Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 742: Côn Ca

Nhưng mà tự thôi miên cũng vô dụng, Dạ Tư Niên cũng không phải người ngu, Dạ Côn cùng Dạ Tần lợi hại như vậy, địa vị ở trong lòng gia gia càng không phải nói...
Trừ phi bọn hắn không muốn, bằng không thì nhất định không tới phiên mình.
Lúc này giọng phân tích sư mang theo buông lỏng hô:
- Đại ca của Dạ Tần mọi người hẳn đều biết gọi là gì đi.
Theo phân tích sư hỏi lên như vậy, tất cả mọi người hơi hơi sửng sốt một chút... đại ca của Dạ Tần.
Đó đương nhiên chính là...
- Côn ca!!!
Một tiếng Côn ca to rõ cỡ nào, chỉnh tề cỡ nào, đây chính là không có đi qua diễn thử, đây đều là tiếng hô tất cả mọi người phát ra từ nội tâm.
Rõ ràng hình ảnh Côn ca đã lắng đọng rất lâu ở trong lòng mọi người.
Hơn nữa mọi người kêu không phải Dạ Côn, mà là Côn ca...
Côn ca đúng là ngươi Côn ca.
Dạ Côn cũng bối rối mộng, có chút ngượng ngùng.
Phân tích sư cũng phi thường sục sôi.
- Dạ Côn! Năm đó là một thiếu niên lang đến từ huyện Thái Tây, thời điểm ở huyện Thái Tây, hắn liền được xưng là người trẻ tuổi ưu tú nhất! Vô luận hắn đi tới chỗ nào, ưu tú đều là bạn thân của hắn, được vô số ca ngợi!
- Năm đó tiến đến Ngũ Nhạc, chém đầu Ngũ Nhạc quân chủ, loại quyết đoán này không ai có được! Mà ở trước đây không lâu, hắn lại chặt đầu Cổ U Hoàng Đế xuống! Giúp cho Thái Kinh chúng ta dệt hoa trên gấm!
- Dạ Côn! Hai chữ này giống như Nguyên Tôn Kiếm Đế năm đó, đáng được ca tụng!
Nghe thấy câu này, khóe miệng Dạ Côn giật một cái, Côn ca cũng không muốn được ca tụng a... được ca tụng đều dành cho người chết.
Theo Dạ Côn chậm rãi đi ra, lập tức mang theo một mảnh phản quang, thậm chí đều có chút chói mắt.
Trước kia cái đầu trọc của Côn ca có lẽ sẽ bị chê cười.
Thế nhưng bây giờ không có.
Nếu như Thái Kinh không có tên đầu trọc này, chỉ sợ không có hiện tại.
Thậm chí có một ít người cảm thấy, chờ sau khi kết thúc, mình cũng phải cạo trọc đầu nghe nói tóc càng ít, sức chiến đấu càng mạnh.
Không khí hiện trường phảng phất đạt đến cao trào, đoán chừng tất cả mọi người đều sẽ khàn giọng mấy ngày...
Dạ Côn mang theo nụ cười hướng phía tất cả mọi người phất tay, chợt phát hiện chuyện của mình làm, đều đáng giá... tất cả cố kỵ đều là đúng, nhìn nụ cười của bọn họ... không có cái gì tốt hơn.
- Tin tưởng mọi người đã có chút mệt mỏi, chúng ta trước nghỉ ngơi một chút... dù sao đợi chút nữa xuất hiện... đều là khách quý không tưởng tượng được nổi.
Trong lòng tất cả mọi người, lời này của phân tích sư khẳng định là nói ba tên Hoàng Đế kia, đây cũng không phải chuyện bí mật gì, người Thái Kinh đều biết, cho nên cũng không có để tâm như vậy, chẳng qua là cười cười.
Đám người Dạ Tư Không đã nhập tọa, còn có các nữ quyến cũng nhập tọa... giới thiệu chỉ có nam nhân Dạ gia, cũng không có giới thiệu nữ nhân Dạ gia.
- Tên phân tích sư này quả thật không tệ, rất biết điều chỉnh bầu không khí.
Dạ Tư Không cười khẽ một tiếng, người được Trưởng Tôn Ngự ưa thích qua, không phải không có đạo lý.
Dạ Tư Niên nhẫn nhịn nghẹn miệng... nếu như ngay từ đầu không có hô mình liền tốt, thế nhưng ngươi hô, ngươi lại không được...
Chỉ nghe ngữ khí phân tích sư biến thành một loại khàn khàn:
- Nhân vật xuất hiện tiếp theo, chính là tồn tại đứng ở tầng cao nhất Đông U! Thiên Trạch! Thiên Cương! Côn Miểu!
Theo phân tích sư, tất cả mọi người đều ngây ngẩn.
Tình huống gì thế này???
Ba tên Hoàng Đế kia ngưu bức như vậy sao? Đều kéo tới địa vực khác...
- Tiếp theo cho mời! Điện Chủ Đông U Thánh Điện Ngô Trì! Điện Chủ Thiên Trạch Thánh Điện Tử Thanh! Điện Chủ Côn Miểu Thánh Điện Mạnh Dương! Điện Chủ Thiên Cương Thánh Điện Huyền Trạch!
Thứ tự này đã là an bài tốt nhất, Ngô Trì đập ở phía trước, đó là bởi vì... y là lão sư của Dạ Côn cùng Dạ Tần, thân phận như vậy đã rất cao, Thiên Trạch Tử Thanh cùng Côn Miểu Mạnh Dương tùy tiện... nhưng Huyền Trạch xuất hiện ở cuối cùng, khẳng định y không dám nói gì.
Dù sao Điện Chủ liền Thánh Điện cũng bị mất, y còn có thể nói cái gì... chỉ có thể dựa vào thân phận Điện Chủ, đoạt một chút mánh lới thôi.
Theo phân tích sư, tất cả mọi người phảng phất giống như bị sét đánh.
Thánh Điện!
Điện Chủ tới?!
Còn tới bốn người???
Đây là tình huống gì????
Không phải đùa giỡn đấy chứ!!!
Lúc bốn người Ngô Trì xuất hiện trong mắt mọi người, đồng thời tản mát ra uy áp mạnh mẽ, tất cả mọi người liền tin.
Điện Chủ Thánh Điện thật đến rồi!
Dạ gia thế mà ngay cả Điện Chủ Thánh Điện đều kéo tới trợ uy! Chuyện này cũng quá kinh khủng đi! Hơn nữa còn tới tận bốn người!
Trời ạ, phải biết chỉ có Điện Hoàng mới có thể điều động Điện Chủ, Dạ gia thế mà cũng có thể làm được, thật vô phương dùng ngôn ngữ biểu đạt tâm tình thích khách!!!
Giờ này khắc này không có âm thanh náo động, chỉ thấy tất cả mọi người hướng phía bốn người quỳ lạy, mang theo thành kính thật sâu.
Địa vị Thánh Điện ở trong lòng mọi người, giống như là thần linh.
Nguyên bản tràng diện chúc mừng, theo bốn tên Điện Chủ đến, cũng trở nên nghiêm túc.
Tất cả mọi người không muốn ở trước mặt Điện Chủ biểu hiện quá phóng túng, đây chính là tồn tại còn cao hơn cả Thánh Nhân.
Theo bốn vị Điện Chủ nhập tọa, tràng diện liền phi thường an tĩnh, như bọn nhỏ bên trong tư thục, đoan đoan chính chính ngồi nghe giảng bài.
Ở trong suy nghĩ của mọi người, Điện Chủ hung ác lên, Thánh Nhân cũng không có cách nào.
Huống chi đây là bốn tên Điện Chủ, thật không dám làm loạn...
Dạ Côn cảm giác, sau khi Điện Chủ này xuất hiện, tràng diện liền thay đổi... không còn loại cảm giác náo nhiệt kia...
Xem ra chút nữa mình phải nói một chút gì.
Phân tích sư cũng cảm giác được điểm này... phân tích sư không thể điều khiển được bầu không khí, vậy thì không phải một tên phân tích sư tốt.
- Tiếp theo ra sân chính là một vị nữ hoàng!
Trong đầu tất cả mọi người liền xuất hiện một bóng hình xinh đẹp, hình dáng ảo diệu, khuôn mặt xinh đẹp...
Không đúng, trong ba tên Hoàng Đế không có nữ a.
- Vị nữ hoàng này đến từ Thiên Trạch, cho mời Thiên Trạch Linh Đô nữ hoàng!
Thân ảnh Hoa Sa La chậm rãi xuất hiện, khóe miệng mang theo từng tia mỉm cười, không nhìn kỹ... thật đúng là nhìn không ra.
Toàn bộ đều nhìn về phía Hoa Sa La, mặc dù trong lòng kinh ngạc tán thán, nhưng cũng không dám rống to... nếu để đám Điện Chủ không vui thì biết làm sao bây giờ?
Cho nên liền dẫn đến một chuyện, Hoa Sa La ra sân... thế mà lặng ngắt như tờ.
Thậm chí bầu trời còn có tiếng chim vỗ cánh...
Nếu như lúc này có âm thanh oa oác oác, vậy liền hợp với tình huống.
Cái trán của phân tích sư đã đổ mồ hôi, sao mọi người không có phản ứng... thế này không giống Tiết Khánh Nguyên, không náo nhiệt a.
Không có biện pháp, chỉ có thể tiếp tục hô!
- Tiếp theo ra sân là ba vị quân chủ đến từ Đông U! Phân biệt là Danh Ảnh! Vô Thượng Nhật! Nghịch Thiên quân chủ, cho mời...
Theo ba vị quân chủ ra sân, vẫn hoàn toàn yên tĩnh, ngay cả Dạ Tư Không cũng cảm giác... khá là quái dị.
Chỉ thấy Côn ca đột nhiên đứng lên, trực tiếp đi đến trước mặt Ngô Trì lão sư, khoát vai Ngô Trì lão sư, hướng phía mọi người quát:
- Hãy sôi động lên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận