Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 542: Thiên Phạt

- Vậy ta sẽ không quấy rầy các ngươi đàm luận.
Tố Vận hướng phía Dạ Tư Không hơi hơi nghiêng thân, mang theo cung nữ trở về tẩm cung.
Sau khi Tố Vận đi, Dạ Tư Không tiếp tục nấp Ngưng Thần trà.
Dạ Côn cũng hơi tò mò, hiện tại quan hệ giữa gia gia cùng Tố Vận là như thế nào?
Chút về hỏi cha liền biết, lão cha hẳn biết không ít.
- Côn Côn, mọi chuyện giải quyết xong chưa?
Dạ Tư Không nhẹ giọng hỏi thăm nói.
Dạ Côn nhẹ gật đầu:
- Đã làm xong.
- Vậy thì tốt, đăng ký là đại sự, không thể qua loa.
Dạ Tư Không thấp giọng nói ra.
- Vừa rồi ngoài thành hạ thiên lôi, Dạ Tần đã cho người đưa tin tới, là địch tập không rõ, đều bị thiên phạt tiêu diệt, chẳng qua là... những người này từ đâu tới đây, thế mà trực tiếp tập kích Thái Kinh, mục đích là gì.
Dạ Tư Không liên tục hỏi mấy vấn đề.
Dạ Côn chắp tay nói ra:
- Gia gia, trước lúc đi Thánh Điện, con đã nhìn thấy bọn họ một lần, chẳng qua là lúc đó con tưởng mình đã rời khỏi Thái Kinh, nghĩ bọn họ là quân đối địa vực khác, không ngờ bọn họ thế mà tại Thái Kinh.
- Ồ? Nói như vậy, một năm trước bọn họ đã đến Thái Kinh rồi? Một năm này bọn họ đã làm gì? Cuối cùng lại chọn phương thức tử vong như thế?
Dạ Tư Không không nghĩ ra.
Ngay cả Dạ Dương cùng Dạ Minh đều không nghĩ ra, chuyện này không hợp logic a.
Chuyện như vậy, không phải người bình thường có thể làm.
Dạ Côn suy đoán nói:
- Có lẽ có liên quan đến đại quân thi nhân ở bên trong Mê Vụ Sâm Lâm?
- Đại quân thi nhân chỉ là truyền thuyết dân gian.
Dạ Dương từ tốn nói.
Dạ Minh cũng nhẹ gật đầu, đây là một chuyện không có căn cứ.
Bất quá Dạ Tư Không bình tĩnh nói ra:
- Giả thiết truyền thuyết này có thật, bọn họ muốn đạt được đại quân thi nhân bên trong Mê Vụ Sâm Lâm, đầu tiên phải có biện pháp phá chướng khí, thế nhưng làm sao phá chướng khí, đây còn là một điều bí ẩn.
Dạ Côn cũng cảm thấy như vậy, bất quá nhớ tới Thần Kiếm của Trưởng Tôn Ngự, tựa hồ là thuộc tính Phong, không biết có thể thổi tan chướng khí hay không.
Đáng tiếc sau khi Trưởng Tôn Ngự chết, Thần Kiếm cũng biến mất theo y.
- Phụ thân, Mê Vụ Sâm Lâm vẫn luôn là một điều bí ẩn, chúng ta phải cẩn thận trông coi mới được.
Dạ Dương âm u nói ra.
Dạ Côn cảm thấy rất đúng.
- Đúng vậy, dường như có rất nhiều người nhớ thương Mê Vụ Sâm Lâm, cho nên, ý của ta là cho người trấn thủ tại huyện Thái Tây, mấy ngày qua ta cũng cảm thấy không thoải mái, không biết có phải do Mê Vụ Sâm Lâm đưa tới hay không.
Dạ Tư Không vuốt vuốt cái trán, trầm giọng nói ra.
Dạ Dương vội vàng lo lắng hỏi:
- Cha, không sao chứ, gọi ngự y nhìn qua chưa?
- Không có việc gì.
Dạ Tư Không cầm lấy Ngưng Thần trà nhấp một miếng từ tốn nói.
- Côn Côn, gia gia muốn để con đến huyện Thái Tây trông coi, nếu như đại quân thi nhân là thật, phóng xuất ra sẽ biến thành tai hoạ!
Dạ Côn cảm thấy đúng thế, thi quân đại quân, yếu nhất đã là Kiếm Đế, nghe Mộ Nhi nói, năm đó đây chính là toàn bộ Đô Thành Đông U, có thể thấy nhân số khủng bố tới cỡ nào.
Trước đó Đông Môn Khổng dùng ra ngụy tam đoạn, giúp đệ tử Đông Môn gia trong nháy mắt biến thành Kiếm Đế, nếu như không phải giao đấu với mình, đổi địch nhân khác...
Vậy thật đúng là quần ẩu.
Thế nhưng ngẫm lại đô thành kia.
Hiện tại toàn bộ Thái Kinh có bao nhiêu người?
Trên ngàn vạn nhân khẩu.
Dùng Thái Kinh tới so sánh, trên ngàn vạn Kiếm Đế, lại đến trăm vạn Kiếm Tôn, lại đến mấy ngàn phía trên Kiếm Tôn.
Chậc chậc chậc...
Không chút khoa trương, đúng là có thể san bằng Huyền Nguyệt đại lục cho.
Trọng điểm bọn họ còn là thi nhân, nói không chừng còn thiên phú quỷ dị khác nữa.
Dạ Côn cảm thấy gia gia an bài rất tốt, nếu như mình đến Mê Vụ Sâm Lâm trông coi, tùy tiện cũng có thể đi gặp nhạc mẫu đại nhân.
Cũng may, Mộ Nhi bên này không có cha vợ.
Nếu để cho Côn ca biết, phụ thân của Mộ Nhi, chính là người đứng đầu đại quân thi nhân, không biết sẽ nghĩ như thế nào.
Phụ thân Ly Nhi cùng Lưu Nhi còn không giải quyết, lại nhảy ra một vị nhạc phụ kinh khủng, bảo Côn ca sống thế nào, còn không bằng chết đi cho rồi.
- Được, con đi.
Dạ Côn mở miệng đáp ứng.
Dạ Tư Không mang theo nụ cười vui mừng:
- Dòng dõi Dạ gia chúng ta quá ít, các ngươi thân là nam nhân, sinh nhiều chút... Dạ Dương, Dạ Minh, các con còn trẻ, có thể sinh thì sinh.
Dạ Minh trêu chọc nói ra:
- Cha, người cũng có thể sinh nha, nếu Thánh Hậu có con của người, có lẽ sẽ có thể ổn định tâm của nàng đây.
Nghe cha nói như thế, Dạ Côn lập tức nhớ đến Trưởng Tôn Nhị.
Nữ nhân một khi mang thai hài tử, trong lòng sẽ nghĩ đến nhà chồng nhiều hơn, uy lực của hài tử rất lớn.
- Cha, con cảm thấy chủ ý của lão tam rất tốt, nếu như một đứa bé có thể khiến cho Thánh Hậu ổn định, cha cũng có thể bớt cố kỵ một chút.
Dạ Tư Không cười khẽ một tiếng:
- Cha già rồi, đã hữu tâm vô lực.
- Côn Côn nó có thuốc tốt.
Dạ Minh lập tức nói ra.
Dạ Côn đột nhiên nhớ tới xuân dược do thê tử làm, kém chút bạo chết mình.
- Gia gia, con có dược, chờ sau này con sẽ cho người mang đến.
Dạ Tư Không đều không còn gì để nói, các ngươi thích xem chuyện cười của ta như vậy à.
Dạ Minh nháy nháy mắt với Dạ Côn, chuyện như vậy đừng nói ra, nam nhân luôn cần mấy phần mặt mũi như vậy.
Dạ Côn hiểu rõ, đến lúc đó hắn vụng trộm kín đáo đưa cho gia gia, khiến Thánh Hậu quỳ xuống.
- Tạm thời không nói nữa, chuyện của Thánh Hậu, ta cố ý sai người đi Thiên Khiếu tìm tòi hư thực, qua một năm tìm tòi, gần đây rốt cục có tin tức.
Dạ Tư Không muốn xác định một chút, Tố Vận đến cùng có phải người Tố gia hay không, nếu như phải, vậy mục đích là gì.
Cho nên liền phái người đi Thiên Khiếu điều tra, đây chính là một nhiệm vụ vô cùng nguy hiểm.
Dạ Côn có thể khẳng định, Tố Vận chính là người của Tố gia, hơn nữa quan hệ với vợ trước của Ngô Trì lão sư còn không tệ đây.
- Kết quả thế nào?
Dạ Minh tò mò hỏi, một năm qua, quan hệ phụ tử tựa hồ hòa hợp hơn rất nhiều, không có nồng nặc mùi thuốc súng như trước kia.
Dạ Tư Không trầm giọng nói ra:
- Tố gia không có tra được, thế nhưng tra được một chuyện khác, chuyện này khiến chúng ta không thể không cảnh giác.
- Chuyện gì?
Dạ Dương tò mò hỏi, lòng hiếu kỳ đã bị câu lên.
- Theo thám tử hồi báo, Thiên Khiếu xuất hiện một nhóm người, thực lực bọn họ rất mạnh, tự xưng Thiên Phạt.
Thiên Phạt???
Mọi người nghe xong có chút nghi hoặc, Thiên Phạt này từ đâu xuất hiện?
- Cha, đám người này làm chuyện gì?
Dạ Minh hỏi.
- Những người này khiêu chiến khắp nơi, tựa hồ từ nửa năm trước bắt đầu, bị khiêu chiến đều là đại gia tộc có mặt mũi ở Thiên Khiếu, một khi bị thua, vậy sẽ đại biểu cho tử vong.
Mọi người nghe xong cũng nhíu chặt lông mày, những người này đúng là không có nhân tính... khiêu chiến người khác, thắng thì thôi đi, thế mà còn muốn giết người.
- Tố gia là Cổ tộc Thiên Khiếu, Thiên Phạt nhất định sẽ tìm tới Tố gia, có lẽ chờ bọn họ giết gần hết cao thủ ở Thiên Khiếu, liền sẽ đi tìm Tố gia.
- Vậy thực lực của những người này như thế nào?
Dạ Minh trầm giọng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận