Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 902: Cha Đang Dốc Lòng Tu Luyện

Đẩy cửa lớn Dạ gia ra, nhìn cảnh vật quen thuộc, tâm tình Dạ Côn tốt lên không ít, lên tiếng hô:
- Mẫu thân, con trở về!
Hiện tại hẳn vừa mới ăn tối xong, dựa theo tình huống trước kia, chắc là đang ngồi trong hoa viên ăn trái cây, đi dạo, tiêu hóa thức ăn.
Đúng như Dạ Côn suy nghĩ, tất cả mọi người đang ngồi trong hoa viên nói chuyện phiếm.
- Mẫu thân, hình như con nghe thấy tiếng của đại ca.
Lúc này Dạ Tần ôm một đứa bé đang ngủ say thấp giọng nói ra.
Đông Môn Mộng cũng ôm một đứa bé, hơi hơi nhăn lông mày:
- Hình như mẫu thân cũng nghe thấy.
Tử Yên cùng Trưởng Tôn Nhị ngồi ở bên cạnh lột hoa quả, đồng thời nhẹ gật đầu.
Mãi đến khi thân ảnh Dạ Côn xuất hiện ở trước mắt, mấy người giống như hết sức kinh ngạc.
Dạ Côn nhìn vẻ mặt của mọi người:
- Làm sao? Mọi người nhìn ta như vậy làm gì, ta cũng không phải Dạ Côn giả.
- Đại ca, sao ngươi trở về rồi?
Dạ Tần đưa hài tử trong ngực cho Tử Yên, mang theo sự vui vẻ đứng dậy, hai huynh đệ tới một cái ôm to lớn.
Dạ Côn cảm thấy, đây mới là huynh đệ. . . cùng Chu Tuấn, chỉ có liên hệ máu mủ mà thôi.
- Nhớ mọi người cho nên liền trở về.
Dạ Côn vỗ vỗ lưng Dạ Tần, lớn tiếng cười nói.
Cười một tiếng như thế, lập tức đánh thức hài tử đang ngủ say.
Dạ Côn nhìn sang, mới nhìn rõ hai đứa bé.
- Đệ đệ, đệ muội, chúc mừng a.
Dạ Côn chắp tay, trước kia đệ đệ không có giữ được hài tử, hiện tại vừa ra hai đứa, khẳng định sẽ rar51 vui vẻ.
Dạ Tần cười hì hì, mang theo một chút ngại ngùng.
Như thế khiến Dạ Côn có chút ngoài ý muốn, phảng phất trông thấy đệ đệ trước kia, mà không phải Dạ tướng quân.
Xác thực, Dạ Tần có hài tử, tính cách thay đổi rất nhiều, không có máu lạnh như vậy, xem dáng vẻ của Tử Yên, quan hệ của hai người tựa hồ đã tốt hơn rất nhiều.
Dạ Côn không kịp chờ đợi muốn nhìn hài tử, tò mò hỏi:
- Đệ đệ, là nam hay là nữ?
- Hai đứa đều là nam.
Dạ Tần khẽ cười nói.
Nghe thấy đều là nam hài, trong lòng Dạ Côn cũng yên tâm.
Chẳng qua là hai đứa bé nhìn thấy Dạ Côn, trong nháy mắt bị sợ quá khóc, đầu trọc vẫn có lực uy hiếp rất lớn.
- Nghe lời, không khóc, đây là bá phụ.
Trưởng Tôn Nhị an ủi hài tử cười nói, chẳng qua là hài tử rất không nể mặt mũi, khóc không ngừng, khiến mọi người rất bất đắc dĩ.
Dạ Côn cũng rất bất đắc dĩ a, mình có dọa người như vậy sao.
Lúc này Đông Môn Mộng ôn nhu nói:
- Các con ôm hài tử vào nhà đi, đêm đã khuya, trời lạnh.
- Vâng, mẫu thân.
Tử Yên cùng Trưởng Tôn Nhị hướng phía Dạ Côn hơi hơi nghiêng thân, sau đó ôm hài tử rời đi.
Dạ Tần ngượng ngùng nói ra:
- Hài tử sợ người lạ.
- Không có việc gì, bình thường.
Dạ Côn cũng không có để ở trong lòng.
Lúc này Đông Môn Mộng nghiêm túc hỏi:
- Côn Côn, cha con đâu?
Dạ Côn cùng Dạ Tần liếc nhau một cái, cha đang làm gì, thời gian này, hẳn là lại tổ đội đi hoa lâu rồi.
- Cha đi theo cha vợ con học nghệ rồi.
Dạ Côn vô ích nói ra.
Nhưng mà Đông Môn Mộng từ tốn nói:
- Côn Côn, Tần Tần đã nói hết cả rồi.
Dạ Côn giật mình, đệ đệ bán cha rồi?
Hay là nói, mẫu thân đang lừa gạt.
- Mẫu thân, là thật. . . đệ đệ cũng biết, đúng không.
- Đúng vậy đó mẫu thân, cha là gia thuộc nhà trai, thực lực khẳng định phải tăng lên, cho nên ở lại nơi đó học tập cùng cha vợ đại ca.
- Sợ là đang học tập ở bên trong hoa lâu đi.
Đông Môn Mộng hừ lạnh một tiếng, làm vợ chồng lâu như vậy, còn không biết tính cách Dạ Minh hay sao, chim nhỏ thả ra là bay ngay.
Dạ Côn nịnh nọt nói ra:
- Mẫu thân, sao cha có thể là loại người đó được, đã sớm không có sắc đảm kia.
- Hừ, hai đứa các con là đang giúp ông ấy phải không.
Đông Môn Mộng hừ một tiếng, biểu thị các ngươi không đau lòng mẫu thân, chỉ biết hướng về lão cha ma quỷ.
Dạ Côn cùng Dạ Tần thầm cười khổ, nếu để cho mẫu thân biết chuyện của cha, khẳng định sẽ xảy ra chuyện.
- Mẫu thân, kỳ thật trong khoảng thời gian này phát sinh rất nhiều chuyện.
Dạ Côn suy nghĩ một chút, chuẩn bị nói mọi chuyện cho mẫu thân nghe, chỉ cần nói, mẫu thân sẽ giúp mình phán đoán.
Đông Môn Mộng nghi hoặc hỏi:
- Làm sao? Không phải con một mực ở chỗ cha vợ con bên kia sao?
- Đúng vậy, nhưng cái tên Chu Hoài Nhân lần trước mẫu thân có nhớ không? Y đưa con đến Thiên Cung một chuyến.
Dạ Côn âm u nói ra.
Đông Môn Mộng âm thầm giật mình, Côn Côn đi Thiên Cung, vậy khẳng định nhìn thấy cha mẹ ruột.
Nhưng nhìn Côn Côn hiện tại, hẳn còn chưa biết đi, có nên nói cho Côn Côn biết hay không, hiện tại hài tử đã lớn rồi, có quyền biết những chuyện này.
- A, đại ca đến Thiên Cung?
Dạ Côn nhẹ gật đầu:
- Đúng vậy, còn lên làm Thiên Cung thần sứ, gia chủ tạm thời.
Đông Môn Mộng cùng Dạ Tần nghe xong trợn mắt hốc mồm, cảm thấy Dạ Côn đang nói phét, vị trí chí cao Thiên Cung, làm sao có thể nhường cho một ngoại nhân.
- Là thật, thế nhưng ở trong Thiên Cung, vẫn có người muốn hại ta.
Dạ Côn trầm giọng nói ra, kể mọi chuyện xảy ra lại một lần.
Đông Môn Mộng nghe thấy khúc mắc của Dạ Côn cùng Chu gia, trong lòng rất là phức tạp, đối với Dạ Côn đến cùng là con cái nhà ai, Đông Môn Mộng cảm thấy Chu gia có khả năng rất lớn, mà bây giờ. . . Côn Côn trực tiếp vặn ngã Chu gia, thậm chí Chu Tuấn đều bị lưu vong Thâm Uyên, Đông Môn Mộng chỉ mong Chu gia không có quan hệ gì với Côn Côn.
- Đại ca, nói như vậy. . . trước đó Ma tộc xuất hiện tại Thái Kinh, chính là Thánh Thiên gia làm, mà Thánh Thiên gia lại có liên hệ với người của Thiên Cung?
- Đúng vậy, đáng tiếc ta tới chậm, Thánh Thiên gia bị diệt tộc.
Dạ Côn tiếc hận một tiếng.
Đông Môn Mộng thấp giọng nói ra:
- Côn Côn, Thiên Cung bên kia không giống chúng ta bên này, quan hệ lợi ích quá nặng, Thần tộc khổng lồ không phải chúng ta có thể ngăn cản, còn có Ma tộc.
- Mẫu thân, hiện tại Thần tộc cùng Ma tộc đều muốn ỷ vào đại ca đây.
Dạ Tần cũng cảm thấy đại ca rất lợi hại, vài ba câu liền đoạt vị trí thần sứ cùng gia chủ tới tay, thậm chí hai phe đội ngũ đều nhìn trúng.
- Cho nên lúc này mới chí mạng, nếu như biết nội tình của Côn Côn, chỉ sợ Côn Côn sẽ bị hai bên Thần Ma truy sát.
Đông Môn Mộng rất là lo lắng, Thần Ma hai bên truy sát cũng không phải chuyện đùa, nói không chừng toàn bộ Thái Kinh đều sẽ không còn.
Trước đó Dạ Côn cảm thấy không có gì, bởi vì tất cả đều nằm trong sự khống chế, thế nhưng nghe mẫu thân nói ra mối nguy tiềm ẩn, Dạ Côn cảm giác mình phải cẩn thận hơn nữa, ngàn vạn lần không thể bại lộ.
Một khi bại lộ, chỉ sợ sẽ phải tìm hai vị cha vợ hỗ trợ.
- Mẫu thân, ngũ đại cổ tộc ở trên Huyền Nguyệt đại lục, còn có ai có liên hệ với Thiên Cung?
Dạ Côn nghi hoặc hỏi, hiện tại chỉ có thể hạ thủ từ cổ tộc, đầu mối duy nhất.
Dạ Tần đột nhiên giật mình:
- Đại ca, ngươi còn nhớ lần kia chúng ta bắt Chu Tuấn, sau đó ép hỏi, cuối cùng còn truy tìm, thế nhưng người đều chạy, gia tộc kia gọi là gì ấy nhỉ. . .
Dạ Côn nhất thời không nhớ ra được, đến cùng là nhà ai.
Thế nhưng Đông Môn Mộng nhẹ nói ra:
- Đó là Đông U cổ tộc, Nạp Lan gia.
- Đúng đúng đúng, chính là Nạp Lan gia.
Dạ Tần nghĩ tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận