Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 573: Lại Xảy Ra Đại Sự

Lúc giao động, giường sẽ phát ra âm thanh cọt kẹt, giống như sắp sập xuống vậy.
Hiện tại Dạ Côn đã thực hiện được một cái nguyện vọng nho nhỏ, đó chính là bên trái nằm một người, bên phải nằm một người, trên bụng còn có một người đang nằm sấp.
Không thể tiếp tục phát triển thêm, lại tới một người liền không còn chỗ ngủ.
Ngực đau quá...
- Thiếu gia... thiếu gia... đại sự không ổn.
Bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng hô của Đông Tứ.
Dạ Côn tầng tầng thở dài một hơi, loại cảm giác này lại tới, sáng sớm đều có thể nghe Đông Tứ hô đại sự không ổn...
Ba cô nàng đều phát ra "Anh anh anh ~", rất khó chịu vì Đông Tứ quấy rầy giấc ngủ của các nàng, hơn nữa còn có thể đổi lời kịch hay không, đừng nói đại sự không ổn nữa, mỗi lần đều chỉ có một câu như thế...
Dạ Côn vỗ vỗ Mộ Nhi trên người, ổ mỹ nhân, thật quá dễ chịu...
Mặc quần áo, Dạ Côn mở cửa, nghiêm túc nói:
- Đông Tứ, dù sao cũng là vạn năm đồng tử, ổn trọng một chút.
- Lão sư... Tào công công đến rồi, còn dẫn theo người tới.
Đông Tứ nghiêm túc nói ra, không có một chút ý đùa giỡn nào.
Dạ Côn nghe xong nhíu chặt lông mày, vốn tưởng rằng Đông Tứ sẽ nói huyện Thái Tây xảy ra chuyện, nào ngờ là Tào công công từ Thái Kinh tới?
Hơn nữa còn mang người đến?
Chẳng lẽ Thái Kinh có biến?
- Đi xem một chút.
Dạ Côn trầm giọng nói ra.
Tiến vào hành lang, Dạ Côn nhìn thấy Tào công công đứng ở trong sân, sau lưng có hơn mười tên hộ vệ.
- Tiểu Vương Gia.
Tào công công nhìn Dạ Côn tới, chắp tay cười nói.
Nhìn biểu hiện của Tào công công, Dạ Côn cũng không biết y đến có chuyện gì.
- Tào công công đại giá quang lâm, sao không thông báo trước một tiếng, để ta chuẩn bị khoản đãi Tào công công mới được.
Dạ Côn nhếch miệng cười nói.
- Lão nô không dám nhận, đa tạ hảo ý của Tiểu Vương Gia.
Dạ Côn khẽ cười một tiếng:
- Dâng trà.
Chỉ thấy Không Hư bưng trà lên, hiện tại Không Hư ngoại trừ công việc tìm Quỷ Súc ra, thì kiêm luôn người làm vườn của Dạ gia.
- Tiểu Vương Gia, trà không kịp uống, lần này vội vàng chạy đến, là muốn gọi người hồi kinh.
Tào công công cung kính nói ra.
- Hồi kinh?
Dạ Côn sầm mặt lại, cảm giác có chuyện.
Tào công công chắp tay:
- Đúng vậy, Thánh Nhân khẩu dụ, lập tức gọi Tiểu Vương Gia hồi kinh!
Không đúng không đúng, gia gia bảo mình tới huyện Thái Tây, lúc này mới không được bao lâu, làm sao lại gọi mình trở về...
Hiện tại huyện Thái Tây càng ngày càng nhiều người, trở về không phải cho bọn họ cơ hội sao?
Chẳng lẽ là có người thừa cơ ép mình đi, nhưng mà ai có năng lực lớn như vậy, có thể khiến gia gia hạ khẩu dụ như thế?
- Tào công công, hai chúng ta quen thuộc như vậy, có thể tiết lộ một chút không?
Dạ Côn khẽ cười nói.
Tào công công trầm mặc một chút, phất phất tay, đuổi hộ vệ đi ra.
Dạ Côn đi ra phía trước.
- Tiểu Vương Gia, có phải mấy ngày trước ngươi có giết một người Cổ U hay không?
Tào công công thấp giọng hỏi.
Dạ Côn sửng sốt một chút, âm u nói ra:
- Đúng là có giết người Cổ U.
- Tiểu Vương Gia, người ngươi giết lai lịch không nhỏ, Cổ U phái sứ thần tới muốn truy bắt hung thủ, bằng không thì đại quân Cổ U sẽ san bằng Thái Kinh.
Dạ Côn cũng không nghĩ tới, Cổ U này lại kiên cường như thế, còn muốn san bằng Thái Kinh?
Chỉ sợ đây là tìm một cái cái cớ đi, thậm chí còn muốn đẩy mình ra.
Thế nhưng gia gia biết rất rõ, vì sao vẫn muốn mình trở về?
Trừ phi sự tình không phải đơn giản như vậy, Tào công công cũng chỉ biết mặt ngoài mà thôi.
- Được, hiện tại ta liền trở về, ta đi nói với thê tử ta một tiếng đã.
Tào công công chắp tay.
Dạ Côn về đến phòng, nói với ba cô gái một lần.
Diệp Ly nghe thấy phu quân lại phải về Thái Kinh, lập tức liền bị đánh thức:
- Cái gì, phu quân muốn về Thái Kinh? Trở về làm gì?
- Gia gia tựa hồ tìm ta có chút việc, các nàng hãy đợi ở chỗ này, thế nhưng phải chú ý an toàn, ngày thường không có việc gì thì đừng ra khỏi nhà.
Dạ Côn vẫn tương đối yên tâm, một đầu Cốt Long, một đầu Thần Long, Dạ gia chính là Tử Vong Thâm Uyên, người nào tới người đó chết.
- Vậy khi nào phu quân mới trở về?
Nhan Mộ Nhi niệm niệm không bỏ, tháng ngày tốt lành vừa mới bắt đầu, hiện tại đã không còn...
Diệp Lưu lo lắng nói ra:
- Phu quân trở về cẩn thận một chút.
Dạ Côn nhẹ gật đầu, khẽ hôn ba thê tử của mình, sau đó liền rời đi, cũng khá vội vàng.
- Ngồi thảm bay tương đối nhanh.
Dạ Côn trực tiếp lấy ra thảm bay.
Tào công công sửng sốt một chút, không ngờ Tiểu Vương Gia còn có pháp khí như thế, y liền hướng phía thủ vệ bên cạnh nói ra:
- Các ngươi tự quay về Thái Kinh đi.
- Vâng!
Thảm bay trực tiếp chui vào tầng mây, thẳng hướng Thái Kinh.
Nhưng mà động tĩnh ở Dạ gia sớm đã bị người nhìn chằm chằm, tin tức Tào công công tới cũng đã truyền ra ngoài, tin tức Dạ Côn rời đi càng không cần phải nói.
Vẻ mặt Dạ Côn có hơi trầm trọng, cảm giác mình đã bị người gài bẫy.
Tên Cổ U kia là cố ý giết người, sau đó để mình tới giết y.
Mình là thành viên hoàng thất, giết yếu viên Cổ U, Cổ U hoàn toàn có lý do tiến công Thái Kinh.
Hiện tại gia gia muốn vững chắc Thái Kinh, cũng không muốn khai chiến, gọi mình trở về, hẳn là cho một cái công đạo...
Thế nhưng chuyện này nên bàn giao như thế nào, hiện tại Dạ Côn còn không biết, đi về hỏi hỏi gia gia nghĩ như thế nào đã.
Trên đường đi, Dạ Côn âm thầm suy nghĩ.
Giữa trưa, thảm bay vững vàng đáp xuống hoàng cung:
- Tào công công, dẫn đường đi.
- Tiểu Vương Gia, mời đi theo ta.
Tào công công cung kính nói ra.
Dạ Côn rất nhanh đã đi tới trong thư phòng, Tào công công rất rõ thời gian làm việc và nghỉ ngơi mỗi ngày của Dạ Tư Không, giờ này hẳn đang ở trong thư phòng phê duyệt.
- Thánh Nhân, Dạ Côn tới.
Tào công công ở bên ngoài cung kính hô.
- Tiến vào.
Âm thanh Dạ Tư Không ở bên trong truyền ra.
- Tiểu Vương Gia, mời vào.
Tào công công cung kính nói ra, đẩy của phòng ra.
Dạ Côn đi vào trong thư phòng, Tào công công đóng cửa lại.
- Dạ Côn tới, ngồi ở bên cạnh đợi một chút, gia gia xem xong mấy thứ này trước.
Dạ Tư Không liếc mắt nhìn Dạ Côn, khẽ cười nói.
- Được, gia gia giải quyết sự vụ trước đi.
Dạ Côn nhẹ gật đầu, lập tức ngồi ở bên cạnh.
Dạ Côn uống trà cung nữ bưng tới, ăn bánh ngọt, lẳng lặng chờ lấy.
Xem vẻ mặt của gia gia, tựa hồ cũng không giống phát sinh đại sự gì.
Không phải chứ, thế mà còn sai Tào công công tới gọi mình.
Chờ nột hồi, Dạ Côn thế mà ngồi ngủ thiếp đi, nếu như ngươi có ba người thê tử, thể lực cũng sẽ không chống đỡ nổi a.
- Côn Côn... Côn Côn...
Bên tai Dạ Côn vang lên âm thanh của Dạ Tư Không, Dạ Côn đột nhiên mở to mắt, ngồi dậy:
- Gia gia.
- Đêm qua ngủ không ngon à?
Dạ Tư Không ngồi ở bên cạnh Dạ Côn cười hỏi.
Dạ Côn lau khóe miệng, cười nói:
- Có chút.
- Người trẻ tuổi nghỉ ngơi sớm một chút, bằng không thì đến già sẽ lưu lại mầm bệnh.
Dạ Tư Không lo lắng nói ra.
- Vâng, gia gia.
Dạ Côn chắp tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận