Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 558: Tìm Phối Ngẫu

Đông Tứ là học sinh của Vạn Ác Thiên Tôn, thế mà một điểm ác cũng không học được, đến bây giờ vẫn còn là đồng tử, khiến người ta kinh ngạc không thôi.
Đát Từ khó có thể tin nói ra:
- Ngươi thế mà... vẫn còn là đồng tử, thật hay giả...
Đông Tứ vốn không muốn nói, dù sao cũng không phải chuyện quang vinh gì.
- Ta có bệnh thích sạch sẽ."
Mọi người:...
Bệnh thích sạch sẽ này của ngươi hình như rất nghiêm trọng a.
Đát Từ thở dài một hơi, là có bệnh thích sạch sẽ, còn tưởng rằng Đông Tứ đối với mình tình căn thâm chủng.
Dạ Côn không ngờ, vạn năm đồng tử thế mà ở ngay bên cạnh, cũng không phải khó tìm như vậy.
- Nếu đã tìm được vạn năm đồng tử, như vậy tiếp theo chúng ta nên tìm long huyết, Đát Từ, ngươi biết nơi nào có Long ẩn hiện không?
Dạ Côn tò mò hỏi.
Đát Từ lắc đầu:
- Long rất khó tìm, còn khó tìm hơn cả vạn năm đồng tử.
Đông Tứ:...
Đậu xanh, ngươi không thể không đề cấp đến chuyện vạn năm đồng tử à, mỗi người đều có khó khăn riêng của mình.
Không Hư phụ họa nói ra:
- Đúng vật, sư phụ từng nói qua, muốn nhìn thấy Thần Long đều phải nhờ vào cơ duyên.
- Kỳ thật bên cạnh chúng ta đã có sẵn một đầu Long.
Diệp Tử Tử nhìn Liệt Cốt nói ra.
Mọi người nghe xong sững sờ.
Khóe miệng Liệt Cốt giật một cái, chững chạc đàng hoàng nói ra:
- Ta là Long không sai, nhưng ta là Cốt Long, chính là loại không có máu kia!!!
- Nói không chừng cốt tủy cũng có hiệu quả thì sao?
Diệp Tử Tử cười hắc hắc nói.
Liệt Cốt hận không thể bóp chết Diệp Tử Tử, bà tám này, thế mà còn muốn rút cốt tủy của bổn vương.
Bản thể của Liệt Cốt cũng chỉ có Diệp Ly cùng Diệp Lưu biết, người khác cũng không biết, đều rất kinh ngạc.
Không Hư kinh ngạc tán thán, lập tức phỏng đoán, thì thào nói ra:
- Ta cảm thấy cốt tủy càng có tác dụng hơn long huyết.
- Bổn vương liền rút khô cốt tủy của ngươi trước!
Liệt Cốt hướng phía Không Hư trầm giọng nói ra, nhân loại nhỏ bé lại muốn rút cốt tủy của lão tử, lão tử rút chết ngươi.
Không Hư lập tức im miệng.
Dạ Côn cười cười:
- Liệt Cốt thúc đừng nóng giận, chúng ta vẫn là tìm long huyết đi.
Bất quá trong lòng lại nghĩ thầm, nếu như thực sự không có biện pháp, vậy chỉ có thể dùng cốt tủy thử một chút, nói không chừng thật có thể thành công.
- Ta nhớ sư phụ từng đề cập qua sự tích liên quan đến Long.
Không Hư nhẹ nói ra, hiện tại toàn lực trợ giúp Dạ Côn, sau đó danh dương thiên hạ, khiến mọi người biết Khu Ma Nhân vô cùng quan trọng.
Dạ Côn cảm thấy lần này mang Không Hư trở về là một lựa chọn chính xác, y biết thật nhiều.
- Nói một chút.
- Giữa Long với Long sẽ sinh ra một loại cộng minh, cho nên...
Không Hư vừa nhìn về phía Liệt Cốt.
Liệt Cốt trực tiếp đứng dậy:
- Các ngươi đừng ai cản ta, cái tên này là đang nhằm vào ta!!! Hôm nay ta phải hút chết y!!!
- Liệt Cốt thúc, ngươi đừng vội, chúng ta có thể thử một chút a.
Dạ Côn ngăn Liệt Cốt lại, khẽ cười nói, nếu như biện pháp này có thể được...
- Dạ Côn, tên này chính là thần côn.
- Liệt Cốt thúc, nếu thật là thần côn, vậy sau này ngươi hút chết y là được.
Không Hư:...
Sư phụ, người trên trời có linh, có thể phát triển truyền thừa của lão nhân gia người hay không, liền phải xem lần này, nhất định phải phù hộ cho đồ nhi a.
- Cần phải tiến hành vào đêm trăng tròn.
Không Hư bổ sung một câu.
Diệp Ly ôn nhu nói:
- Gần đây đều là đêm trăng tròn, nếu như hiện tại không thử một chút, có lẽ sẽ phải chờ đến sang năm.
- Hay là thế này đi, buổi tối hôm nay chúng ta ra ngoại ô huyện Thái Tây thứ một chút nhé?
Dạ Côn đề nghị.
Mọi người cảm thấy có thể thử một chút, Liệt Cốt chỉ Không Hư:
- Nếu như tối hôm nay không câu được Long, xem ta có đưa ngươi đi gặp Long Vương hay không.
Không Hư nuốt một ngụm nước bọt, cảm giác thiếu niên lang này không phải nói đùa.
Kỳ thật an tâm ngồi tại Thái Kinh ăn một chút thịt Hổ Điêu, uống chút rượu là được, sao phải phát dương quang đại chứ, đây không phải cầm mệnh của mình phát dương quang đại à.
Nếu đã nói thế, như vậy buổi tối hôm nay liền thử xem, Dạ Côn có chút chờ mong, muốn xem thử Liệt Cốt thúc có thể câu dẫn ra một đầu Long hay không.
Sau đó liền đè đầu Long kia xuống đất, rút máu.
Hắc hắc hắc...
Khóe miệng Côn ca lộ ra nụ cười tà ác.
Màn đêm rất nhanh đã bao phủ huyện Thái Tây, mọi người vẫn còn đang chúc mừng, từng nhà đều treo đèn lồng đỏ, khắp nơi đều vang lên tiếng hoan hô.
Lúc này Dạ Côn cùng mọi người đã đi đến một nơi cách xa huyện Thái Tây, dù sao triệu hoán Long, vẫn phải điệu thấp một chút, đừng để tất cả mọi người đều biết.
- Liệt Cốt, xem ngươi biểu diễn.
Diệp Tử Tử ở bên cạnh trêu chọc nói ra.
Mà Không Hư đứng ở một bên rất khẩn trương, nếu như lúc nữa không xuất hiện Thần Long, mình sẽ không mất mạng đấy chứ.
Không biết hiện tại cầu xin tha thứ có tác dụng hay không.
Liệt Cốt nhìn thoáng qua Không Hư, lộ ra tử vong ngưng thị.
Không Hư dốc hết dũng khí, ưỡn ngực, bộ dáng ta rất chắc chắn.
- Đã đến lúc chưa?
Dạ Côn tò mò hỏi.
Không Hư bóp bóp ngón tay, lại nhìn bầu trời đêm một cái, lập tức từ tốn nói:
- Đã đến lúc.
Liệt Cốt hít một hơi thật sâu, đã rất lâu rồi không lộ ra bản thể, nhớ lần trước biến ra bản thể, đều là do Thanh Hư làm hại.
Một cỗ long tức nhàn nhạt ở trên người Liệt Cốt ẩn hiện, dần dần, uy áp bắt đầu phóng thích ra.
Biến ra bản thể, liền không dễ khống chế khí tức như vậy, chạy đến nơi vắng vẻ này là chính xác.
Oanh!
Chỉ thấy trong nháy mắt Liệt Cốt liền biến thành một đầu Long khổng lồ...
Bất quá là chủng loại Long không có thịt kia.
Dạ Côn nhìn bản thể của Liệt Cốt thúc là cảm thán không thôi, thể tích thật khổng lồ, to như dãy núi vậy.
Nhất là long cốt trắng hếu, thoạt nhìn tựa hồ rất lợi hại.
Đông Tứ và Đát Từ từng gặp qua Long, thế nhưng Long thân liền mạch, làm sao lại có xương cánh nữa?
Đâu chỉ Đông Tứ và Đát Từ nghĩ như vậy, ngay cả Không Hư cũng nghĩ như vậy, dị chủng như thế, có thể triệu hoán Thần Long hay không?
Liệt Cốt hơi vểnh mặt lên, tựa hồ đang hiện ra sự oai hùng của mình, nhìn vóc người này một chút, các ngươi phấn đấu cả đời cũng không có được.
- Dạ Côn, kỳ thật Liệt Cốt giống như ngươi, hẳn còn thảm hơn ngươi, trên thân một cọng lông cũng không có.
Diệp Tử Tử yêu kiều cười nhạo g.
Đầu rồng to lớn của Liệt Cốt chậm rãi quay lại, thậm chí còn áp sát Diệp Tử Tử.
- Có tin ta một ngụm cắn chết ngươi hay không?
- Tới a, ngươi thử một chút.
Nhìn hai người lại muốn ầm ĩ lên, Dạ Côn cũng phục.
Diệp Ly cùng Diệp Lưu biểu thị, bọn họ cãi nhau là rất bình thường.
Là bởi vì quan hệ tốt mới cãi nhau, quan hệ không tốt, ai thèm cãi nhau.
Dạ Côn cọ xát Diệp Ly bên cạnh, vẫn là nàng nói tương đối tốt.
Diệp Ly nhẹ gật đầu, hướng phía Liệt Cốt hô:
- Liệt Cốt thúc, đã đến lúc rồi.
Diệp Tử Tử nghe xong hừ một tiếng:
- Đợi chút nữa tiếp tục.
- Tiếp tục thì tiếp tục, Liệt Cốt ta cãi nhau chưa từng sợ qua ai!
Liệt Cốt mười phần ngạo kiều nâng long đầu lên.
Lúc này Không Hư cười nói:
- Chỉ cần ngươi phát ra âm thanh tìm phối ngẫu là được.
Liệt Cốt hít một hơi thật sâu, sau đó hướng thẳng lên trời:
- À ấu ấu ấuuuuu ~
Mọi người:...
Bạn cần đăng nhập để bình luận