Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 273: Thịt Này Trúng Độc

Mọi người nghe xong sững sờ, nữ tử diễn kịch vừa rồi lại dám mở miệng nói chuyện ở nơi này.
- Nương tử, đây cũng không phải chuyện đùa, nếu là nói sai, Thánh Nhân sẽ không vui.
Dạ Côn nghiêm túc nói ra, chủ yếu là nói cho Thánh Nhân nghe.
Trưởng Tôn Ngự thầm nghĩ Dạ Côn xảo quyệt.
- Không cần, cú mạnh dạn nói.
Thánh Nhân lạnh nhạt nói ra.
Mọi người cũng biết cô gái này là ai, có thể làm thê tử Dạ Côn, khó trách xuất chúng như thế, thật là ghê gớm.
Diệp Ly đứng ở bên cạnh thi thể, từ tốn nói:
- Độc trong thiên hạ có hàng ngàn hàng vạn loại, nhưng bọn chúng đều không thoát khỏi vận mệnh bị phát hiện, mặc kệ người luyện độc muốn ẩn giấu như thế nào, cuối cùng vẫn sẽ bị phát hiện, giống như Phi Tuyết, y có thể nhìn ra độc.
- Nhưng không thể không nói, loại độc này quả thật rất hiếm thấy, người bình thường không nhìn ra, kỳ thật ta cũng không nhìn ra, y đến cùng là trúng độc gì.
Dạ Côn:......
Nương tử à, ngươi đừng làm rộn, này hoàn toàn là đang trêu chọc mọi người đó, mặc dù ta cũng muốn như thế, nhưng hiện tại còn chưa phải lúc đây.
- Thế nhưng, ta có một loại phương thức có thể kiểm tra ra, y có phải trúng độc hay không, Thánh Nhân, dân nữ cần thùng tắm, đựng đầy nước, đặt y vào.
- Chuẩn!
Thánh Nhân giơ tay lên, sai người đi chuẩn bị.
Rất nhanh, bốn tên thủ vệ bưng lấy thùng tắm đi tới, đặt ở bên cạnh thi thể, lập tức bỏ thi thể mập mạp vào trong thùng tắm.
Diệp Ly đương nhiên muốn biểu diễn một lần, xuất ra độc dược bình thường thả vào trong thịt, sau đó lấy ra một cái bình màu lam.
- Mọi người nhìn xem, khối này thịt đã trúng độc.
Mọi người:......
Khối này thịt đã trúng độc, vì sao nghe khó chịu như vậy.
Dạ Côn rất muốn cười, nhưng mà thê tử đang biểu diễn, không thể cười, cười liền sẽ phá hỏng màn biểu diễn của thê tử.
Về sau phải nói cho thê tử, thịt mình sẽ không trúng độc.
Diệp Ly cũng biết biểu đạt có chút sai lầm, xấu hổ ho nhẹ một tiếng.
Nhưng Dạ Côn đột nhiên nghĩ đến, tại sao Ly Nhi lại tùy thời mang độc ở trên người, chẳng lẽ là muốn hạ độc...
Trời ạ... Ly Nhi là muốn mưu hại mình... đều không dám đi ngủ cùng với nàng nữa.
- Chất lỏng màu xanh này chính là dùng bí phương phối chế, có thể tra ra tất cả độc tố, cho dù chỉ có một chút, cũng sẽ phát hiện ra.
Diệp Ly rót chất lỏng màu xanh lam vào trong nước, nước lập tức sôi trào.
Dần dần, nước trong thùng trong veo, thế nhưng mọi người có thể trông thấy, thịt tầng ngoài dần dần xuất hiện hạt tròn màu đen, rất rõ ràng.
Kỳ thật Diệp Ly không có nói cho mọi người biết, độc này chính là do Diệp Ly tỉ mỉ luyện chế, người bình thường vô phương tra ra, nhưng Diệp Ly chính là nhàm chán như vậy, mình muốn nghĩ biện pháp tra ra, nhưng cuối cùng chỉ có thể khiến độc tố bay ra, lại không có cách nào dùng biện pháp khác tra ra.
Sau khi mọi người thấy thế liền yên lặng nhẹ gật đầu.
Dạ Côn nuốt một ngụm nước bọt, nhịn không được lui về phía sau mấy bước, quá dọa người.
Diệp Lưu nhìn tỷ tỷ, khóe miệng nở nụ cười, đây chính là sở trường của tỷ tỷ.
Diệp Ly đi đến bên cạnh thùng tắm, nhỏ một giọt vào nước...
Chỉ thấy nước như nước sôi, lập tức bình tĩnh, mọi người liền tập trung nhìn chằm chằm...
Nếu như không có độc bay ra, vậy sẽ rất mất mặt.
Dạ Côn đều đang nghĩ, chút nữa nên nói gì để bớt xấu hổ.
Thời gian đang từ từ trôi qua, Diệp Ly đều có chút lo lắng, không phải chứ...
Sắc mặt Thánh Nhân càng ngày càng nặng.
Trong lúc mọi người nghĩ rằng sẽ không xuất hiện thì một khỏa hạt châu màu đen xuất hiện, lơ lửng ở phía trên lớp nước.
Chỉ có một khỏa!
Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh!
Diệp Ly mày ngài xiết chặt, làm sao có thể?
Độc này thế mà mãnh liệt như vậy, thế mà chỉ có một khỏa, nhìn lại độc dược mà mình vẫn lấy làm kiêu ngạo, phía trên tung bay đầy độc tố.
Vị luyện độc đại sư kia làm sao làm được, Diệp Ly rất muốn đi thỉnh giáo một chút.
- Nương tử, làm không tệ.
Dạ Côn hô to một tiếng, biểu thị đây là thê tử của Dạ Côn ta, các ngươi đừng hòng nghĩ loạn.
Diệp Ly hơi hơi nghiêng thân, đi đến sau lưng Dạ Côn, bắt đầu suy nghĩ.
Dạ Côn liếc mắt nhìn Phi Tuyết, cho ngươi che giấu, cho rằng ta liền không có biện pháp sao?
- Thánh Nhân, người này chính là trúng độc mà chết, mà trước đó châu trưởng Ký Văn Sơn cũng là trúng độc mà chết, rõ ràng hai người đều táng mệnh dưới loại độc dược này, là độc của Ngũ Nhạc!
Nói thật, Trưởng Tôn Ngự cũng không muốn lôi chuyện của Ký Văn Sơn ra nói, dù sao chuyện kia đã xong, tất cả mọi người đều hài lòng với kết quả đó.
Nhưng lúc này Dạ Côn lấy ra nói, Trưởng Tôn Ngự không vui cho lắm, bởi vì có ngoại bang ở đây.
- Châu trưởng Ký Văn Sơn đã xuống mồ, không cần đi quấy rầy.
- Thê tử, cho dù xuống mồ, hẳn cũng có thể tra ra đi.
Dạ Côn quyết tâm muốn đòi lại công đạo cho Ký Văn Sơn, không vì cái gì khác, chỉ là vì lúc ấy Ký Văn Sơn đã giúp mình, người nào đối tốt với Côn ca ta, Côn ca ta hoàn lại gấp mười lần, người nào muốn hại Côn ca ta, thiên hàng chính nghĩa!
- Phu quân, có thể.
Dạ Côn chắp tay nói ra:
- Thánh Nhân, chuyện này quan hệ trọng đại, nếu như chứng thực Ký Văn Sơn chết bởi trúng độc, như vậy tất cả mọi chuyện khẳng định có người ở sau màn bày mưu tính kế, mục đích rốt cuộc là gì, từ chuyện hôm nay có thể thấy được, đó chính là muốn chiến tranh!
Dạ Côn tăng mức độ nghiêm trọng của vấn đề lên một tầng cao hao, ít nhất bách quan xung quanh cảm thấy có lý.
Trưởng Tôn Ngự trầm tư, sau một hồi lâu nói ra:
- Cứ dựa theo ý Dạ Côn làm đi.
- Được, chúng ta trước tiên đào thi thể Ký châu trưởng ra, sau đó ngâm trong nước.
Mọi người:......
Thủ vệ rất nhanh chạy đi an bài, tất cả mọi người đều ở đây chờ đợi.
Dạ Côn hướng phía Diệp Ly nhỏ giọng hỏi:
- Ly Nhi, sao trên người nàng lại có độc dược.
- A, đây là một trong những sở thích của ta.
- Ly Nhi, sở thích của nàng quá đặc biệt, khiến vi phu có chút sợ hãi a.
- Hừ hừ hừ, vậy phu quân phải cẩn thận, nếu như sau này phu quân không đối xử tốt với Ly Nhi, cẩn thận Ly Nhi hạ độc chết.
- Nàng dọa vi phu run lẩy bẩy rồi.
Diệp Ly hết sức ngạo kiều nâng cằm, Dạ Côn nhịn không được nhéo nhéo khuôn mặt Diệp Ly, Diệp Lưu đứng ở phía sau đều nhìn ở trong mắt, tỷ tỷ lâm vào bể tình, IQ đã tuột xuống đến một loại trình độ khủng bố.
Sau một canh giờ, đã sắp đến giờ Tý, tất cả mọi người rất buồn ngủ, ngay cả Thánh Nhân cũng chống cái trán nghỉ ngơi.
Dạ Côn trực tiếp tựa vào trên vai Nhan Mộ Nhi nghỉ ngơi.
Theo tiếng bước chân dồn dập, Dạ Côn lập tức mở to mắt.
Ký châu trưởng, ngươi yên tâm đi, Côn ca ta hôm nay rửa sạch oan khuất cho ngươi.
Chỉ thấy bốn tên thủ vệ thế mà nâng quan tài tới...
Tiết Khánh Nguyên xuất hiện quan tài, đây là một loại điềm gở.
- Bắt đầu đi.
Trưởng Tôn Ngự trầm giọng nói ra, ra quan tài có là gì, người đều đã chết.
Quan tài được mở ra, một cỗ mùi thối tràn ngập ở trong không khí trước mặt mọi người, thi thể Ký Văn Sơn đã xuất hiện tình huống nửa hư thối, trên thân còn có côn trùng đang ngọ nguậy, Dạ Côn nhìn thấy toàn thân run lên, ghét nhất loại đồ vật tập trung này.
Tâm tình thủ vệ cũng rất trầm trọng, thế nhưng không có cách, chỉ có thể nâng thi thể vào trong thùng tắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận