Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 513: Sự Tình Càng Nghiêm Trọng

- Đông Môn Mộng!
Một tên nam nhân trong đó trầm giọng hô.
Đông Môn Mộng nhìn về phía người này, mày liễu nhíu lại.
Nam nhân trước mắt dáng người khôi ngô, mặc áo bào màu đen, trong tay nắm trường kiếm, ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc và không hiểu.
Tựa hồ đối với chuyện Đông Môn Mộng tới nơi này, tồn tại vấn đề rất lớn.
Nam nhân này tên là Thánh Thiên Vĩnh, là phụ thân của Thánh Thiên U Tuyền, đồng dạng cũng là phu quân vợ trước của Ngô Trì.
Nhưng mà Đông Môn Mộng hôn sự tại thân, cho dù kêu lên một tiếng cha cũng không đủ.
Ngoại trừ Thánh Thiên Vĩnh ra, những người khác Đông Môn Mộng cũng không nhận ra, xem ra hẳn là người của Thánh Thiên gia.
Thánh Thiên thật xong rồi!
Chuyện phiền toái rồi đây.
Dạ Côn cũng đang quan sát, nghĩ thầm đám người này hẳn là người Thánh Thiên gia.
Thế nhưng vẻ mặt của người đàn ông này có điểm là lạ, y không nên nổi giận mới đúng chứ?
Đông Môn Mộng dừng một chút, chắp tay hô:
- Đã lâu không gặp, Thánh Thiên Vĩnh.
Nghe thấy Đông Môn Mộng xưng hô như thế, Thánh Thiên Vĩnh nhíu mày lại, đối với người con dâu này, kỳ thật trong lòng Thánh Thiên Vĩnh có chút bài xích.
Nhưng đây là hôn sự trong gia tộc bộ định ra, y không được phép phản đối.
- Đông Môn Mộng, ngươi vẫn như trước.
Thánh Thiên Vĩnh âm u nói ra, ánh mắt đầy thâm thúy.
Đông Môn Mộng thở dài một hơi:
- Đối với Thánh Thiên gia tao ngộ, ta thấy rất tiếc hận, hai tháng...
Đông Môn Mộng còn chưa nói hết lời, Thánh Thiên Vĩnh liền nghi hoặc hỏi:
- Ngươi tiếc hận Thánh Thiên gia làm gì? Ngươi hẳn tiếc hận Thánh Điện mới phải.
Thánh Điện???
Đông Môn Mộng, Dạ Côn, Diệp Lưu, còn có Phệ Nguyên Thú tất cả đều sửng sốt một chút.
Nơi này chẳng lẽ không phải Thánh Thiên gia sao???
Xảy ra chuyện gì?
Làm sao lại biến thành Thánh Điện rồi???
Chẳng lẽ nơi này, là Thiên Cương Thánh Điện???
Trước đó Dạ Côn từng nghe qua, ở trên Huyền Nguyệt đại lục, mỗi địa vực đều tồn tại một cái Thánh Điện, tổng cộng năm cái Thánh Điện, có Điện Hoàng chưởng quản lấy.
Mà từ trong miệng của Ngô Trì lão sư biết được, thực lực Thánh Điện cũng không kém Cổ tộc.
Phải biết, Thánh Điện mới thật sự là một loại thế lực chưởng khống địa vực, địa vực hoàng triều đều phải đến Thánh Điện tiến hành đăng ký, chứ không phải đến Cổ tộc đăng ký.
Từ điểm đó liền có thể thấy, quyền thế của Thánh Điện cao hơn Cổ tộc một bậc.
Còn có Điện Hoàng, trong tay chưởng khống năm cái Thánh Điện ở trên Huyền Nguyệt đại lục, liệu có thể nói y nắm trong tay toàn bộ Huyền Nguyệt đại lục không?
Hình như cũng không có gì sai.
Dạ Côn cảm giác chuyện này rất không tốt, nếu như Hình Kiếm hủy Thánh Thiên gia, có lẽ còn tốt một chút.
Thế nhưng oanh Thánh Điện, vậy quả thật không có cách nào hoà giải.
Coi như là hiểu lầm, thế nhưng Thánh Điện không có tự ái sao? Hình Kiếm là vật của Đông Môn gia, cho dù bị mất, Đông Môn gia cũng có một phần trách nhiệm, cái nồi này nhất định phải cõng!
Mặc dù Dạ Côn cảm thấy sự tình rất lớn, nhưng cũng may... thực lực của hắn vượt trội, cho dù đối phương tới cũng không sợ.
- Đây là Thánh Điện?!
Đông Môn Mộng khó có thể tin.
- Vậy ngươi cho rằng đây là đâu? Nơi này là Thánh Thiên gia?
Thánh Thiên Vĩnh lạnh giọng nói ra.
Đông Môn Mộng tranh thủ thời gian giải thích nói:
- Hai tháng trước, tộc ta xuất hiện phản đồ, bí mật Hình Kiếm bị người khác biết, ngày đó Hình Kiếm bị tặc nhân đánh cắp, không ngờ tặc nhân lại dùng bọn nó đối phó Thánh Điện.
Đông Môn Mộng vừa mới nói xong, một người nam tử bên cạnh lạnh giọng nói ra:
- Đông Môn gia, hiện tại các ngươi nói cái gì cũng vô dụng, Đông Môn gia Hình Kiếm bày ở nơi này, đệ tử Thánh Điện bị Đông Môn gia các ngươi nhất cử tiêu diệt, ngay cả thi thể đều không lưu lại, cũng may Thiên Điện Chủ không có mặt, nếu như ở đây, chỉ sợ các ngươi đã đắc thủ rồi.
Nghe nói như thế, Dạ Côn liền biết tên này là người của Thánh Điện, quả nhiên hiện tại giải thích cũng vô dụng.
Đông Môn Mộng rất bình tĩnh, chắp tay nói ra:
- Đối với Thánh Điện tao ngộ, ta cảm thấy tiếc hận sâu sắc, đây đúng là kết quả Đông Môn gia sơ sẩy đưa đến, nên gánh chịu trách nhiệm, Đông Môn gia chúng ta sẽ không trốn tránh.
Dạ Côn hô to mẫu thân cao minh, lời nói này không có sơ hở, Đông Môn Hình Kiếm xuất hiện ở chỗ này, đây là chuyện không thể nào chối cãi, Đông Môn gia muốn tránh cũng không tránh được.
Từ chối trách nhiệm là hạ hạ chi tuyển, vẫn là mẫu thân cao minh.
- Hừ! Đông Môn gia các ngươi có thể gánh nổi sao?!
Nam tử quát lạnh một tiếng.
Mặc dù Đông Môn Mộng nói phụ trách, nhưng cũng không có nghĩa là sợ:
- Vậy phải xem Thánh Điện muốn Đông Môn gia phụ trách như thế nào.
Dạ Côn cảm thấy sau này nên học hỏi mẫu thân nhiều một chút, bên trong lễ phép lại không mất hung hăng càn quấy, cao... thật sự quá cao.
Cảnh giới của cha, còn có cảnh giới của mẫu thân, quả thật đáng để nghiệm túc học tập.
- Đông Môn gia, khẩu khí của các ngươi thật lớn!
- Cây ngay không sợ chết đứng, trách nhiệm làm mất Hình Kiếm, Đông Môn gia sẽ gánh chịu, nhưng muốn mượn chuyện này động thủ với Đông Môn gia chúng ta, Đông Môn gia cũng không phải Hổ Điêu, mặc cho người ức hiếp.
Dạ Côn than nhẹ một tiếng, Hổ Điêu à... mẫu thân lại đang bôi đen ngươi.
Hổ Điêu: Ta biết, ta đã quen bị các ngươi bôi đen.
Thánh Thiên Vĩnh từ tốn nói:
- Đông Môn Mộng, đi gặp Điện Chủ trước đi, xem chuyện này phải xử lý như thế nào, dù sao ngươi cũng sắp trở thành người của Thánh Thiên gia.
Xem ra xảy ra chuyện như vậy, nếu như không phải Thánh Thiên gia đè ép, chỉ sợ Thánh Điện đã đi tìm Đông Môn gia phiền toái.
Dù sao Thánh Thiên gia cùng Đông Môn gia thông gia, Thánh Điện cũng phải suy nghĩ thật kỹ.
Hai cái Cổ tộc liên thủ, không thể coi thường.
Nếu thật thông gia, có lẽ Thánh Điện sẽ phải ngậm bồ hòn làm ngọt, ngầm thừa nhận lí do thoái thác của Đông Môn Mộng, sau đó cho Đông Môn gia một cái xử phạt không lớn không nhỏ, mà Đông Môn gia cũng cho chút thể diện, sau đó song song không có việc gì.
Nhưng nếu như thông gia không thành.
Ha ha...
Thánh Điện cũng không có gì phải e ngại.
Lúc này Đông Môn Mộng đã nghĩ đến điểm này, dù sao người Thánh Điện không có động thủ với mình, có lẽ đều là do Thánh Thiên gia.
Xem ra quan hệ giữa Thánh Thiên gia cùng Thiên Cương Thánh Điện cũng rất mật thiết.
- Được, ta đi gặp Điện Chủ.
Đông Môn Mộng nhẹ nói ra, Điện Chủ khẳng định là phải gặp.
Dạ Côn cũng muốn gặp Điện Chủ, nhìn xem y là hạng người gì.
Bỗng nhiên, Thánh Thiên Vĩnh dừng bước, quay đầu lại hỏi:
- Đông Môn Mộng, ngươi đột nhiên đến tới nơi này làm gì? Vì thông gia?
Đông Môn Mộng nhìn ánh mắt Thánh Thiên Vĩnh, phảng phất là đang cảnh cáo mình, đừng nói chuyện liên quan đến thông gia.
Ngươi bây giờ nói đến chuyện thông gia, như vậy chính là đang hại Đông Môn gia các ngươi, mặc dù ta không thích ngươi, thế nhưng gia tộc cần.
Đông Môn Mộng biết Thánh Thiên Vĩnh cảnh cáo, trong lòng cũng đang suy nghĩ...
Thực lực Thánh Điện không thể coi thường, nếu quả như thật đấu cùng Đông Môn gia, Đông Môn gia cũng không thể chiếm tiện nghi.
Thậm chí còn có họa diệt tộc.
- Mẫu thân.
Dạ Côn đột nhiên lên tiếng hô.
Mặc dù chỉ là hai chữ đơn giản, nhưng là đang nói cho mẫu thân biết, người còn có nhi tử!
To gan đi làm, có hậu quả gì, nhi tử tới giúp ngươi giải quyết!
Nghe thấy âm thanh của Côn Côn, Đông Môn Mộng đột nhiên nở nụ cười, ánh mắt bao la mờ mịt dần kiên định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận