Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 1115: Thiên Cung Xảy Ra Chuyện

Đông Môn Mộng nhẹ nói ra:
- Quỷ Sắc Thiên Tôn muốn hủy đi Tường Băng, ta cũng không biết đây là chuyện tốt hay xấu.
- Mẫu thân, mặc dù tình huống dị tộc rất thê thảm, thế nhưng thiên phú của bọn quả thật khiến người e ngại.
Diệp Ly nhẹ nói ra:
- Đúng vậy, chủng tộc mạnh như thế, con cũng là lần đầu tiên nghe thấy.
- Đúng rồi, ba năm nay Thái Kinh có xảy ra chuyện gì không?
Dạ Côn tò mò hỏi.
Dạ Tần cười nói:
- Đại ca, hiện tại toàn bộ Đông U đã nhất thống, gia gia quyết định tu dưỡng thân tầm, trăm năm sẽ không có chiến sự.
- Quả thật cần tĩnh dưỡng, đến củng cố tốt thực lực mới được.
Dạ Côn cảm thấy rất đúng.
Lúc này Dạ Tần khẽ thở dài một tiếng, Dạ Côn có chút tò mò:
- Đệ đệ, có phải trong triều xảy ra vấn đề hay không?
- Ừm, hai năm trước Dạ Tư Niên trở về An Khang châu, không làm Thái Tử nữa.
- Thật hay giả thế? Dạ Tư Niên thật không nguyện ý làm Thái Tử nữa sao?
Dạ Côn nghe xong đều choáng váng, Dạ Tư Niên thế mà thật không làm Thái Tử nữa.
Dạ Tần nhẹ gật đầu:
- Ừm, hiện tại y cũng đã lấy vợ sinh con, sinh hoạt vô ưu vô lự tại An Khang châu.
- Đúng là không nhìn ra, nói như vậy... nhị thúc ông ta. ..
Dạ Côn hơi hơi hí mắt
Dạ Minh bất đắc dĩ nói ra:
- Hiện tại nhị thúc Con có thể nói là một tay che trời, dưới một người trên vạn người, đều cảm thấy nhị thúc Con mới là Thánh Nhân.
- Gia gia không có ngăn lại sao?
Dạ Côn nhíu mày hỏi.
Dạ Tần thở dài nói ra:
- Gia gia không để ý, bỏ mặc nhị thúc dần dần lớn mạnh, ta lo lắng sau này nếu như phản loạn, sẽ là một chuyện phiền phức.
Dạ Côn biết nội tình hiểu rõ ý của đệ đệ, cho dù nhị thúc mạnh hơn hơn nữa, cuối cùng chỉ là một chuyện hơi phiền phức mà thôi, thế nhưng không đủ tạo thành mối nguy.
Nhưng nếu như Thần tộc nhúng tay vào, vậy cục diện sẽ khác.
- Đại ca, hiện tại nhà chúng ta còn có một chuyện phiền toái.
Vẻ mặt Dạ Tần không hề tốt đẹp gì, Dạ Côn cảm thấy hẳn là sự tình không nhỏ.
Cho nên suy đoán nói:
- Có phải Thần tộc tới đòi mẫu thân rồi hay không?
- Phu quân, làm sao ngươi biết?
Nhan Mộ Nhi kinh hô một tiếng, phu quân cũng quá thần kỳ đi.
Dạ Côn sờ đầu Nhan Mộ Nhi cười nói:
- Đương nhiên là dùng đầu óc đoán.
Diệp Ly nghiêm cẩn nói ra:
- Phu quân, hiện tại nhà chúng ta chuẩn bị khai chiến cùng Thần tộc.
- Hửm?
Dạ Côn hơi kinh ngạc, muốn khai chiến sao? Có phải quá qua loa rồi hay không, Côn ca còn chưa có chuẩn bị tâm lý đây.
Diệp Lưu nhẹ nói ra:
- Phụ thân cảm thấy, đây là một lý do cực kỳ tốt.
- Ừm, phụ thân ta cũng nói như vậy.
Nhan Mộ Nhi nhẹ gật đầu.
Xem ra hai cha vợ đều đã quyết định, muốn diệt Thần tộc.
- Lục nào?
Dạ Côn trầm giọng hỏi.
Dạ Minh cau mày nói ra:
- Ba tháng sau... Thần tộc sẽ đến đón người.
Dạ Côn yên lặng nhẹ gật đầu, ánh mắt tụ họp một chút:
- Nếu như không giải quyết được, vậy liền đánh!
Mẫu thân chắc chắn sẽ không đi Thần Vực.
Bất quá Dạ Côn vẫn muốn thử xem, dù sao nếu thật đánh lên... sinh linh sẽ đồ thán, thương vong vô số.
Sau khi ăn xong, Dạ Côn lập tức đi tìm Mộ Dung Khang, ba năm không có đến Thiên Cung, cũng không biết hiện tại Thiên Cung như thế nào rồi.
Đi vào biệt viện của Mộ Dung Khang, đập vào mắt chính là bé trai hai tuổi cầm mộc kiếm trong tay, đang chém cọc gỗ, mặc dù động tác rất non nớt, nhưng ánh mắt rất cứng cỏi.
- Tiểu bằng hữu, người tên gì?
Dạ Côn nghĩ thầm, đây chính là con trai của Mộ Dung Khang đi. .. tiểu tử này thế mà cùng Gia Cát Thanh sinh hài tử, ngưu bức a ...
Tiểu gia hỏa quay đầu nhìn Dạ Côn, hai đầu lông mày quả thật giống Mộ Dung Khang.
- Ta tên Mộ Dung Côn, thúc thúc là ai?
Mộ Dung Côn? ? ?
Dạ Côn choáng váng, tên của hài tử, hình như có quan hệ với mình.
- Ta đương nhiên là bằng hữu của cha ngươi.
Dạ Côn nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộ Dung Công
Nghe thấy là bằng hữu của cha, Mộ Dung Côn lập tức mừng rỡ không thôi:
- Thúc thúc, nếu ngươi là bằng hữu của cha, vậy người khẳng định biết cha ở nơi nào, ta đã lâu lắm rồi không nhìn thấy cha...
- Đã lau không nhìn thấy. ..
Dạ Côn nghi ngờ hỏi.
- Dạ Công tử. ..
Nhưng vào lúc này, bên cạnh vang lên âm thanh nhu nhược.
Chỉ thấy Gia Cát Thanh đứng ở cách đó không xa, ánh mắt có chút ngoài ý muốn, cũng có một cỗ lo lắng thật sâu.
Dạ Côn cau mày đi tới:
- Mộ Dung Khang đâu? Y đi đâu rồi?
- Dạ công tử, quan hệ người với phu quân rất tốt, ngươi có thể giúp ta một chút không...
Gia Cát Thanh nắm chặt tay Dạ Côn cầu khẩn nói, nước mắt nhất thời tuôn ra.
Dạ Côn
cảm
thấy nhất định đã xảy ra chuyện, hỏi:
- Mộ Dung Khang đã bao lâu không về nhà rồi?
- Y đã hai năm không về nhà, cũng không có lưu thư lại. .. ta gần như lật toàn bộ Thái Kinh, cũng không tìm được phu quân.
Nói xong, nước mắt Gia Cát Thanh rơi như mưa, mặc dù Mộ Dung Côn còn nhỏ, nhưng vẫn chạy đến bên cạnh mẫu thân an ủi.
Dạ Côn trầm giọng nói ra:
- Yên tâm đi, ta nhất định sẽ tìm được Mộ Dung Khang...
- Cám ơn ngươi... cám ơn ngươi. ..
- Thúc thúc, cám ơn ngươi. ..
Nhìn mẹ con hai người, Dạ Côn quay người rời khỏi phủ đệ, hiện tại làm sao đi đến Thiên Cung, đây mới là vấn đề.
Trước kia đều là Mộ Dung Khang dẫn đi, bí pháp truyền tống mình căn bản không biết.
Nếu như không có Mộ Dung Khang dẫn đường...
Hiện tại không cần suy nghĩ nhiều, Mộ Dung Khang tại Thiên Cung khẳng định đã xảy ra chuyện, bằng không sẽ không biệt tích mặc kệ mẹ Con bọn họ hai năm.
Dạ Côn suy đoán, Thiên Cung đã biến thiên!
Mộ Dung gia hoặc là toàn bộ bị giam lỏng, hoặc là toàn bộ bị giết!
Nghĩ tới đây, Dạ Côn có một biện pháp, chính là tìm Chiến thần Hình Thiên, cũng chỉ có y mới có thể mang mình đến Thiên Cung...
Hiện tại nhất định phải đi Thiên Cung nhìn tình huống một chút, thuận tiện xem xem phụ mẫu ruột của mình như thế nào...
Hít sâu một hơi, Dạ Côn bắt đầu niệm thầm ...
Hình Thiện đại nhân, ngươi có đang online không ...
- Dạ thần sứ, ngươi cuối cùng cũng xuất hiện.
Trong đầu Dạ Côn lập tức nghe thấy Hình Thiên trả lời.
Dạ Côn vui vẻ, nói rõ lí do:
- Hình Thiên đại nhân, gần đây có chút bề bộn...
- Dạ thần sứ cũng quá bận rộn rồi. .. đều không ranh bận tâm sự vụ Thiên Cung.
- Hình Thiên đại nhân, không biết Thiên Cung xảy ra chuyện gì?
Dạ Côn tò mò hỏi.
- Dạ thần sứ, Thiên Cung phát sinh chuyện gì, hiện tại ngươi đã không có quyền hỏi đến... Thần tộc đã huỷ bỏ chức vị của ngươi.
Trong lòng Dạ Côn cảm thấy nặng nề, không ngờ mới đi ba ngày... thế mà xảy ra đại sự.
- Hình Thiên đại nhân... thật không thể nói cho ta biết Thiên Cung đã xảy ra chuyện gì sao? Trước kia ta cũng xem như gia chủ đi.
- Trước kia là trước kia, hiện tại là hiện tại, từ sau khi ngươi biến mất. .. ngươi bỏ bê Thiên Cung... Thần tộc đương nhiên sẽ không dùng
Dạ Côn xem như nghe rõ, Thần tộc quá thực dụng.
Đã các ngươi trở mặt, như vậy Côn ca sẽ không cho các ngươi sắc mặt tốt.
- Được, tùy các ngươi. .. nghe nói các ngươi chuẩn dẫn mẫu thân ta đi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận