Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 391: Thi Nhân Đại Quân

- Mộ Nhi, con có chắc không?
Liên Hàn nghiêm túc hỏi.
- Hiện tại còn không thể chắc chắn, thế nhưng những người kia muốn trà trộm vào hoàng thất Thái Kinh, vậy bên trong hoàng thất Thái Kinh nhất định có thứ bọn họ cần.
Nhan Mộ Nhi trầm giọng nói ra, chuyện này liên quan đến an nguy của mẫu thân, Nhan Mộ Nhi rất để tâm.
Nếu như mẫu thân nguyện ý đi, vậy còn tốt, thế nhưng mẫu thân muốn lưu lại thủ hộ mảnh đất này, vậy sẽ phải nghĩ biện pháp khác.
Nhan Mộ Nhi thấy mẫu thân không nói lời nào, tiếp tục nói:
- Mẫu thân, hiện tại phu quân đang điều tra chuyện này, tin tưởng không bao lâu nữa sẽ có thể ngăn cản, tránh cho những người xấu kia đạt được.
Chỉ thấy Liên Hàn quay đầu nhìn nữ nhi, Nhan Mộ Nhi chột dạ, hơi hơi cúi đầu.
- Con là muốn rời khỏi trở về gặp phu quân đi, mẫu thân và phu quân con cùng rơi xuống nước, con cứu ai trước?
Liên Hàn hỏi một vấn đề trí mạng.
Nhan Mộ Nhi trực tiếp mộng bức, vấn đề này của mẫu thân thật sắc bén, phải trả lời thế nào.
- Nhất định phải là cứu mẫu thân trước.
- Con lừa quỷ à.
- Anh anh anh, thật.
Nhan Mộ Nhi quyết định lấy vấn đề này hỏi phu quân một chút, mình và Diệp Ly rớt xuống nước, phu quân ngươi cứu ai trước.
Có lẽ Dạ Côn không nghĩ tới, mình có cha vợ lợi hại, còn có mẹ vợ hố con rể.
Bất quá Liên Hàn cũng biết tầm quan trọng của chuyện này, nếu như nữ nhi nói là thật, vậy thật phải ngăn cản.
Người năm đó đã mệt mỏi, nên nghỉ ngơi thật tốt ở dưới vùng tịnh thổ này.
Một khi ấn viên bàn, chỉ sợ không ai có thể ngăn cản nhánh đại quân thi nhân này, toàn bộ Huyền Nguyệt đại lục sẽ tiến vào hắc ám.
Bởi vì nơi chúng nó đi qua, không lưu lại vật sống!
- Mẫu thân, đám thi nhân kia lợi hại đến cỡ nào?
Nhan Mộ Nhi tò mò hỏi.
- Đám thi nhân kia, mỗi tên đều có thực lực Kiếm Đế, có vài tướng lĩnh thực lực còn cao hơn cả Kiếm Đế.
Nhan Mộ Nhi nghe xong cũng cả kinh, phải biết hiện tại Kiếm Đế đều là tồn tại hiếm hoi, mà thi nhân bình thường nhất đều có tu vi Kiếm Đế.
Liên Hàn chắp tay ngửa đầu, âm u nói ra:
- Năm đó thi nhân đại chiến, Kiếm Đế nhân loại trên cơ bản chết hết, còn có Kiếm Tôn cao hơn Kiếm Đế, cũng chết không sai biệt lắm, vì chuyện này mới khiến Kiếm Đế hiện tại khan hiếm, càng đừng đề cập đến Kiếm Tôn.
- Mẫu thân, như vậy con càng phải ra ngoài, đánh đuổi đám người xấu kia.
Nhan Mộ Nhi nắm nắm tay nhỏ, bộ dáng ta là Yêu chính nghĩa.
Nhìn thần thái khả ái của nữ nhi, Liên Hàn nhếch miệng nở nụ cười, từ tốn nói:
- Không cho phép.
Nhan Mộ Nhi:......
- Mẫu thân, vì sao, con đây là vì Đại Đạo, nữ nhi là loại giúp chồng dạy con kia sao...
Nhan Mộ Nhi cảm thấy, nếu như sinh hài tử, mình liền hảo hảo dạy bảo hài tử trưởng thành, đó hẳn là một chuyện vô cùng hạnh phúc.
Thế nhưng hiện tại vấn đề tới, nếu như sinh hài tử không có lông thì phải làm sao bây giờ.
Nếu như sinh một con mèo không có lông, ngẫm lại liền tê cả da đầu.
Dù sao mã gen mạnh mẽ kia của phu quân có ảnh hưởng rất lớn.
Liên Hàn lộ ra vẻ mặt như thế (
︶︿︶

)
- Mẫu thân, hỏi người một chuyện.
- Đừng hòng đánh lạc hướng.
- Cam đoan không, mẫu thân người có một loại thuốc...à ừm...
Nhan Mộ Nhi nói không nên lời.
- Thuốc gì?
- Chính là loại có thể giúp lông mọc dài ra kia.
Sau khi Liên Hàn nghe, sững sờ:
- Con bị rụng lông rồi? Vậy hẳn đã đến mùa thay lông.
- Không phải loại lông kia, là loại lông này.
Nhan Mộ Nhi chỉ chỉ tóc của mình.
- Tóc của con rất tốt mà.
- Không phải, ta có một người bạn, đầu có dấu hiệu bị hói, cho nên muốn thử hỏi mẫu thân xem có loại thuốc nào trị đầu hói hay không.
Nhan Mộ Nhi buồn cười nói, cọ lấy gương mặt mẫu thân, bày ra dáng vẻ bảo bảo rất ngoan.
Liên Hàn nghe xong sầm mặt lại:
- Phu quân con là một tên trọc?!!!
- Nào có, không phải.
- Vậy quên đi, ban đầu mẫu thân có, nếu không phải phu quân con, vậy mẫu thân liền mặc kệ.
- Ai nha, mẫu thân, nói ra rất ngượng ngùng, phu quân con từ nhỏ đã bị trọc đầu.
Nghe nữ nhi thừa nhận, sắc mặt Liên Hàn lập tức đen tới một cảnh giới mới:
- Cái gì? Phu quân con thật là một tên hói!
- Là trọc.
- Khác nhau ở chỗ nào? Con quá khiến mẫu thân thất vọng.
- Mặc dù hắn trọc, nhưng mạnh hơn người khác rất nhiều.
Nhan Mộ Nhi nhẫn nhịn nghẹn miệng.
- Con còn lý luận!
Liên Hàn chọc chọc cái trán nữ nhi, hoàn toàn không biết nữ nhi nghĩ như thế nào, trên đời nam nhân ngàn vạn ngàn, lại tìm một tên hói đầu, ngươi muốn mẫu thân tức chết mới dễ chịu sao.
Nhan Mộ Nhi thấp giọng nói ra:
- Mẫu thân thích loại người đẹp trai như cha, tóc dài, nhưng người khác đều nói, tóc dài hiểu biết ngắn, phu quân con không có tóc, kiến thức rất nhiều.
Liên Hàn:......
Đột nhiên phát hiện một chuyện, lần này nữ nhi trở về thật thay đổi, vài phút liền có thể khiến mình tức đến mức bốc khói.
- Mẫu thân, người đừng nóng giận, phu quân con khi còn bé là hài tử ưu tú nhất huyện Thái Tây, sau khi lớn lên, liền trở thành người trẻ tuổi ưu tú nhất An Khang châu, hiện tại đến Thái Kinh, ngay cả Thánh Nhân cũng nói, phu quân là kiêu ngạo của Thái Kinh.
- Thổi, con còn có thể thổi mạnh hơn được nữa không, sao con không thổi tên đầu trọc kia thành cứu thế chủ của toàn bộ Huyền Nguyệt đại lục luôn đi.
- Nói không chừng thật sẽ như vậy.
- Còn mạnh miệng!
- Mẫu thân, con đã lớn rồi, biết phân thật giả, phu quân tốt với con, ta cảm nhận được, lần này sau khi trở về, ta sẽ ngả bài với phu quân.
Liên Hàn dừng một chút, nghiêm túc hỏi:
- Con thật dự định ngả bài?
- Đúng vậy mẫu thân, tựa như mẫu thân nói, con không nên lừa gạt phu quân, con muốn nói lai lịch của mình cho phu quân nghe, nếu như phu quân không thể tiếp nhận, ta cũng chấp nhận.
Nhan Mộ Nhi đúng là nghĩ như vậy, cũng không muốn giấu diếm phu quân, miễn cho sau này lại phát sinh hiểu lầm lớn hơn.
Liên Hàn cũng cảm thấy có khả năng, nhân loại đều phi thường phản cảm Yêu tộc, sau khi đầu trọc biết, nhất định sẽ không muốn nữ nhi.
Dựa vào cái gì không muốn! Nữ nhi của ta là ngươi nói không cần liền không cần sao?
- Con cứ nói! Mẫu thân làm chỗ dựa cho con, dám không cần con, mẫu thân triệu hồi ra thi nhân đại quân, cạo sạch lông trên người tiểu tử kia luôn.
Nhan Mộ Nhi nhìn biểu lộ oán giận của mẫu thân, có chút nghi hoặc, vừa rồi còn nói nhân yêu không thể đến được với nhau, hiện lại đổi chủ ý.
Nữ nhân a, tâm tựa như kim dưới đáy biển, không hiểu nổi... không hiểu nổi.
- Được rồi! Vậy nữ nhi liền đi trước, mẫu thân, chờ tin tức của nữ nhi.
Nói xong Nhan Mộ Nhi liền định chạy đi.
Nhưng còn đi chưa được mấy bước, thân thể liền bay lên.
- Con tưởng rằng mẫu thân là người ngốc à, để con đi dễ dàng như vậy?
Liên Hàn cười lạnh một tiếng.
Nhan Mộ Nhi cười khổ quay đầu.
- Bồi mẫu thân mấy ngày, vất vả lắm mới trở về.
Nghe mẫu thân nói thế, Nhan Mộ Nhi cũng nhẹ nhàng thở ra:
- Mẫu thân phái nói sớm chứ, người nói sớm con đã không như thế, lần sau nhất định phải nói sớm, không nói sớm con sẽ không biết.
- Im miệng! Ta phát hiện hiện tại con nói rất nhiều!
- Vậy ư? Con học từ chỗ phu quân đấy.
- Ta thấy phu quân của con cũng không phải người tốt lành gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận