Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 810: Đối Thủ Rất Mạnh

- Còn không rời đi, vậy đừng trách ta không khách khí!
Đấu Phù Thế thấp giọng quát, đừng tưởng rằng ngươi là nữ nhân, ta liền dám đánh ngươi.
- Vậy ngươi đừng khách khí là được.
Phu nhân vẫn lộ ra nụ cười, căn bản không sợ Đấu Phù Thế ở trước mặt.
Bình thường Đấu Phù Thế sẽ không ra tay với người thường, thế nhưng nữ nhân cùng hài tử trước mắt này, hẳn không phải là người bình thường.
Chỉ thấy Đấu Phù Thế đưa tay ra, bàn tay vô hình bóp lấy cổ của phu nhân, thậm chí còn tóm lấy phu nhân.
Mà đứa bé kia cứ như vậy ngửa đầu nhìn phu nhân giãy dụa, ánh mắt mang theo tò mò. . .
Đấu Phù Thế nhíu chặt lông mày, thế mà không có hoàn thủ, hẳn không có khả năng. . .
Lúc này Ngụy Thường thấy cảnh này, hướng phía Diệp Hoa thấp giọng nói ra:
- Lão tôn thượng, có cần về trước hay không.
- Thế nào, ngươi cảm thấy bản tôn sợ rồi?
Diệp Hoa trầm giọng nói ra, thế mà bảo bản tôn chạy, Ngụy Thường a. . . ngươi càng sống càng thụt lùi.
Ngụy Thường cũng biết lão tôn thượng vừa rồi tiêu hao rất nhiều, hiện tại không gánh thêm nổi một trận đại chiến.
Mà tình huống Thượng Hiên cũng giống như vậy, cho người cảm giác tựa như bọ ngựa bắt ve hoàng tước tại hậu.
Đấu Phù Thế thấy phu nhân không có phản kháng, vẫn là buông lỏng tay ra. . .
Phu nhân rơi trên mặt đất, phát ra ho khan kịch liệt, mặc dù như thế, nhưng nàng vẫn bò hướng tiểu hài, hỏi:
- Có vui hay không?
Tiểu hài tử cũng không nói lời nào, thế nhưng ánh mắt tựa hồ muốn nói, tạm được.
Đấu Phù Thế quát khẽ nói:
- Các ngươi lại không rời đi, vậy đừng trách ta.
Phu nhân đứng dậy, hướng phía Đấu Phù Thế cười nói:
- Cho nên ngươi muốn thế nào?
Đối mặt với phu nhân khiêu khích, Đấu Phù Thế bình thường không phát cáu đều sắp không nhịn được nữa, nắm vào trong hư không một cái.
Phốc! ! !
Thân thể phu nhân trực tiếp nổ tung, duy chỉ có cái đầu kia còn sót lại, mà lúc này đầu của phụ nhân vẫn hướng phía tiểu hài tử, thậm chí còn đang hỏi:
- Có đẹp hay không?
Tiểu hài nhẹ gật đầu, biểu thị hình ảnh vừa rồi xác thực đẹp mắt.
Đấu Phù Thế gặp qua không ít biến thái, thế nhưng loại biến thái này vẫn vô cùng hiếm thấy, lúc này. . . thế mà còn hỏi có đẹp hay không! ! !
Nhìn ánh mắt của tiểu hài tử, trong lòng Đấu Phù Thế toát ra lệ khí, trực tiếp rút kiếm.
Thế nhưng một màn kế tiếp khiến tất cả mọi người khiếp sợ không thôi! ! !
Bởi vì trong nháy mắt Đấu Phù Thế rút kiếm, tiểu hài tử không biết từ lúc nào đã đứng ở trên lưỡi kiếm! ! !
Còn lộ ra nụ cười, thế nhưng loại đầu to lão niên anh này, cho người ta một loại cảm giác vô cùng kinh dị.
Trong lòng Đấu Phù Thế khiếp sợ, thầm nghĩ tốc độ của y thật nhanh, đều không bắt kịp tiết tấu.
Vừa rồi khẳng định là chủ quan, tay trái Đấu Phù Thế ngưng tụ ra hắc quang, tựa hồ muốn đánh hài tử trên lưỡi kiếm thành cặn bã! ! !
Bỗng nhiên, Đấu Phù Thế cảm giác vai trái có hơi năng.
Nhịn không được xem xét, nội tâm bỗng nhiên toát ra một cỗ hoảng sợ, chỉ thấy Đại Đầu Anh thế mà đứng ở trên vai trái của mình.
Vừa rồi rõ ràng là đứng ở trên thân kiếm, làm sao tốc độ nhanh như vậy, bản thân mình cũng không phát hiện?
Không chỉ là Đấu Phù Thế, tất cả mọi người đều cảm thấy tốc độ của Đại Đầu Anh thật không thể tưởng tượng.
Cho dù Côn ca đều phải thừa nhận điểm này, tốc độ này quả thật khủng bố, không biết Đại Đầu Anh đến cùng có lai lịch gì.
Trong lúc Đấu Phù Thế xuất thần, chân Đại Đầu Anh nhẹ nhàng đá một cước, gương mặt Đấu Phù Thế phảng phất bắt đầu vặn vẹo, cả người bay ngược ra, đâm vào mặt đất tạo thành một cái hố to.
Mọi chuyện phát sinh quá nhanh! ! !
Diệp Hoa bên này đều lộ ra vẻ kinh hãi, Đấu Phù Thế ở trong đoàn đội, mặc dù xếp hạng từ dưới đếm lên, nhưng ở nơi này. . . cho dù là đếm ngược, nhưng cũng là nhân vật uy chấn bốn phương.
Thế mà hiện tại bị Đại Đầu Anh đá một cước. . . ngất.
Thanh Hư lập tức chạy đến kiểm tra tình huống của Đấu Phù Thế, phát hiện chẳng qua là bị đánh ngất xỉu, cũng yên lòng. . .
Chỉ là hiện tại mặt Đấu Phù Thế đều biến hình, nếu như thê tử tới, chỉ sợ cũng không nhận ra.
- Người này thật mạnh.
Lúc này Diệp Tử Tử đều nghiêm túc, nháy mắt liền đánh bại Đấu Phù Thế, trước kia nghĩ cũng không dám nghĩ.
Tuyệt Thiên trầm giọng nói ra:
- Quả thật rất mạnh!
Đại Đầu Anh thể hiện ra thực lực, cộng thêm vẻ ngoài kinh dị, trong nháy mắt liền định nghĩa thành một loại cao thủ.
Lúc này hai tay Đại Đầu Anh cắm vào tay trong tay áo, một bước thoáng qua lao tới chỗ mọi người, phải nói là nhảy bước nhỏ, vành tai thật dài cũng bị lay động.
Dạ Côn chợt nhớ tới một chuyện, lão đạo kia nói cửu tử nhất sinh. . . chẳng lẽ là phát sinh ở nơi này sao?
- Dạ Côn, giết nó.
Diệp Hoa hướng phía Dạ Côn hô.
Nếu có kiếp sau, Dạ Côn thật muốn tới làm cha. . .
- Dừng lại!
Dạ Côn khẽ quát một tiếng.
Đại Đầu Anh dừng bước, ngốc ngốc nhìn Dạ Côn, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì.
Nhìn Đại Đầu Anh ở gần như vậy, da đầu Dạ Côn có chút run lên:
- Rời khỏi nơi này!
Đại Đầu Anh lắc đầu, biểu thị mình không muốn rời đi, nơi này chơi vui như vậy, tại sao phải rời đi?
Dạ Côn nhìn thoáng qua thê tử, lo cho an nguy của các nàng.
- Đại ca!
Dạ Tần bỗng nhiên hô một tiếng.
Chuyện này khiến Dạ Côn giật mình, Đại Đầu Anh vừa rồi còn đứng ở trước mặt đã không thấy, chạy tới phía sau mình.
Tốc độ này, tất cả mọi người đều cảm thấy quỷ dị, không chân thật như vậy.
Lúc này Thượng Hiên hướng phía Liên Hàn trầm giọng nói ra:
- Nàng mang Mộ Nhi đi trước.
- Không. . .
Liên Hàn sao có thể rời đi vào lúc này, Đại Đầu Anh trước mắt quỷ dị như thế, hơn nữa vừa mới trải qua đại chiến, lúc này thụ thương. . . đúng là đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.
- Con cũng sẽ không đi!
Nhan Mộ Nhi nghiêm túc nói ra, phu quân còn ở nơi này, làm sao có thể rời đi.
Thượng Hiên rất bất đắc dĩ, có lẽ đây chính là nữ nhân đi.
Bất quá cũng rất ấm lòng.
Đột nhiên xuất hiện Đại Đầu Anh khiến mọi người hết sức kinh ngạc, ngoại trừ thực lực của y ra, còn có y đến cùng là ai?
Rõ ràng tới là nhằm vào tất cả mọi người.
- Không ngờ ngươi cũng đến rồi.
Trong lúc mọi người ở đây đang suy đoán, một giọng nữ bỗng nhiên vang lên, mang theo một cỗ cuồng ngạo.
Một đạo hào quang từ trên trời giáng xuống, chỉ thấy một vị nữ tử chậm rãi hạ xuống, một thân nhung bào chứng minh thân phận của nàng cao quý, phối hợp với thái độ cao ngạo kia, thật đúng là nhất tuyệt.
Chỉ là đối với mọi người mà nói, sự tình hiện tại, càng ngày càng kì quái.
Sở dĩ Diệp Hoa một mực không có động thủ, chính là muốn nhìn xem rốt cục là tình huống như thế nào.
Nhưng mà nữ tử này xuất hiện, giống như là nhằm vào Đại Đầu Anh.
- Cút.
Đại Đầu Anh rốt cục nói ra chữ thứ nhất, này âm sắc cũng không tệ, tương phản với khuôn mặt của y.
Nữ tử nhếch miệng lên một tia mị tiếu:
- Giết ngươi, lại giết bọn chúng, hôm nay ta liền lập xuống công lớn! Vận khí quá tốt rồi!
Đại Đầu Anh không có tiếp tục nói chuyện.
Mà nữ tử hướng phía mọi người cười lạnh một tiếng:
- Lão nương trước xử lý tên này xong, lại đến xử lý sạch các ngươi!
Lời vừa mới dứt âm, nữ tử rút ra kiếm bên hông, ba đạo ánh bạc thoáng hiện.
Đại Đầu Anh trong nháy mắt liền bị chém thành tam đoạn.
Trong lòng mọi người giật mình, nữ tử này rất mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận