Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1027: Cũng chỉ là nguyên liệu nấu ăn mà thôi! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Phù phù!
Tiếng tim đập càng ngày càng yếu đi…
Miệng Bộ Phương mở rộng, trong miệng đều có nhưng lượng nồng đậm đang tản ra. Hắn khẽ chau mày, phát hiện trái tim Thao Thiết được quấn trong băng vải kia thật sự bắt đầu chậm rãi dung nhập vào trong cơ thể mình.
Trái tim của Bộ Phương cũng đập kịch liệt, nó cuối cùng cũng trở nên đồng bộ với trái tim Thao Thiết.
Hắc Bạch Thao Thiết chi hồn đang gầm thét, băng vải liên tục căng cứng. Sợi xích cuối cùng của tâm Thao Thiết đang dây dưa cũng nứt toạc ra.
Ngay sau đó, Bộ Phương cảm nhận được tâm Thao Thiết này giống như muốn chui vào buồng tim của mình, muốn dung nhập vào tim hắn.
Đôi mắt Bộ Phương co rụt lại, miệng cắn chặt, trong đối mắt tỏa ra vô vàn ánh sáng.
Tiếng gào thét dưới đất chói tai giống như có thể làm vỡ màng nhĩ của mọi người xung quanh.
Ngay sau đó mặt đất rung chuyển, giống như muốn nứt ra. Chín bậc thang trù đạo dày đặc vết nứt, dễ dàng sụp đổ.
- Trả… tâm Thao Thiết… lại cho ta!
Hống!
Tiếng gầm vang vọng, ầm ầm khắp nơi.
Mặt đất run lên, trong khoảnh khắc tiếp theo, một bàn tay to lớn đột nhiên nhô ra từ phía dưới chín bậc thang phòng bếp, vỗ vào thang đá, làm thang đá vỡ nát.
Giống như có quái vật khổng lồ chuẩn bị chui ra từ đó!
Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi, ai cũng không ngờ tới… Ở dưới lòng đất lại có thể ẩn giấu một nhân vật đáng sợ như vậy.
Khí tức ở trên người đó tỏa ra, làm cho rất nhiều người ở đây đều cảm thấy run rẩy.
Uy thế đó giống như một đám mây đen áp chế đột ngột đè xuống, khiến người ta rất khó thở.
Gần như là ngạt thở!
Ánh hào quang bảy màu phát ra từ trên ngực Bộ Phương, trái tim Thao Thiết này muốn dung nhập vào bên trong người hắn.
Bộ Phương cau mày, đôi mắt càng thêm sắc bén.
Tử Tôn nhìn thấy một màn này, phát ra tiếng gầm.
Nếu tâm Thao Thiết bị dung hợp, vậy sẽ mất đi tác dụng, Tử Tôn không thể cho phép có chuyện này xảy ra!
Cho nên hắn nhất định phải ngăn cản Bộ Phương lại, đoạt lấy trái tim Thao Thiết!
Ngay lúc thân thể hắn chuẩn bị chuyển động.
Một cây côn in dấu đỏ gõ trên người hắn, phát ra tiếng leng keng vang vọng.
Con ngươi Tử Tôn đảo một vòng, dừng trên người con rối trước mắt.
Tiểu Bạch biểu cảm dữ tợn, tròng mắt xám không hề có chút sợ hãi nào mà đối mặt với Tử Tôn.
Cơ bắp trên người Tử Tôn như muốn nứt ra, tóc tím tung bay, Tử Tôn này chỉ là một con rối nhưng sức chiến đấu vô cùng đáng sợ.
Tiểu Bạch cũng là con rối, hai con rối gặp nhau, giống như là một tia lửa không thể giải thích được.
- Cút!
Tử Tôn mở miệng lạnh lẽo, trên người dường như có tia phẫn nộ màu tím dâng lên.
Tay Tiểu Bạch rung lên, Chiến Thần Côn đùa nghịch một chút rồi ngay sau đó gào thét đập xuống đầu Tử Tôn.
Bành một tiếng.
Chiến Thần Côn bị Tử Tôn nắm trong tay.
- Thực lực chiến đấu của ngươi cũng không tệ, nhưng muốn ngăn cản bổn Tôn, còn kém lắm!
Oanh!
Không nhìn rõ là xảy ra cái gì, thân thể Tiểu Bạch bỗng nhiên nổ tung, quái dị vặn vẹo, hung hăng rơi trên mặt đất.
Ánh mắt Tử Tôn lạnh lẽo, bắp thịt trên người như có gì đang chuyển động.
Tuy phân thân này của hắn là con rối nhưng lực chiến đầu còn mạnh mẽ hơn gấp mấy lần một nửa Thần Linh cảnh.
Có lẽ không mạnh bằng Bích Liên Thiên cái loại Thần Đài ngưng tụ kia, yếu hơn Thần Hỏa Ngụy Thần Linh Cảnh, nhưng với thân thể khủng bố này thì Bích Liên Thiên kia cũng không thể làm gì hắn được.
Chính vì vậy hắn mới dám bàn điều kiện với Bích Liên Thiên.
Đương nhiên bản thể của hắn mà ở đây thì chắc chắn sẽ mạnh hơn Bích Liên Thiên nhiều. Nếu bản thể của Tử Tôn ở đây thì nữ nhân Bích Liên Thiên kia không nói hai lời sẽ phải cút đi.
Dù sao thì bản thể của Tử Tôn cũng là Nhất Phương Giáo Chủ châm ngòi Thần Hỏa, không phải loại Ngụy Thần Linh Cảnh như nàng ta có thể đối phó.
Thần Linh Cảnh là cảnh giới có tầng thứ rất khác biệt, cho dù tồn tại cùng cấp cũng có thể chênh lệch rất lớn, càng không nói đến loại Ngụy Thần Linh Cảnh của nàng ở phía dưới.
Tiểu Bạch tuy đã tiến hóa không ít nhưng thực sự thực lực chiến đấu vẫn kém xa Tử Tôn!
Oanh!
Hoang tàn đổ nát.
Hai cánh kim loại của Tiểu Bạch bỗng nhiên mở ra, ngay sau đó hóa thành một tia sáng phóng lên tận trời.
Rống!
Thân hình tôm nhỏ đột nhiên biến lớn, ngay sau đó chân Tiểu Bạch đạp trên tôm, tay cầm Chiến Thần Côn, uy vũ hùng tráng!
Bạch Sa ở kia cũng có vẻ chế giễu nhưng khi nhìn thấy tôm vàng xuất hiện, ánh mắt hắn đột nhiên thay đổi, con dao chặt thịt trong tay rung lên dữ dội.
- Tôm Tổ?
Hắn nhìn Tiểu Tôm, không ngừng sợ hãi rống lên!
Đó là Tôm Tổ đã biết mất sao? Sao lại xuất hiện ở đây… lại còn là vật cưỡi của một con rối?
Dùng Tôm Tổ làm vật cưỡi? Con mẹ nó, con rối kia là thần thánh phương nào?
Bắp thịt trên mặt Bạch Sa đều lay động.
Nhìn thấy Tử Tôn từng bước tiến về phía trước, trong lòng Bạch Sa chấn động, vất vả lắm mới tìm được Tôm Tổ không thể để Tử Tôn làm gì nó được.
Cho nên Bạch Sa lắc thân hình một cái, muốn ra tay ngăn cản Tử Tôn.
Thế nhưng hắn vừa mới động đậy.
Một bông sen màu hồng đang xuất hiện trước mặt hắn, bông sen chuyển động, có vô số năng lượng.
- Bạch Sa, người Vô Tận Hải vẫn nên ngoan ngoãn ở lại đây đi.
Bích Liên Thiên che miệng cười, trong đôi mắt có vẻ trêu tức hiện lên.
Đôi mắt Bạch Sa liếc nhìn Bích Liên Thiên một chút, ngay sao đó đao thịt trong tay vung lên.
Đao chém qua không trung, đột nhiên hóa thành một cái miệng lớn, đột nhiên nuốt đóa sen xuống, một tiếng nổ vang, sau khi đao thịt kích động, liền khôi phục trở lại.
- Lão tử không muốn đoạt tâm Thao Thiết với ngươi nữa, lão tử có chuyện quan trọng hơn, ả đàn bà ngươi muốn làm gì ta, cẩn thận lát nữa lão tử khiến ngươi phải khóc!
Bạch Sa hé ra hàm răng như răng cưa, nói ra lạnh như băng.
Đôi mắt hắn chuyển động, nhìn về phía xa.
Ở đó… uy lực khủng bố của Tử Tôn đang tới gần Tiểu Bạch và Tiểu Tôm.
Đôi mắt Bạch Sa lợi hại mà sắc bén, hắn liếc một chút cũng ra tu vi của Tiểu Tôm. Tuy rất mạnh nhưng cũng chỉ là Thần Hồn Cảnh, chưa đạt tới Tổ Tôm đỉnh phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận