Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 399: Quan Thanh Đạo Pháp

Sĩ khí trên tường thành lập tức sa sút, vừa rồi Tông Hoằng Nguyên còn muốn giết một tên Ma tộc để tăng sĩ khí.
Kết quả không đến mấy lần liền bị đối phương chơi chết, đây là một tên viện trưởng đó.
Mà tên Ma tộc đầu lĩnh kia chẳng qua là đứng ở bên cạnh nhìn, còn chưa có ra tay.
Ở một bên khác, Dạ Ngọc Thư cùng Đông Phương Sảng cũng đang nhìn, trong lòng vô cùng nặng nề...
Hiện tại Dạ Ngọc Thư nghĩ đến Đồng Ca đã cao chạy xa bay, chạy thật đúng lúc, thế mà giữ được một cái mạng...
Thế nhưng Sảng ca thấy tình huống như vậy, liền có chút choáng đầu.
Một tên tiểu đầu lĩnh Ma tộc liếm láp máu tươi trên lưỡi đao:
- Nhân loại các ngươi không có ai mạnh hơn sao?
Đối mặt với Ma tộc khiêu khích, đám người trên tường thành căn bản không có cách nhấc lên dũng khí, khí thế Ma tộc quá hung tàn.
Lúc này Dạ Côn cũng đang nghĩ biện pháp dùng thân phận Ngân Sắc Nam Nhân ra sân.
Nhưng phải lấy cái cớ gì đây?
- Đông Tứ, ngươi có biện pháp biến thành ta không?
Dạ Côn tò mò hỏi.
- Có thể.
Đông Tứ nói nhỏ một tiếng.
- Vậy hiện tai ngươi rời đi, biến thành bộ dáng của ta tới.
- Vâng, lão sư.
Đông Tứ rời đi cũng không có dẫn tới mọi người chủ ý, theo Đông Tứ rời đi, Dạ Côn nhỏ giọng nói ra:
- Ta đi nhà xí.
Đám người Dạ Tần nhẹ gật đầu, trong lòng rất trầm trọng.
Theo Dạ Côn rời đi, Đông Tứ biến thành bộ dáng Dạ Côn xuất hiện, trong lòng mọi người cũng không có hoài nghi.
Mà Dạ Côn đương nhiên chuẩn bị biến thành Ngân Sắc Nam Nhân.
Nhưng lúc này, Quan Thanh thế mà từ trên tường thành nhảy xuống.
- An Khang châu! Học Viện An Kinh! Phó viện Quan Thanh!
Âm thanh hùng hậu hùng hồn quanh quẩn giữa thiên địa, cổ vũ tất cả mọi người trên tường thành.
Lúc này dám ra chiến với Ma tộc, đều là người có đại dũng khí.
Quan Thanh chính là một người như thế!
- An An chó má gì, lão tử lột da của ngươi ra rồi nói.
Tướng mạo của tên Ma tộc này vô cùng xấu, trên lưng còn có thứ gì đó nhô lên, giống như lạc đà, hai tay cầm đại khảm đao, phía trên còn lưu lại máu tươi.
Nhưng một tên Ma tộc như thế, lại giết một tên viện trưởng của Thái Kinh.
Ma tộc vừa dứt lời, hai chân trùng xuống, lập tức kích thích một cỗ sóng khí hung tàn lao tới trước mặt.
- Đạo pháp chương mười hai, Địa Ngục Chi Hỏa!
Quan Thanh rất bình tĩnh, trên thân lập tức bộc phát ra đạo lực mạnh mẽ.
Chỉ thấy trước mặt xuất hiện mấy điểm lấm tấm màu đỏ.
Bành một tiếng.
Một đạo hỏa trụ từ dưới mặt đất bắn ra, thẳng đến Ma tộc ở trên không.
- Đạo pháp chương hai mươi, Xiềng Xích!
Quan Thanh vừa mới dứt lời, ở xung quanh thân thể Ma tộc xuất hiện bốn cái vật thể giống như lôi điện, chúng nó liên kết tạo ra một dòng điện màu bạc trói chặt tứ chi của tên Ma tộc kia.
Nhưng Quan Thanh biết, trói buộc không thể duy trì quá lâu.
- Đạo pháp chương mười chín, Hỏa Diễm Chúc Phúc!
Chỉ thấy Địa Ngục Chi Hỏa trùng thiên lập tức lớn gấp đôi. Khí tức nóng bỏng truyền khắp chiến trường.
Bối Nhĩ đứng ở bên cạnh yên lặng nhìn chăm chú, tên nhân loại này có chút thú vị.
Mọi người trên tường thành cũng cảm thán, đạo pháp đúng đạo pháp a, quả thật quá ngưu bức.
Oanh!
Bị Địa Ngục Chi Hỏa được chúc phúc lao tới Ma tộc, trong nháy mắt bao phủ y.
Nhưng mà Quan Thanh cũng không có dừng lại.
- Đạo pháp chương hai mươi hai, Băng Phong!
Địa Ngục Chi Hỏa nóng bỏng tan biến, một tầng băng bắt đầu ngưng kết trên thân Ma tộc, chớp mắt liền biến thành một cái khối băng to lớn.
Ầm!
Khối băng rơi xuống mặt đất tạo ra một cái hố nhỏ.
Nhân loại trên tường thành ngốc ngốc nhìn một màn này, quá lợi hại!
Loại đạo pháp liên tục này quá rung động lòng người. Đứng đấy bất động liền có thể đưa Ma tộc vào chỗ chết! Quan Thanh sao có thể lợi hại như vậy?
Dạ Tần cũng đang nghĩ, Quan Thanh làm sao lợi hại như vậy... hoàn toàn nhìn không ra.
- Hay!
Tông Hoằng Nguyên tức giận quát, quá hả giận! Nhân loại rốt cục thắng được một lần.
Theo đại tướng quân hò hét, người xung quanh lập tức lớn tiếng khen hay, khủng hoảng trước đó quét sạch, vẫn có hy vọng thắng lợi.
- Pháp gia ngưu bức!
- Phó viện giết hay!
- Phó viện còn lợi hại hơn Đạo Đức Tử!
Quan Thanh nghe người trên tường thành hò hét, vẻ mặt vẫn ngưng trọng, đôi mắt chăm chú nhìn khối băng cách đó không xa.
Một tiếng kẽo kẹt!
Chỉ thấy bên trên tầng băng xuất hiện một vết nứt.
Chuyện này khiến Quan Thanh sầm mặt lại, quả nhiên không chết!
Bành một tiếng, khối băng bị chấn nát, thân ảnh Ma tộc lần nữa xuất hiện, liếm láp đôi môi khô khốc nói ra:
- Nhân loại! Băng hỏa lưỡng trọng thiên quả thật khiến cho ta rất dễ chịu, ta sẽ ôn nhu xé xác ngươi.
Nhìn Ma tộc thế mà không có việc gì, đám người mới vừa reo hò liền câm nín, ánh mắt mang theo khó tin, vì sao như thế rồi mà vẫn không chết, quá vô lý a!
Quan Thanh cảm giác mình vẫn quá coi thường Ma tộc. Cường độ thân thể thế mà cao như vậy.
Một bộ chiêu liên hoàn hoàn toàn không đủ dùng.
Mà Quan Thanh cũng không dám dùng đạo pháp lợi hại, bởi vì đạo pháp lợi hại cần thời gian vịnh xướng, hơn nưa nếu như sử dụng xong đối phương không ngã, vậy thì người ngã sẽ là mình.
- Đạo pháp chương tám, Kính Tượng!
Chỉ thấy vô số Quan Thanh lít nha lít nhít xuất hiện, có huyền không, có đứng đấy...
- Đạo pháp chương ba mươi: Diệt!
Vô số Quan Thanh trong nháy mắt bao vây Ma tộc, dùng một loại xu thế lấy thịt đè người.
- Nhân loại giảo hoạt, ngươi chọc giận bản đại gia!
Ma tộc giơ chiến phủ trong tay lên bổ xuống, nhưng đều chỉ chém trúng phân thân.
Nhưng vào lúc này, trong miệng vô số Quan Thanh bắt đầu vịnh xướng.
- Thiên lôi oanh minh kinh thiên địa, thần chi hạo đãng hưởng nhân gian, nộ nguyên tâm, tâm nguyên thần, Lôi Thần chiếu cố! Đạo pháp chương sáu mươi chín: Lôi Thần Chi Tiên!
Quan Thanh hoàn thành ngâm xướng, trong tay vô số Quan Thanh toát ra một cái roi màu bạc, roi vang lên âm thanh dòng điện xì xì xì, mãnh liệt bao phủ uy áp Ma tộc.
Mà bên phía Ma tộc cũng có chút trợn tròn mắt, Bởi vì bọn họ cảm giác được khí tức của Thần.
Bối Nhĩ nghi hoặc, chuyện này sao có thể? Trên thân Nhân tộc tại sao có thể có khí tức của Thần?
- Ngoài Đạo Đức Tử ra, Quan Thanh không hổ là người có ngộ tính đạo pháp cao nhất.
Tông Hoằng Nguyên tán dương nói ra.
- Đúng vậy, từ lúc bắt đầu đến giờ, Quan Thanh đã liên tục biểu hiện ra tài hoa của mình.
Tông Hoằng Nguyên nhẹ gật đầu, rất tán đồng lời nói của thuộc hạ:
- Nhìn như dùng Kính Tượng kéo dài thời gian ngâm xướng, kỳ thật Kính Tượng mới là đòn sát thủ. Nếu như trực tiếp dùng ra Lôi Thần Chi Tiên, chỉ sợ chỉ có một thanh, mà bây giờ...
- Cũng không biết những phân thân kia có uy lực hay không.
Thường dân biểu thị nghi hoặc.
Nhưng mà Quan Thanh biết, uy lực là có... bởi vì dùng Diệt gia trì, nhưng không phải lớn như vậy, có dấu hiệu yếu bớt.
Vô số Quan Thanh trong nháy mắt vung ra Lôi Thần Chi Tiên, chặt chẽ quấn quanh thân thể Ma tộc.
Dòng điện tẩy lễ thân thể Ma tộc, một cỗ khói mù màu đen chậm rãi toát ra, mùi vị gay mũi tràn ngập trong không khí.
- Đạo pháp chương bốn mươi lăm: Ngự Kiếm!
Trên người Quan Thanh bộc phát ra một cỗ đạo lực càng đáng sợ hơn, ở trước cửa thành, một thanh kiếm màu trắng đang chậm rãi ngưng kết.
Thanh kiếm này chính là đạo lực của Quan Thanh!
Quan Thanh mạnh bao nhiêu, như vậy thanh kiếm này liền mạnh bấy nhiêu.
Mọi người toàn bộ nín thở, thời gian Ngự Kiếm tương đối dài, dùng Lôi Thần Chi Tiên có thể kiềm chế Ma tộc lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận