát một tiếng.
Nhưng mà Thượng Quan Đức Nguyên từ tốn nói:
- Nếu như làm hỏng chuyện, vậy thì sẽ không được khen thưởng, đến lúc đó Thần tộc trách tội xuống, Thiên Cung chúng ta cũng sẽ không may.
Mộ Dung Châu chăm chú nhìn Thượng Quan Đức Nguyên:
- Thượng Quan, ngươi cảm thấy nên làm gì?
- Thần sứ bảo chúng ta xử lý, ở trong đó liền có nhiều vấn đề, mặc kệ chúng ta làm tốt hay là không tốt, sợ rằng chúng ta làm xong, Thần tộc nói là chuyện xấu, đó cũng là chuyện xấu.
Lăng Chiến nghe xong sầm mặt lại:
- Như thế nói đến, mặc kệ chúng ta làm như thế nào, Thần tộc bên kia đều không tiện bàn giao.
- Vừa rồi gia chủ cũng đã nói, đám người kia đều là cao thủ xâm lược vị diện, thực lực khẳng định rất mạnh, mạo muội tiến công... bản thân chúng cũng cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Mộ Dung Châu trầm giọng nói ra:
- Thượng Quan, ta nghe lời này của ngươi, làm sao cảm giác giống như đang mượn đao giết người?
- Hẳn sẽ không.
Gia Cát Nhất Cách âm u nói, xem ra lão đầu tử vẫn rất tín nhiệm Thần tộc.
Chu Bán Sinh nghe mọi người nói, liền thấp giọng hỏi:
- Chuyện này bất kể như thế nào, đều là thần sứ an bài xuống, chúng ta nhất định phải có hành động thực tế.
- Đã như vậy, liền để ta đi chiếu cố những kẻ xâm lược kia đi!
Lăng Chiến vỗ bàn đá đứng dậy, hận không thể lập tức giết qua.
Thượng Quan Đức Nguyên nhẹ nói ra:
- Lăng Chiến, thực lực của đối phương nhất định rất mạnh.
- Thượng Quan, ngươi đừng quá tăng chí khí của người khác, Thiên Cung chúng ta cũng không phải dễ trêu, nếu thần sứ nói... chính là muốn chúng ta đối phó, nhưng lại không tiện nói thẳng.
Lăng Chiến hừ lạnh một tiếng, làm như Thiên Cung chúng ta rất yếu vậy, xâm lược vị diện lại như thế nào, có một vài vị diện cường giả yếu đến không được, một tên quét rác trong Thiên Cung cũng có thể xâm lược một phen.
Chu Bán Sinh nhìn chằm chằm Lăng Chiến trầm giọng nói ra:
- Đây cũng không phải chuyện đùa, hiện tại chúng ta hoàn toàn không biết gì cả.
- Cho nên ta mới đi dò xét trước, nếu như rất yếu, liền diệt, nói không chừng có có thể được Thần tộc tán thưởng.
Trong ánh mắt Lăng Chiến mang theo một cỗ điên cuồng nóng bỏng, xem ra sự trung thành đối với Thần tộc đã sâu tận xương tủy.
Mộ Dung Châu bình tĩnh nói ra:
- Nếu thần sứ phân phó xuống, chúng ta nhất định phải có chút hành động, mặc dù không có chỉ rõ, nhưng thử thăm dò hư thực hẳn vẫn có thể.
Chu Bán Sinh nhìn về phía Gia Cát Nhất Cách, lão đầu tử nhẹ nói ra:
- Nên làm vẫn phải làm.
Ánh mắt Chu Bán Sinh lại thả ở trên người Thượng Quan Đức Nguyên, mà Thượng Quan Đức Nguyên từ tốn nói:
- Làm là phải làm, nhưng vẫn nên cẩn thận, chúng ta chỉ cần cho Thần tộc một câu trả lời chắc chắn là được.
Ý của Thượng Quan Đức Nguyên tất cả mọi người đều hiểu, bảo toàn mình...
Chu Bán Sinh nhẹ gật đầu:
- Đã như vậy, lần này liền làm phiền Lăng Chiến ngươi.
- Vì Thiên Cung, nghĩa bất dung từ!
Lăng Chiến đứng dậy chắp tay quát, mà ở trong lòng Lăng Chiến, đó cũng không phải chỉ vẻn vẹn thăm dò, mà là muốn diệt trừ đám người kia đi.
Nếu như truyền vào trong tai Đế Quân, nói không chừng có thể rời đi, đến Thần giới chân chính.
Đó mới là địa phương mình hướng tới!
Thượng Quan Đức Nguyên căn dặn nói ra:
- Lăng Chiến, nhớ lấy, chỉ cần thử thăm dò hư thực.
- Thượng Quan, ngươi yên tâm đi, ta sẽ không dùng danh nghĩa Thiên Cung đi.
Lăng Chiến cười lạnh một tiếng, tên Thượng Quan Đức Nguyên này, quá sợ chết rồi...
Thượng Quan Đức Nguyên không tiếp túc nói nữa.
- Đã như vậy, liền quyết định như thế, Lăng Chiến ngươi cẩn thận một chút.
Chu Bán Sinh dặn dò một thoáng.
- Được!
- Ta thì sao... ta phải làm gì?
Diêm Dương Văn ngẩng đầu tò mò hỏi.
Chu Bán Sinh nói khẽ:
- Về nhà ăn cơm chiều đi.
- Vậy được rồi... gia chủ có chuyện liền gọi ta.
Diêm Dương Văn chắp tay liền rời đi.
Chu Bán Sinh nhìn Diêm Dương Văn rời đi, hỏi:
- Thật không có trị?
Gia Cát Nhất Cách lắc đầu:
- Tu luyện tẩu hỏa nhập ma, không chết đã là kỳ tích.
- Mặc dù tẩu hỏa nhập ma, nhưng đại công cáo thành, xem như nhân họa đắc phúc.
Mộ Dung Châu từ tốn nói.
Nhưng mà Thượng Quan Đức Nguyên nhẹ nói ra:
- Đáng tiếc tâm trí không kiện toàn.
- Ta đây cũng cáo từ.
Lăng Chiến chắp tay, về nhà chuẩn bị đi.
Thượng Quan Đức Nguyên nhìn bóng lưng Lăng Chiến rời đi, nhẹ nói ra:
- Cái tên này khẳng định muốn làm đến cùng, đến lúc đó tranh công ở trước mặt thần sứ.
- Lăng Chiến còn không hết hy vọng a.
Gia Cát Nhất Cách thì thào nói.
Trong lòng Mộ Dung Châu cũng đang nghĩ, năm đó Thần tộc giao Thiên Cung cho lục đại gia tộc, đó cũng là có ước định.
Lục đại gia tộc chẳng qua là tồn tại ở Thiên Cung.
Lời này có ý là, lục đại gia tộc vĩnh viễn trông coi Thiên Cung, muốn lên cao hơn, đó là chuyện không thể.
Ngay từ đầu cảm thấy không có gì, cảm thấy là may mắn, thế nhưng theo thời gian trôi qua, Thiên Cung phát triển, muốn đến nơi càng cao hơn.
- Các vị, Ma tộc, Thiên Phạt, đều là những chuyện quan trọng, công tác tình báo phải kỹ lưỡng, không thể xuất hiện sai lầm.
- Vâng! Gia chủ!
Một cơn bão tựa hồ đang dần dần tiến đến.
Mà lúc này Dạ Côn không biết Thiên Cung cũng sắp tiến công Thiên Phạt.
- Đại ca, thịt Hổ Điêu đúng là ăn mãi không ngán.
Dưới trời đêm, tám người ngồi ở trong rừng cây ăn thịt Hổ Điêu, bên tai vang lên âm thanh đống lửa xì xì xì, trong không khí tràn ngập mùi thịt.
Dạ Côn cắn một một miếng thịt xuống, cười nói:
- Thịt Hổ Điêu chính là mỹ vị nhân gian.
- Cũng chỉ đến thế.
Mạnh Dương Điện Chủ từ tốn nói.
Dạ Côn rất buồn bực, Mạnh Dương Điện Chủ giả bộ nai tơ, làm sao khắp nơi đối nghịch với mình, không lẽ ngươi muốn hấp dẫn sự chú ý của Côn ca.
Bạn cần đăng nhập để bình luận