Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 478: Không Đánh Không Xong

Hoa Sa La nhẹ nhàng xoa ngón tay, chỉ thấy một cỗ hấp lực to lớn xuất hiện.
Kiếm khí bị mạnh mẽ hút lên trời.
Chỉ thấy một đầu Côn nuốt kiếm khí vào, tựa hồ còn ợ một cái.
Dạ Côn ngốc ngốc nhìn, đám phi thú này là thứ quỷ gì, kiếm khí đều có thể hút?
Thánh Thiên Thành bị cưỡng chế cũng choáng váng.
Hiện tại Kiếm Sơn cùng Thánh Thiên thông gia đã lửa sém lông mày.
Nhưng Kiếm Sơn thân là thế lực cường thế nhất Thiên Trạch, cũng cần từng Đế Vương Thiên Trạch ủng hộ.
Dù sao không có những Đế Vương kia thừa nhận, có lẽ Kiếm Sơn cũng sẽ không được Huyền Nguyệt đại lục tán thành.
Tại Huyền Nguyệt đại lục, được tán thành là chuyện vô cùng quan trọng.
Tựa như Thái Kinh đổi Thánh Nhân, cũng cần đến Thánh Điện đăng ký, được Thánh Điện tán thành... như thế mới có thể được những Đế Vương trong Đông U tán thành.
Mà Dạ Tư Không muốn cầm tới vị trí Thánh Nhân, cũng cần mọi người tán thành, đạo lý đều giống nhau, chẳng qua là cấp độ khác biệt mà thôi.
Vì thế thông gia cũng cần tán thành, dù sao đây không chỉ là chuyện của Kiếm Sơn, mà còn là đại sự của Thiên Trạch.
Kỳ thật ngay từ đầu, đại bộ phận đều phản đối hôn sự này, thế nhưng trải qua nhiều năm cân đối, cũng chỉ còn lại một mình Linh Đô.
Dù sao Hoa Sa La là một cái gai đầu của Thiên Trạch, là một nhân vật rất khó dây dưa.
Lần này tới, trong gia tộc cũng đã nhắc nhở qua, phải chú ý ngôn từ các loại, nữ nhân này không dễ chọc.
Bây giờ nhìn, xác thực như thế.
Nữ nhân này thế mà có thể khống chế phi thú Linh Vực!
Thiên Trạch Linh Vực phi thú vô cùng vô tận, căn bản không biết có bao nhiêu, đây cũng quá nghịch thiên.
Bởi vì bên ngoài có truyền ngôn, Thiên Trạch nữ hoàng có đại quân phi thú.
Thái Kinh cũng có đại quân thi nhân.
Mỗi cái địa vực, đều có đặc điểm của mình.
Nữ hoàng có thể phách lối như vậy, không phải là không có đạo lý.
- Công tử, ngươi thật muốn tổn thương trái tim ta sao?
Hoa Sa La u oán nói ra.
Theo Hoa Sa La u oán, phi thú trên không dần dần tản mát ra một cỗ khí tức kinh khủng.
Ánh mắt hiền hoà cũng lập tức thay đổi.
Phảng phất không thể để nữ hoàng chịu ủy khuất.
Dạ Côn không e ngại, nhưng mục đích lần này là đến Kiếm Sơn, cũng không muốn trở mặt với Linh Vực.
Nếu để cho nữ hoàng biết, mình đến từ Đông U Thái Kinh, vậy phi thú đại quân tập kích Thái Kinh, loại kết quả này sẽ phi thường thê thảm.
Đám phi thú này cũng không cần làm gì nhiều, chỉ cần một đầu, liền có thể một đường ủi tới.
- Nữ hoàng, tại hạ yêu cầu kỳ thật đối với ngươi mà nói không khó, vì sao lại muốn làm khó ta?
Dạ Côn bất đắc dĩ nói ra.
Hoa Sa La mềm mại nói ra:
- Công tử, bản hoàng chẳng qua là coi trọng ngươi, mới làm khó ngươi, nếu như ngươi là nữ nhân, bản hoàng đương nhiên sẽ không làm khó ngươi.
Dạ Côn hối hận a, sớm biết vừa rồi đã không tháo ngụy trang sớm như vậy.
Quả nhiên nam trang sẽ gặp phiền toái không cần thiết.
- Không biết hiện tại lại mang lên, nữ hoàng có thể xem tại hạ như nữ nhân không?
- Công tử đóng vai nữ nhân sẽ có một phong vị khác, có lẽ sẽ khiến bản hoàng nếm được một loại phong vận khác.
Nhìn động tác xinh đẹp của nữ hoàng, Dạ Côn kém chút buồn nôn.
Xem ra chỉ có đánh!
Dạ Côn tan biến tại chỗ, một quyền đánh qua... mặc dù chỉ là đánh thử một quyền, thế nhưng khí tức bạo phát ra vẫn khiến Hoa Sa La khiếp sợ.
Hoa Sa La cũng không có né tránh, hai tay dùng một loại tư thái quỷ dị cuốn lấy nắm đấm của Dạ Côn.
Chuyện này khiến Dạ Côn sầm mặt lại, loại cảm giác này lại tới!
Trải qua một lần, làm sao có thể trúng chiêu lần hai?
Quyền trái bất ngờ đánh ra, lực đạo một quyền này không nhỏ, Hoa Sa La có thể cảm giác được...
Thân thể mềm mại tựa như rắn, dính chặt thân thể Dạ Côn, thế mà trượt đến sau lưng Dạ Côn.
Oanh!
Cung điện trước mặt trong nháy mắt bị đánh ra một cái lỗ thủng to, trên cơ bản đã hủy gần hết.
Nhìn cung điện của mình không còn, Hoa Sa La sát bên tai Dạ Côn nói ra:
- Ngươi chỉ có dùng người để bù đắp nơi đây.
Dạ Côn dĩ nhiên không muốn như thế, nhưng làm cũng đã làm, còn có thể thế nào?
Nếu cận chiến nữ hoàng lợi hại như vậy.
Như vậy chỉ còn biện pháp kế tiếp.
Hai cỗ Dị Hỏa trong cơ thể trong nháy mắt phun trào, dung hợp.
Hắc Vong Kim Luân!
Ở trong lòng Dạ Côn, đây là Dị Hỏa Kim Sắc Nữ Nhân dung hợp, sau khi bị mình thôn phệ, liền tồn ở trong người.
Nhưng lúc đó thôn phệ chính là Hắc Vong Kim Luân, là sản phẩm sau khi dung hợp, vào trong thân thể mới tách ra.
Chẳng qua là hiện tại dùng đến, trong nháy mắt lại dung hợp.
Cho nên Côn ca thôn phệ chính là... hai loại Dị Hỏa dung hợp, so với một loại Dị Hỏa mạnh hơn rất nhiều... không phải một chút.
Phốc!
Ngọn lửa màu vàng đen từ trong làn da Dạ Côn toát ra.
Hoa Sa La sớm đã cảm giác thấy dị động trong cơ thể Dạ Côn, giác quan thứ sáu của nữ nhân nói với nàng, nhanh rời khỏi!
Nhưng mà vừa rời đi, trên thân Dạ Côn liền toát ra ngọn lửa màu vàng đen, mặc dù không có nhiệt độ nóng bỏng, nhưng lại mang theo kèn lệnh tử vong.
Diệp Lưu thấy Dị Hỏa trên người Dạ Côn, ánh mắt mang theo vẻ nghi hoặc.
Đây...
Dị Hỏa không phải sở trường của phụ thân và tỷ tỷ sao?
Làm sao tỷ phu cũng biết?
Không đúng... tỷ tỷ là kế thừa Dị Hỏa của phụ thân, Dị Hỏa của tỷ phu từ đâu tới?
Hơn nữa ngọn lửa màu vàng đen này... giống như là Hắc Vong Kim Luân sau khi tỷ tỷ dung hợp.
Quá kì quái.
Thánh Thiên Thành thấy ngọn lửa trên người Dạ Côn, cũng vô cùng kinh ngạc tán thán.
Ngọn lửa trên người hắn sao lại quái dị như thế.
Ngọn lửa này hình như sẽ chỉ xuất hiện ở trên người Thần tộc hoặc là Ma, hắn... chẳng lẽ là Thần tộc, hoặc là Ma tộc???
- Công tử, hiện tại ta càng ngày càng hiếu kỳ.
Hoa Sa La nhếch miệng cười nói.
Lúc này toàn thân Dạ Côn bị kim hắc hỏa diễm bao vây, thoạt nhìn tựa như một tên Đại Ma Đầu.
Chủ yếu là bị Dị Hỏa màu đen tô điểm, nếu như chỉ có màu vàng kim... liền thoạt nhìn tựa như Thần tộc.
Dạ Côn cũng là lần đầu tiên triệu hồi ra Dị Hỏa, mặc dù không biết nó có thể làm được gì, nhưng nữ hoàng hẳn không dám tới gần.
Thủ pháp của nàng quá quái dị.
- Nữ hoàng, quên đi, tiếp tục đánh xuống, chỉ sợ hoàng cung của ngươi sẽ bị hỏng mất.
Dạ Côn từ tốn nói.
Hoa Sa La khẽ cười một tiếng:
- Ngươi đã hủy hoàng cung của ta, ngươi bảo ta thu tay lại như thế nào?
Dạ Côn hơi hơi nắm nắm tay phải, đặt ở bên hông, trầm giọng nói ra:
- Nữ hoàng, thật không thể cho mặt mũi?
- Không cho.
Nữ hoàng cũng rất kiên cường, không cho Dạ Côn cơ hội.
Theo nữ hoàng tức giận, phi thú xoay quanh trên bầu trời lập tức đỏ mắt, từng tầng từng tầng vây quanh hoàng cung.
Lệ khí mãnh liệt phô thiên cái địa bao phủ.
- Xem ra giữa chúng ta không đánh không xong rồi.
Dạ Côn lạnh giọng nói ra, không ngờ nữ hoàng này lại khó nói chuyện đến thế, vậy cũng đừng trách Dạ Côn ta! Mẫu thân còn đang chờ ta đi cứu!
Khí tức khổng lồ ngưng tụ ở trên nắm tay Dạ Côn, liền Hắc Vong Kim Luân đều quấn quanh tay Dạ Côn.
Dạ Côn một quyền này, chỉ sợ sẽ tạo thành một lần nhận biết mới.
Nắm đấm phối hợp Dị Hỏa, chỉ sợ Diệp Hoa cũng sẽ không thử.
Thứ như Dị Hỏa, đả thương địch thủ là tốt, dùng không tốt liền sẽ khiến mình bị thương.
Diệp Lưu thấy động tác của tỷ phu, đột nhiên liên tưởng tới một người.
Đó chính là Ngân Sắc Nam Nhân trong truyền thuyết, không phải nắm đấm màu vàng kim là tiêu chí của Ngân Sắc Nam Nhân sao?
Động tác của tỷ phu cùng Ngân Sắc Nam Nhân giống như đúc, có phải hai người bọn họ có liên quan gì không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận