Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 708: Làm Người Trên Người

Thượng Hiên từ tốn nói:
- Điện Hoàng rất thích đùa bỡn người, lần trước tiềm phục ở bên cạnh ta, cũng là huynh đệ ta tín nhiệm, ngàn vạn không nghĩ tới, lại chính là Điện Hoàng Thánh Điện.
- Cha vợ, ý của ngài là, Điện Hoàng có thể giả thành bất kỳ ai?
Thượng Hiên nhẹ gật đầu:
- Đúng vậy, Điện Hoàng rất ít khi xuất hiện, thế nhưng y càng không xuất hiện, thì càng có vấn đề, nhất định là cảm thấy thoát thân không ra, nếu như ta không chết, Điện Hoàng vẫn sẽ tiếp tục ẩn giấu.
- Vậy Điện Hoàng sẽ không xuất hiện sao?
- Xem vận khí đi, Điện Hoàng rất khó tìm, nhưng vấn đề là... Điện Hoàng đối lập với bọn chúng, nếu như ngươi giết bọn chúng, như vậy Điện Hoàng được lợi, nếu như ngươi giết Điện Hoàng, bọn chúng sẽ rất vui.
Dạ Côn nhẫn nhịn nghẹn miệng:
- Tiểu hài tử mới lựa chọn, con thủ tiêu toàn bộ.
- Tốt! Không hổ là con rể của ta, ngươi thông qua được khảo thí.
Dạ Côn:......
Nghe thấy câu này, Côn ca không khỏi nhớ tới năm đó, năm đó hai vị Thiên Tôn đại nhân cũng từng nói như vậy.
- Ngươi càng ngày càng hợp khẩu vị của ta, người hai phe này đều không thể lưu, bao gồm cả hai tộc Thần Ma.
Dạ Côn hít sâu một hơi, khẩu khí của cha vợ thật lớn, lại muốn thủ tiêu tất cả mọi người.
- Ngươi phải kế thừa y bát của ta, trở thành người lợi hại nhất trên đời này! Không! Đầu trọc lợi hại nhất!
Dạ Côn:......
- Đại quân của bản hoàng đã chuẩn bị kỹ càng, chỉ đợi một lần cơ hội xuất động! Cần một cái lý do xuất động!
Dạ Côn xem như hiểu rõ, muốn xuất quân ở thời đại này, đều cần một cái cớ.
- Cho nên, ngươi cần tạo ra cái cớ này cho bản hoàng.
- Chờ.
Dạ Côn lạnh nhạt nói ra.
Thượng Hiên quay đầu nhìn về phía Dạ Côn, phảng phất đang nói, tiểu tử... ngươi dám trang bức ở trước mặt cha vợ ngươi.
Dạ Côn cười nói:
- Cha vợ, chuyện này cũng phải đợi, ngài nói có đúng không.
- Lần này chính là cơ hội, người của bọn họ đến, người của Thánh Điện cũng tới, về phần ngươi muốn dùng biện pháp gì, đó là chuyện của ngươi, bản hoàng chỉ chờ kết quả.
- Con cũng thật rất khó a.
Dạ Côn sờ lên cái đầu trọc của mình, cho dù mình có tóc, trải qua nhiều chuyện như vậy, chỉ sợ tóc đều sẽ rơi sạch.
- Muốn làm con rể của bản hoàng, đương nhiên phải là người trên người, sau này ngươi cũng là người bề trên.
Lời nói tiếp, Côn ca đều sắp máu nóng sôi trào, cảm giác đã đạt đến nhân sinh đỉnh phong.
Đế Vương không hổ là Đế Vương, ngự nhân chi thuật thật lợi hại, làm Côn ca mém chút vung đầu lâu vẩy nhiệt huyết.
- Cha vợ, con cảm thấy, hiện tại vấn đề quan trọng nhất của chúng ta chính là làm thế nào để mẹ vợ hồi tâm chuyển ý.
Dạ Côn nói nhỏ một tiếng.
Thượng Hiên khẽ thở dài một tiếng:
- Vô dụng, nàng sẽ không tha thứ cho ta.
- Cha vợ, ngài không thể nhụt chí được, hiện tại chỉ vừa mới bắt đầu, nếu như ngài nổi giận, vậy liền thật không có trò vui.
- Ngươi có biện pháp nào sao?
- Biện pháp không dám nói có, nhưng cũng có thể thử một chút.
Dạ Côn nói nhiều như vậy, chính là muốn nghe bát quái, cũng không biết có phải giống như truyền thuyết hay không.
Thượng Hiên suy nghĩ một chút, nhàn nhạt hỏi:
- Ngươi có biện pháp nào sao?
- Con cần phải biết đầu đuôi câu chuyện mới được.
Thượng Hiên thở phào một cái, nhẹ nói ra:
- Đã ngươi là con rể của ta, nói cho ngươi biết cũng không sao.
Dạ Côn rót cho mình một ly ít rượu, chuẩn bị nghe chuyện xưa.
- Rót cho ta một ít.
- Cha vợ, ngài có thể uống rượu? Sẽ không sao đấy chứ?
- Sẽ không.
- Vậy phải nói sớm chứ.
Dạ Côn rót đầy chén rượu, mà Thượng Hiên gỡ giáp trụ xuống.
Nói thật, Dạ Côn có chút sợ hãi, đời này vẫn sợ những thứ này.
Bất quá để Dạ Côn không nghĩ tới chính là, cha vợ ngoại trừ làn da có chút khô héo ra, còn hơi trắng... cũng không có gì khác thường.
Không giống những thi nhân kia, mặt đều bị hư thối.
- Thế nào, ngoài ý muốn?
Thượng Hiên cầm chén rượu lên uống một hớp, Dạ Côn rất tò mò, không biết cha vợ có đi tiểu hay không.
- Ách... có chút.
Dạ Côn nhẹ gật đầu.
- Thi nhân cấp thấp quả thật không được tốt lắm, nhưng đạt đến cảnh giới như ta, còn có thể bao ăn ở.
Dạ Côn nhẹ gật đầu:
- Như thế là tốt nhất, ít nhất không có hủy dung, cha vợ ngài nói đi.
Thượng Hiên ra hiệu rót rượu, Dạ Côn liền rót.
Sau đó, Dạ Côn nghe tình sử của cha vợ cùng mẹ vợ.
Cũng không hoàn toàn giống như truyền thuyết nói.
Đơn giản mà nói, là lúc cha vợ lịch luyện đụng phải mẹ vợ, sau đó liền ở cùng nhau.
Cha vợ cũng rất điên cuồng, mặc dù trong nhà không đồng ý, thế nhưng sau khi lấy được hoàng vị liền cưới mẹ vợ, Dạ Côn nghe đều cảm giác rất lợi hại, mặc dù cha vợ chỉ nói một đôi lời khái quát, nhưng gian khổ trong đó cũng chỉ có y biết.
Phần sau thì khớp với truyền thuyết, mẹ vợ bị phát hiện là Yêu, sau đó truyền ra ngoài.
Chẳng qua là người lưu truyền, chính là Điện Hoàng.
Cũng là hảo huynh đệ của cha vợ, cha vợ hận không thể thiên đao vạn quả người huynh đệ này.
Sau đó liền bị quần công chết đi.
Chẳng qua là thời điểm cha vợ bảo vệ mẹ vợ, làm một ít chuyện, dẫn đến mẹ vợ hiểu lầm.
Vì chuyển di ánh mắt của mọi người, liền cưới một nữ nhân khác, nhốt mẹ vợ lại.
Chẳng qua là đều là làm cho người khác xem, chủ yếu là muốn bảo hộ mẹ vợ.
Đáng tiếc mẹ vợ lại không nghĩ như vậy.
- Ài, hiểu lầm kia quả thật có hơi lớn.
Dạ Côn thở dài một tiếng, biểu thị có chút khó khăn.
Thượng Hiên uống rượu đều là cầm lấy bầu rượu, rõ ràng trong lòng đau đến cỡ nào, làm nhiều chuyện như vậy, không thể được thê tử thông cảm.
Làm nam nhân thật là khó.
- Có biện pháp không?
- Tạm thời không có cách, con phải suy nghĩ thật kỹ.
- Không có việc gì, từ từ sẽ đến, ta cũng không có hy vọng một thoáng liền có thể hòa hảo.
Thượng Hiên từ tốn nói.
Dạ Côn vỗ ngực nói ra:
- Yên tâm, chuyện này bao ở trên người con.
- Tốt, không hổ là con rể của Thượng Hiên ta, nếu như ngươi giải quyết tốt chuyện này, ta liền gả Mộ Nhi cho ngươi!
Khóe miệng Dạ Côn giật một cái, cha vợ uống say rồi.
- Được được được, không thành vấn đề.
- Đến, cùng ta uống vài chén.
- Vâng.
- Đúng rồi, nghe nói ngươi có một đệ đệ rất lợi hại.
Thượng Hiên đột nhiên hỏi.
- Đúng vậy, có chuyện gì ư?
- Nghe nói ngay cả Thiên Lôi cũng không e ngại?
- Đúng vậy.
- Lợi hại.
Đệ đệ đều được cha vợ tán thưởng, thật sự là lợi hại...
- Nếu như ta còn có nữ nhi, đến gả cho đệ đệ ngươi.
Dạ Côn:......
Đế Vương vẫn là Đế Vương a, ý nghĩ thông gia thật chưa từng thay đổi.
- Cha vợ, có cần đi nghỉ một lúc không?
- Ừm, cũng tốt, đã lâu không uống nhiều rượu như vậy, hôm nay nàng cuối cùng nguyện ý nói chuyện với ta, mặc dù đều là nói nhảm, nhưng cũng là nói.
Thượng Hiên hít một hơi thật sâu, đi sang một bên, mang theo một cỗ đau thương.
Nhưng nhìn bóng lưng của cha vợ, Dạ Côn có chút tò mò... cha vợ ngươi muốn đi đâu... ngài là lần đầu tiên tới nhà ta đó...
Bạn cần đăng nhập để bình luận