Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 836: Côn Thức Trêu Chọc Muội

- Ngươi. . . tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Gia Cát Thanh không ngờ Dạ Côn lại xuất hiện ở đây, sớm biết hắn tới, mình liền không tới, hiện tại hay rồi, thanh danh của mình tại Thiên Cung xem như mất hết.
- Không biết là ai nói, ta là cô nương ngoan ngoãn, không ra cửa lớn, ta vừa mới đưa nàng về nhà xong, nàng chân sau liền chạy ra ngoài, nàng sờ sờ lương tâm của mình xem, nó không đau ư. . .
Gia Cát Thanh ngẩn người, làm sao cảm giác mình lại biến thành ngươi có lỗi, nếu không phải ngươi. . . Gia Cát Thanh ta có thể như vậy sao?
- Được rồi, ta tha thứ cho sai lầm của nàng, lần sau không thể như thế nữa.
Dạ Côn chặn lời Gia Cát Thanh, trực tiếp phong bế, sau đó ôm lấy eo thon. . . khiến cho vẻ mặt Gia Cát Thanh đỏ lên, nàng đương nhiên là tức giận.
Một loạt thao tác khiến cho người xung quanh trợn mắt hốc mồm, trước mặt mọi người, thế mà làm ra động tác bất nhã như thế.
Gia Cát Thanh lại thích nam nhân như vậy, quá không biết xấu hổ đi.
Nghênh Phong trong lòng khiếp sợ không tôi, Thiên Cung đệ nhất mỹ nữ lại bị Xuy Tuyết ca ôm ấp, chọc cho mặt đỏ tới mang tai.
- Thanh Thanh thơm quá.
Dạ Côn đột nhiên cảm giác được một cỗ kích thích, loại cảm giác này chẳng lẽ chính là yêu đương vụng trộm kích thích, gạt thê tử ở Thiên Cung làm loạn?
- Còn không buông ta ra! Tên đăng đồ tử này! ! !
Gia Cát Thanh tựa hồ muốn dùng man lực, thế nhưng phát hiện mình căn bản không có cách nào rung chuyển hắn nửa phần.
- Chúng ta không phải đã nói phải giả vờ sao? Phối hợp một chút.
Dạ Côn thấp giọng nói ra.
- Nào có người giả vờ như ngươi! Động tay động chân với ta.
Nhưng mà Dạ Côn áp sát bên tai Gia Cát Thanh nói ra:
- Vậy nếu như ta muốn động thủ động cước sâu vào thì sao đây.
Cảm nhận được bên tai truyền đến hơi nóng, trong lòng Gia Cát Thanh chấn động, phương tâm thế mà bắt đầu nhảy lên.
Mà Dạ Côn nhìn biểu lộ của Gia Cát Thanh, xem ra mình đùa giỡn rất đúng chỗ, thành công khuấy động tiếng lòng của cô nương kia.
Sáo lộ này Côn ca đã sớm muốn dùng, thế nhưng sáo lộ của thê tử lại càng sâu hơn.
Hiện tại cuối cùng có thể sử dụng sáo lộ của mình, xem thử xem có thể thành công hay không.
- Chờ một chút, trán nàng tựa hồ có thứ gì.
Không đợi Gia Cát Thanh hoàn hồn, Dạ Côn đưa tay sờ lấy trán Gia Cát Thanh.
Nhìn Dạ Côn lấy một thoáng, Gia Cát Thanh nghi hoặc hỏi:
- Còn chưa phủi xuống được?
- Ai, vẻ đẹp này không phủi xuống được.
Dạ Côn nghiêm túc nói.
Gia Cát Thanh mộng bức, nguyên bản phương tâm hơi bình tĩnh tựa hồ lại có chút nóng nảy, tên đầu trọc này rất biết chọc người a.
Nghênh Phong theo ở phía sau xem như học được, Xuy Tuyết ca đúng là đại thần, nhìn đệ nhất mỹ nhân bên cạnh một chút, bị Xuy Tuyết ca khiến cho tâm loạn như ma, đều giống như chim non nép vào người.
Vì hòa hoãn nội tâm xao động, Gia Cát Thanh nhìn về phía tinh không, từ tốn nói:
- Tinh tú tối nay không tệ.
Mà Dạ Côn nghiêm túc hỏi:
- Biết nàng khác với tinh tú ở chỗ nào không?
- Khác chỗ nào?
Gia Cát Thanh tò mò hỏi.
- Tinh tú ở trên trời, nàng ở trong lòng ta.
Nghênh Phong choáng váng, còn có thể nói như vậy sao? Nhìn bộ dáng của Gia Cát Thanh một chút, rõ ràng đều sắp không chịu nổi.
Gia Cát Thanh quả thật sắp không chịu nổi, tên đầu trọc này quá không biết xấu hổ không biết thẹn, trước mặt mọi người lại nói lời như vậy! ! !
- Có thể đừng nói lời như vậy hay không.
Gia Cát Thanh nhẹ nói ra, đều không muốn đi nhìn cặp mắt nóng bỏng của Côn ca.
Côn thức trêu chọc muội, rèn sắt khi còn nóng.
Hiện tại đã chọc được phương tâm cô nương, liền phải tiếp tục. . . bằng không cây đuốc bị dập tắt, vậy liền mất hết ráo.
- Thanh Thanh, đây đều là lời từ đáy lòng, nếu như không phải nàng, ta làm sao có thể nói ra khỏi miệng đây.
Dạ Côn khẽ thở dài một tiếng, phảng phất chỉ có ngươi mới có thể khiến cho ta sa đọa.
- Ngươi. . .
Dạ Côn đưa ngón trỏ ra đặt ở trên cằm Gia Cát Thanh, nhu hòa nói ra:
- Kỳ thật lần đầu tiên gặp nàng, ta đã bị nàng hấp dẫn đến, thật có lỗi, ta nói dối. . . chẳng qua là không khắc chế được suy nghĩ trong nội tâm, muốn tiếp xúc cùng nàng, nàng là cô nương ưu tú nhất ta gặp qua, khiến cho ta kìm lòng không được hồ đồ vì nàng.
Nghe thấy Côn ca thổ lộ, Gia Cát Thanh trợn mắt hốc mồm, đầu óc trống rỗng.
Nhưng mà Côn ca cũng nắm chặt cơ hội, trực tiếp bày ra tiến công.
Đó chính là "moa~" một cái.
Lúc này chính là thời khắc phòng tuyến của nàng yếu ớt nhất, nếu như không có bị đẩy ra, như vậy cô nương đã xiêu lòng, nếu như bị mãnh liệt đẩy ra, như vậy cũng không lỗ, ít nhất được hôn một cái.
Nghênh Phong biểu lộ là như vậy (





;)
Chuyện gì thế này, nói rất hay, thế mà còn hôn môi, nhiều người nhìn như vậy! ! !
Người xung quanh kinh ngạc đến ngây người, còn có thể hôn môi như thế, thật không có lễ tiết. . . mất mặt a.
Thiên Cung, chính là một nơi vô cùng bảo thủ, trình độ bảo thủ đoán chừng còn nghiêm trọng hơn Thái Kinh, bình thường người trẻ tuổi đối với chuyện nam nữ vẫn rất thuần khiết.
Dạ Côn cảm giác được Gia Cát Thanh đang đẩy mình, thế nhưng cường độ không phải rất lớn, cho nên Côn ca liền ôm chặt lấy, nđể Gia Cát Thanh cảm thụ mị lực của Côn ca, muốn nàng vô phương chống cự, lúc này liền phải bá đạo!
Quả nhiên, dưới một phương bá chủ, Gia Cát Thanh liền không còn khí lực.
Nhưng mà Côn ca cảm thấy, thật kích thích a.
Một lúc sau, Dạ Côn buông lỏng Gia Cát Thanh ra, nhìn khuôn mặt Gia Cát Thanh đỏ bừng mê say áy náy nói ra:
- Ngại quá, nàng thật khiến ta mê muội.
Lúc này Gia Cát Thanh cũng không biết nên nói gì, trực tiếp dậm chân quay người chạy. . .
Nhìn Gia Cát Thanh phản ứng như vậy, Dạ Côn cảm giác mình xong rồi.
Năm đó cho dù không có A Ly các nàng, dùng sáo lộ của mình, khẳng định cũng sẽ có thê tử.
Nhìn Gia Cát Thanh một chút, danh xưng Thiên Cung đệ nhất mỹ nhân, còn không phải bị mình bắt lại, lúc này mới bao lâu a.
Thiên Cung nữ tử thật dễ bị lừa, Côn ca đến cho các nàng học một khóa, biết giang hồ hiểm ác, sau này sẽ không dễ bị lừa.
Gia Cát Thanh cũng không ở lại, mà là che mặt điên cuồng chạy đi, cảm giác mình đã không còn mặt mũi gặp người, thế mà dưới loại tình huống này, bị một nam nhân vũ nhục. . .
- Xuy Tuyết ca, ngươi thực quá ngưu bức, đây chính là Thiên Cung đệ nhất mỹ nhân a, thế mà bị ngươi. . .
Nghênh Phong đến lúc này đều khó mà tiếp nhận sự thật, chuyện nằm mơ đều không dám nghĩ tới, hôm nay thế mà phát sinh.
Dạ Côn cười khẽ một tiếng:
- Nghênh Phong à, mặc kệ là đệ nhất mỹ nữ cũng tốt, đệ nhị mỹ nữ cũng tốt, thân phận của các nàng đều là cô nương.
Nghe Dạ Côn nói, Nghênh Phong cảm thấy vô cùng thâm ảo, nếu như có thể lĩnh ngộ được chân lý cảu câu nói này, không cầu đệ nhất đệ nhị, tới đệ tam cũng được a.
- Xuy Tuyết ca, thụ giáo.
Nghênh Phong chắp tay, hôm nay có thể nhận biết Xuy Tuyết ca, thật đúng là tam sinh hữu hạnh.
Trong lòng Dạ Côn thở dài một hơi, cuối cùng sống thành người mình ghét nhất, đây là nhân sinh a. . .
Thê tử, hãy thông cảm cho phu quân, dù sao phu quân làm đều có mục đích, cũng không phải thật tâm muốn cợt nhả cô nương người ta.
Trong lòng Côn ca đang biểu đạt áy náy, nhưng bờ môi vẫn mấp máy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận