Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 841: Ta Coi Ngươi Là Huynh Đệ

Lúc này Dạ Côn cũng nhìn thấy Chu Tuấn ở cửa cung điện, trong lòng cũng cảm thán rất nhiều, nguyên bản không nghĩ sẽ gặp mặt nhanh như thế, thế nhưng từ nơi sâu xa. . . chính là muốn tìm không vui.
Nhưng mà Dạ Côn cũng phát hiện tay chân Chu Tuấn đều tốt, không khác những gì mình nghĩ, một đại công tử ca như thế, làm sao cũng có thể tiếp được.
Dù sao người ta cũng là nhi tử của gia chủ, nếu như năm đó mình không có bị vứt bỏ. . .
Dạ Côn cười cười, nào có nhiều nếu như như vậy, hiện tại mình cũng rất vui vẻ.
Lúc này Mộc Lưu nhìn Chu Tuấn cũng không có ý nghĩ như thế, trong lòng cảm thấy, Chu Tuấn là tới quan sát mình, xem mình có thể làm thê tử của y hay không.
Trước kia Mộc Lưu chỉ là xa xa nhìn thấy Chu Tuấn, mặc dù mỹ mạo không tầm thường, nhưng lúc ấy Chu là người nổi bật ở trong thế hệ trẻ tuổi, vị hôn thê cũng là nữ nhân như Gia Cát Thanh, mà mình không có bất kỳ bối cảnh gì, dù cho mỹ mạo như thế, cũng không thể lọt vào mắt người ta.
Mà bây giờ. . . bị từ hôn liền đến tìm mình, cảm giác mình tựa như một cái. . . Mộc Lưu cũng không nói lên được, phảng phất giống như không có tự tôn.
Đối với vụ hôn nhân này, Mộc Lưu rất phản cảm, nếu như y đến xem mình biểu hiện, vậy mình liền biểu hiện không tốt, như thế y nhất định sẽ không đồng ý mối hôn sự này.
Nếu như vậy, mình cũng không cần gả vào Chu gia.
Như vậy làm thế nào mới có thể khiến cho y phản cảm?
Mộc Lưu nhịn không được nhìn về phía đầu trọc bên cạnh, trong lòng tựa hồ có quyết định.
Nhưng mà Côn ca còn không biết, mình đã bị cô nương để mắt tới.
Lúc này Chu Tuấn hướng phía Diêm Tiếu bên này, nguyên bản khuôn mặt cứng đờ lộ ra cười nhạt.
Làm nhi tử gia chủ, vẫn phải biểu hiện một chút thân dân, người xung quanh cũng lộ ra vẻ nhiệt tình, xem ra địa vị Chu Tuấn ở trong Thiên Cung vẫn rất cao, mặc dù bị Gia Cát Thanh từ bỏ.
- Chu huynh.
Diêm Tiếu hướng phía Chu Tuấn chắp tay, vẻ mặt có chút âm trầm.
Thượng Quan Tử Tài bên cạnh cũng hơi hơi chắp tay, không có đáp lời. . . xem ra quan hệ cũng không tốt như trong tưởng tượng.
- Diêm Tiếu, ngươi làm sao?
Chu Tuấn tò mò hỏi, vẻ mặt Diêm Tiếu rất không tốt.
Diêm Tiếu âm u nói ra:
- Chu huynh, thấy cái tên đầu trọc kia không, y vừa mới làm ta mất hết mặt mũi!
- Tên đầu trọc. . .
Chu Tuấn nhìn về phía Dạ Côn, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh, trước đó là ở sàn xe nhà ngươi, lão tử bị đánh cũng nhận, thế nhưng hiện tại. . . đây là sàn xe của Chu Tuấn ta, cho dù ngươi là một đầu Long, vậy cũng phải cuộn lại cho ta!
Thượng Quan Tử Tài yên lặng nhìn phản ứng của Chu Tuấn, trông thấy kẻ thù thế mà không có bạo tẩu. . . đây chính là người cắt tay chân ngươi, phế đi tu vi của ngươi, thế mà còn trấn định như vậy, thật không dễ dàng a.
Không có phản ứng cũng là chuyện bình thường, Chu Tuấn không có tu vi, nào có phải là đối thủ của Dạ Côn, nếu như đánh một lần nữa, chỉ sợ tay chân vừa mới chữa tốt liền sẽ bị phế tiếp.
- Công tử, còn muốn tiếp tục khiêu chiến ta hay không?
Mộc Lưu bỗng nhiên hướng phía Dạ Côn nói một tiếng, khiến ánh mắt mọi người chuyển dời về.
Dạ Côn sững sờ, làm sao cảm giác trong lời nói của Mộc Lưu có hàm ý a. . . vừa rồi không phải đã khiêu chiến rồi sao? Lại khiêu chiến?
Chỉ sợ không phải khiêu chiến, là cái khác đi. . .
Mặc dù không biết Mộc Lưu có mục đích gì, thế nhưng Dạ Côn vẫn khẽ cười nói:
- Hay là tối nay khiêu chiến ở trong khuê phòng của cô nương một thoáng, thế nào?
Mọi người: ......
Tên đầu trọc này đùa nghịch lưu manh lên, thật khiến người ta không còn lời nào để nói.
Lúc này Chu Tuấn nhíu mày, mình là tới nói từ hôn với Mộc Lưu, nhưng ít ra hiện tại vẫn là nữ nhân của Chu Tuấn ta! Còn chưa tới phiên ngươi nhúng chàm.
Thượng Quan Tử Tài lúc này âm u nói ra:
- Quá vô sỉ, vừa rồi còn khinh bạc Gia Cát Thanh, hiện tại lại tới Mộc Lưu, quá ghê tởm! ! !
- Cái gì! Hắn liền Gia Cát Thanh cũng. . .
Chu Tuấn vừa từ trong nhà ra, căn bản không biết hành động vĩ đại của Dạ Côn cùng Gia Cát Thanh, hiện tại nghe xong, cả người đều cứng đờ.
Chu Tuấn quả thật rất thích Gia Cát Thanh, mặc kệ là thân phận hay là thực lực, đều rất xứng với mình, từ nhỏ đến lớn đều xem Gia Cát Thanh như thê tử. . .
Nhưng mà ngươi hôm nay ngươi nói cho ta biết, thê tử của ta bị Dạ Côn hôn! ! ! Thế tử sắp nhập môn, còn bị Dạ Côn đùa giỡn ở trước mặt mọi người. . .
Lúc này cho dù tính tình Chu Tuấn tốt đến cỡ nào, chỉ sợ đều muốn bạo phát.
Mộc Lưu mang theo một chút ngượng ngùng, nói nhỏ nói ra:
- Công tử thật xấu ~
Mọi người: ......
Đậu xanh, đây là khẩu khí nói công tử xấu xa sao. . . rõ ràng là đang nói, công tử ban đêm phải tới a ~ bại hoại ~
Theo Mộc Lưu nói như thế, lỗ mũi Chu Tuấn cùng Diêm Tiếu đều muốn bốc khói.
Thượng Quan Tử Tài có chút tò mò, Diêm Tiếu tức giận là chuyện bình thường, thế nhưng Chu Tuấn sao lại nổi giận?
Chẳng lẽ Chu Tuấn cũng có ý tưởng đối với Mộc Lưu?
Lúc này Dạ Côn tựa hồ đã biết ý của Mộc Lưu, Chu Tuấn vừa đến, liền liếc mắt đưa tình với mình, chỉ sợ là muốn chọc giận Chu Tuấn a.
Không tệ không tệ, vậy liền cùng nhau tới đi.
Xem Chu Tuấn tại Thiên Cung vẫn có đối thủ nha.
- Bởi vì có câu yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, nữ nhân, ngươi thành công hấp dẫn ta.
Dạ Côn mang theo cao ngạo nói ra, còn có một chút mùi vị bá khí.
Vác cô nương xung quanh đều cảm thấy, nam tử này mặc dù không có tóc, thế nhưng lời nói đều rất dễ nghe. . . thật xấu a ~ rất thích a ~
Mộc Lưu cũng sững sờ, trong lòng rất bất đắc dĩ. . . nhìn Chu Tuấn cùng Thượng Quan Tử Tài, Mộc Lưu tựa hồ nghĩ tới điều gì. . . vì chung thân đại sự, mình cũng chỉ có thể làm như thế. . .
- Chu công tử, chuyện ngươi ta đính hôn, ta vừa rồi đã nhận được.
Theo Mộc Lưu nói như thế, toàn trường lần nữa lâm vào yên tĩnh, khó có thể tin! ! !
Tài nữ Mộc Lưu thế mà đính hôn cùng Chu Tuấn rồi? Lúc nào. . .
Chu Tuấn không phải vừa bị từ hôn sao. . . nhanh như vậy lại kéo hôn sự mới rồi? Đối tượng ra tay lại chính là Mộc Lưu, đúng là một người cũng không buông tha a. . .
Nhưng vấn đề là, Diêm Tiếu tựa hồ cũng ưa thích Mộc Lưu. . .
Lúc này biểu lộ của Diêm Tiếu vô cùng phong phú, thay đổi trong nháy mắt, tuyệt đối không nghĩ tới. . . kẻ địch chân chính của mình không phải là đầu trọc. . . mà lại là huynh đệ ở bên cạnh! ! !
- Chu Tuấn! ! !
Diêm Tiếu không nhịn được nữa, gầm thét một tiếng.
Dạ Côn đùa giỡn Mộc Lưu, Diêm Tiếu tức giận, nhưng không uy hiếp được mình. . . thế nhưng Chu Tuấn lại khác, chỉ cần y nói... Mộc Lưu nhất định sẽ thỏa hiệp.
Chu Tuấn nhíu chặt lông mày, dĩ nhiên cũng biết Diêm Tiếu thích Mộc Lưu, hôm nay tới là muốn rõ ràng, không ngờ Mộc Lưu thế mà lại nói ra trước.
Dạ Côn lộ ra nụ cười quỷ dị, Mộc Lưu đúng là siêu cấp đồng đội của mình, không được không được. . . nhất định phải lôi kéo Mộc Lưu nhập bọn, quá sung sướng.
Trong nháy mắt liền châm ngòi Chu Tuấn cùng Diêm Tiếu, thật không thể chọc nữ nhân a. . . bằng không ngươi chết như thế nào cũng không biết. . .
- Diêm Tiếu, ngươi đừng xúc động, nghe ta nói.
Chu Tuấn bất đắc dĩ nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận